Bạn đang đọc:[18+] Anh Ấy Thật Khó Theo Đuổi!Chương 12

Bởi vì hai tay bị trói nên toàn bộ quá trình có hơi khó khăn. Nhưng cũng may chuyện này không phải trước đây chưa từng làm, Phương Niên cố gắng một lúc, cuối cùng cũng cởi được quần và quần lót của anh ra.

 

“Tiểu Giang Ngộ” vừa bật ra ngoài, cô không nhịn được nuốt nước bọt.

 

Nó cứ hư hỏng như thế, dữ tợn như thế, trực tiếp đánh lên mặt cô nhưng Phương Niên lại giống như nhìn thấy thứ mà mình yêu thích nhất.

 

“Hi, đã lâu không gặp.” Cô nói với “Tiểu Giang Ngộ.”

 

Giang Ngộ chịu đựng đến nổi gân xanh nhô lên, anh thẳng lưng, đưa gậy thịt đến bên môi cô.

 

Phương Niên hé môi, vươn lưỡi bắt đầu liếm mút.

 

Trước kia, lúc bị cắm vào đến không chịu nổi, cô luôn trách tên nhóc này quá lớn, lại còn không biết mệt mỏi.

 

Thế nhưng mấy năm không gặp, cảm giác của cô đối với nó chỉ còn lại nhớ nhung.

 

Trong những đêm cô nhớ Giang Ngộ đến cồn cào không sao ngủ được, cũng là lúc cô nhớ đến nó.

 

Cô cẩn thận liếm láp, từ quy đầu đến thân gậy, lại đến hai hòn ngọc bên dưới, mỗi nơi đều liếm thật kỹ.

 

Sau khi liếm chúng đến ướt nhẹp, cô mới há miệng ngậm hết tất cả vào, mạnh mẽ mút mát.

 

Kỹ thuật khẩu giao của cô vẫn là do anh dạy dỗ. Mặc dù số lần không nhiều, nhưng vẫn biết làm thế nào khiến anh thỏa mãn.

 

“Ưm…”

 

Giang Ngộ bị cô mút đến nỗi suýt chút nữa đã muốn bắn, nhanh chóng nhịn xuống. Anh cúi đầu, nhìn dáng vẻ của cô.

 

Áo len và áo ngực vẫn còn treo bên hông, hai bầu ngực tuyết trắng đang lắc lư, gậy thịt của anh không ngừng đi sâu vào giữa môi cô, mà gương mặt cô, là thứ mà anh ngày đêm thương nhớ suốt năm năm qua.

 

“Ưm…”

 

Cô ăn vô cùng nghiêm túc, hàng mi dài như một chiếc quạt lông chớp chớp, thỉnh thoảng lướt qua bụng dưới của anh, làm dậy lên từng cơn ngứa ngáy trong lòng anh.

 

Gần mười phút trôi qua, cô vẫn dùng sức liếm láp, như thể ngấm lấy trân bảo độc nhất thế gian.

 

Trước đây, cô mới ngậm một chút đã bảo đau miệng, làm nũng với anh để dễ dàng né tránh, đổi lại anh ngoan ngoãn hầu hạ cô.

 

Qua một trận, sau khi bị khoang miệng của cô chặt chẽ đè ép, Giang Ngộ rốt cuộc thả lỏng tinh quan, bắn ra.

 

Quy đầu của anh hưng phấn nhảy lên, bắn ra rất nhiều, được cô dùng miệng và xem hình cô rồi dùng tay tự thỏa mãn, hai việc này hoàn toàn không thể so sánh được.

 

Một lúc sau, Giang Ngộ muốn rút ra, nhưng cô vẫn không nỡ nhả ra, từng chút một liếm hết tinh dịch còn dính lại trên miệng, nuốt vào sạch sẽ.

 

“Cuối cùng em cũng được ăn tinh dịch của anh.” Cô hài lòng liếm liếm môi.

