Bạn đang đọc:[18+] Anh Ấy Thật Khó Theo Đuổi!Chương 10

Cả buổi tối Phương Niên như ngồi trên đống lửa, lập tức cười nói: “Đạo diễn, tôi hơi khó chịu, không thể đi cùng mọi người được, mọi người đi chơi vui nhé.”

 

Hai má cô ửng hồng vì hơi men, nhìn thoáng qua đã thấy ngà ngà say.

 

Mấy nữ diễn viên nhìn cô không vừa mắt nhanh chóng phụ họa: “Say rồi thì về trước đi, đi đường cẩn thận.”

 

Tống Tuyền ở bên cạnh nói: “Sư tỷ, em đưa chị về nhé?”

 

Phương Niên đang muốn từ chối, Giang Ngộ bên cạnh đã đứng dậy, thản nhiên nói: “Tôi cũng về trước.”

 

“Giang Ngộ,” Thạch Nham nhìn hai người, cười nói: “Cậu tiện đường đưa Phương Niên về đi, đêm hôm khuya khoắt con gái đi một mình không an toàn.”

 

Sắc mặt Tô Yên lập tức biến đổi, ghen tị nhìn Phương Niên, muốn nói lại thôi.

 

Giờ phút này cô thật sự rầu rĩ, rất muốn cùng anh trở về, không cho cô gái nào có cơ hội tiếp cận Giang Ngộ.

 

Nhưng cũng không nỡ bỏ lỡ cơ hội xây dựng mối quan hệ tốt với nhà sản xuất, dù sao, bộ phim này quay xong, cô còn muốn có cơ hội khác.

 

Đang nghĩ ngợi, Giang Ngộ ở trước mặt đã đứng dậy đi ra ngoài.

 

Mà Phương Niên, nữ diễn viên mặc dù danh tiếng không tốt nhưng lại vô cùng xinh đẹp, cũng vội vã đi theo dưới sự thúc giục của mọi người.

 

Tô Yên đành phải thôi, đáy mắt lóe lên một tia hung ác rồi biến mất.

 

Vào mùa thu, nhiệt độ ban đêm thấp hơn ban ngày ngày rất nhiều.

 

Phương Niên uống rượu, ra ngoài bị gió lạnh thổi tới, cảm giác đau đầu càng dữ dội hơn.

 

Những chỗ khác không sao, nhưng đôi chân trần lộ ra đã nổi da gà.

 

Giang Ngộ liếc cô một cái, khẽ nhíu mày.

 

Sau khi lên xe, anh bảo tài xế: “Mở điều hòa đi.”

 

Phương Niên khẽ giật mình, Giang Ngộ luôn là người không sợ lạnh, huống chi hôm nay anh mặc cũng không ít, như vậy anh là vì cô sao?

 

Hơi nóng trong điều hòa thoát ra, bên trong xe nhanh chóng ấm áp dễ chịu.

 

Phương Niên khẽ kéo váy, nhỏ giọng nói cảm ơn anh: “Cảm ơn.”

 

Giang Ngộ của cô, dù đã chia tay, nhưng vẫn dịu dàng ân cần như vậy, cô làm sao có thể không yêu anh?

 

Có lẽ đã nghe thấy, hoặc giả không nghe, Giang Ngộ không nói gì thêm, anh quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ xe.

 

Bên ngoài ô cửa, cảnh đêm ở phim trường từng chút từng chút hiện lên, sau đó lùi về phía sau.

 

Trên cửa kính, khuôn mặt cô trở nên rõ ràng trong ánh sáng màu vàng.

 

Đã bao nhiêu năm, hai người cuối cùng lại ngồi gần nhau như vậy.

 

Mặc dù cách một lối đi nhỏ, thế nhưng chỉ cần anh đưa tay ra là có thể dễ dàng chạm vào gương mặt cô.

 

Sau một hồi im lặng, Giang Ngộ phát hiện cô đã dựa vào thành ghế ngủ thiếp đi.

 

Anh hơi tức giận, đã không biết uống rượu, sao còn uống nhiều như vậy?

 

Hơn mười phút sau, xe ngừng lại, tài xế quay đầu nhìn Phương Niên đang ngủ say, hỏi ông chủ của mình: “Giang tiên sinh, anh có muốn đánh thức cô ấy không?”

 

“Không cần, anh cứ mang đồ lên phòng tôi trước đi.”

 

Sau khi tài xế rời đi, Giang Ngộ nhẹ nhàng bế Phương Niên xuống xe.

 

Đêm khuya, trong nhà xe không có ai, Giang Ngộ nhìn thẻ phòng của cô một cái, bế cô bước vào thang máy.

 

Người trong lòng anh còn nhẹ hơn năm năm trước, nhẹ nhàng ôm cô vào ngực, giống như ôm một tờ giấy mỏng manh.

 

Nhìn khuôn mặt ửng đỏ của cô, Giang ảnh đế nhỏ giọng thì thầm: “Em phí hết tâm tư để rời khỏi anh, sao lại khiến mình trở nên như thế này?”

 

“Giang Ngộ, chúng ta chia tay đi.”

 

Năm năm trước, khi anh nhận được danh hiệu ảnh đế trở về nhà trọ để cầu hôn cô, chỉ đổi lại được một câu như vậy.

 

“Tại sao?” Khoảnh khắc đó, anh giống như rơi từ thiên đường xuống địa ngục.

 

“Giang Ngộ, em mệt rồi, anh cũng mệt đúng không?” Cô mặc đồ ngủ, nước mắt lưng tròng, trên mặt rõ ràng là không nỡ, nhưng lại nói ra những lời khiến cả hai đều tan nát cõi lòng, “Một năm qua của chúng ta, tính hết thời gian ở bên nhau cũng không quá hai tháng, có lúc trong điện thoại, em cũng không biết phải nói gì với anh. Nếu như đã không có tình cảm, tại sao không thể buông tay giải thoát cho nhau?”

 

“Không có tình cảm?”

 

Anh hoàn toàn bị cô chọc giận, tiến lên ôm lấy cô, ném cô xuống giường.

 

Giang Ngộ cởi bỏ áo ngủ của Phương Niên, anh hung hăng tiến vào cô, nhìn dâm thủy chảy ra giữa chân cô, nhìn cô nằm dưới thân anh mà rên rỉ, anh lạnh giọng hỏi: “Không có tình cảm, sao em còn lên giường với tôi?”

Bạn đang đọc:[18+] Anh Ấy Thật Khó Theo Đuổi!Chương 10
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.