 

Trên gương mặt tuyệt mỹ vô song còn ửng chút hồng hào dâm mỹ.

 

Tư thế quỳ với hai tay bị trói ra sau lưng, giống như nữ nô lệ thành tín nhất.

 

Da dầu Giang Ngộ lập tức râm ran, anh gầm nhẹ một tiếng, kéo váy cô lên cao, cắn lên tiểu huyệt của cô.

 

________

“A… Giang Ngộ…”

 

Quần lót ren của Phương Niên đã sớm ướt đẫm, bị anh liếm tới, dâm dịch lập tức chảy vào trong miệng anh.

 

Giang Ngộ nuốt dâm thủy của cô, sau đó tiếp tục chọc vào.

 

Tất cả những điểm mẫn cảm của cô anh đều nắm rõ trong lòng bàn tay, cách lớp quần lót, anh dùng răng gặm nhấm tiểu hạch của cô, nhìn hai chân cô bị kích thích run rẩy dữ dội, nghẹn ngào rên rỉ.

 

“A… Ưm… Giang Ngộ…”

 

Giang Ngộ mặc kệ cô, tiếp tục cắn.

 

“A… A…”

 

Toàn thân Phương Niên co rút, nước mắt cũng bởi vì bị kích thích mà chảy ra.

 

Cô muốn đẩy anh ra, sau đó đè anh xuống nhanh chóng đi vào, thế nhưng hai tay đang bị trói, không thể cử động được.

 

Phương Niên đành phải cầu xin anh: “A… Giang Ngộ… Cắm vào đi anh…”

 

Năm đó, anh cũng cầu xin cô, nói với cô: “Niên Niên, đừng đi, đừng chia tay.”

 

Nhưng cô đã nói thế nào?

 

Cô nói: “Giang Ngộ, chúng ta kết thúc rồi, quên em đi.”

 

Năm năm trôi qua, anh cảm thấy mình đã quên, nhưng cô lại tìm tới.

 

Nghĩ đến đây, đôi mắt Giang Ngộ đỏ ngầu, anh xé nát quần lót của cô, cắm ngón tay vào, ra sức mò vào âm đạo chặt khít của cô, ra lệnh: “Cầu xin anh.”

 

“A… Xin anh…”

 

Giờ phút này Phương Niên cực kỳ trống rỗng, cô chỉ muốn anh.

 

“Nói, cầu xin gậy thịt lớn của ông xã làm em.”

 

“Cầu xin gậy thịt lớn của ông xã… Làm em.”

 

Giang Ngộ lại cắm vào thêm một ngón tay, ngón cái đồng tời vân vê tiểu hạch, tiếp tục nhìn cô rên rỉ, mất khống chế.

 

“A… Ông xã… Làm em đi…”

 

Năm năm trôi qua, lúc cô tự an ủi mình, chưa từng có được khoái cảm như vậy.

 

Chỉ có Giang Ngộ mới có thể cho cô, chỉ có Giang Ngộ.

 

Nhưng anh vẫn một mực từ chối.

 

Nước mắt Phương Niên không ngừng chảy ra, bởi vì dục vọng không được thỏa mãn, cả người vô cùng khó chịu.

 

Bất lực, cô đành cố gắng đứng dậy, hôn lên đôi môi Giang Ngộ, đầu lưỡi quấn lấy nhau. Giống như động tác giao hợp.

 

Cô không ngừng mút lấy đầu lưỡi của anh, để anh liên tục nhận được khoái cảm.

 

“Giang Ngộ… Cho em…” Cô rên rỉ trong miệng anh, mơ hồ không rõ.

 

Thôi, nói là làm khó cô, thật ra chẳng phải anh tự làm khó mình sao? Rõ ràng đã muốn cô lâu như vậy rồi.

Bạn đang đọc:[18+] Anh Ấy Thật Khó Theo Đuổi!Chương 12
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.