Bạn đang đọc:[18+] Chào Em, Vợ Tương LaiChương 16

Cuộc họp kết thúc, Triệu Kiêu phân phó:

 

"Trước tiên đi tập hợp lại tất cả băng ghi hình của camera phụ cận nơi xảy ra bốn vụ án, đồng thời so sánh những điểm giống nhau, trọng điểm là bệnh viện, ngân hàng, tìm những nơi mà người bị hại xuất hiện."

 

"Vâng."

 

Có đầu mối và phương hướng, toàn bộ mọi người trong đội hăng hái như đánh máu gà vậy, mỗi người đều xắn tay áo lên chuẩn bị đại cuộc.

 

Trương Đào và Thang Nguyên phụ trách xem camera giám sát. Hai người ở trong phòng theo dõi. Trương Đào thuận miệng hỏi cô:

 

"Này, Viên Tử, làm thế nào cô phát hiện người bị hại tự nguyện phát sinh quan hệ với nghi phạm vậy?"

 

Thang Nguyên nghe vậy, trong đầu liền hiện lên hình ảnh màn kịch mãnh liệt lúc nãy, nháy mắt mặt liền đỏ lên.

 

"Anh nói nhảm nhiều vậy? Chuyên tâm làm việc đi."

 

Xem một chút, từ ban đêm đã biến thành ban ngày. Sáng hôm sau, Thang Nguyên mang đôi mắt gấu mèo định chuẩn bị đi mua đồ ăn sáng thì bảo vệ gọi điện thoại đến, nói có người giao đồ ăn đến cho cô.

 

Ăn xong một chén mì thịt bò cà chua, Thang Nguyên cảm thấy dạ dày thoải mái hơn. Cô nhắn tin cho Chúc Già:

 

"Có thể đêm nay em không về, nếu không anh về nhà trước đi."

 

Bọn họ phải xem cho hết băng ghi hình mấy tuần này, tỉ mỉ xem cũng không không phát hiện được gì.

 

"Ừ, đợi anh sắp xếp lại một chút."

 

"Anh phải ra ngoài?"

 

"Dọn nhà."

 

"?"

 

"Núi không đến ta thì ta phải đến núi. Em mỗi ngày đều bận rộn, sáng sớm ra ngoài tối muộn không về, anh chỉ có thể ở nhà chờ em."

 

Trong nháy mắt Thang Nguyên liền xác định được ý tứ của anh là anh muốn dọn đồ đến nhà cô.

 

Này này này... Không phải là phát triển quá nhanh chứ?

 

Mới quen nhau đã lên giường, mới lên giường đã ở chung.

 

Nếu để mẫu thân đại nhân của cô biết, bà ấy sẽ lột da của cô mất.

 

Nghĩ đi nghĩ lại, Thang Nguyên cũng không có ý cự tuyệt.

 

Dù sao ăn đồ ăn của người thì phải nói chuyện mềm mỏng, huống chi cô không chỉ ăn đồ ăn của người ta mà còn ăn sạch sẽ người ta vào bụng, lúc này nếu muốn một cước đá văng thì có chút quá đáng.

 

Vì vậy, mấy ngày kế tiếp, Thang Nguyên một bên nghĩ đến trai đẹp trong nhà, một bên mắt nhìn chằm chằm vào màn hình giám sát.

 

Hai giờ đêm.

 

Toàn bộ phòng giám sát đen kịch, Trương Đào đã sớm ghé vào bàn nằm ngủ, chỉ còn lại Thang Nguyên và người kỹ thuật viên cố nén buồn ngủ nhìn chằm chằm vào màn hình.

 

"Dừng! Hình ảnh lúc nãy, quay ngược lại 5 giây. Đúng, chính là chỗ này. Được, phóng to lên!"

 

Lòng bàn tay của Thang Nguyên đều chảy mồ hôi. Cuối cùng cũng tìm được. Một người đàn ông trẻ tuổi đội mũ lưỡi trai cách hiện trường hai cái ngã tư đã bị camera thu lại.

 

Chỉ tiếc hắn đội mũ lưỡi trai còn mang khẩu trang, ngũ quan đã bị che giấu.

 

"Tiểu Lưu, phiền cậu tra giúp tôi tra thông tin nhãn hiệu chiếc xe này."

 

"Được, bây giờ tôi liền liên hệ với cục giao thông. Khuya lắm rồi, cô cũng về nghỉ ngơi đi."

 

Thang Nguyên gật đầu, cũng không mạnh mẽ chống đỡ. Một khi tra được biển số xe, không chừng ngày mai có thể bắt được hung thủ.

 

Trên đường về nhà, cô tựa người vào cửa xe taxi ngủ. Trong lúc lơ đãng, xe chạy qua một con đường thì cô nhìn thấy một người đứng ở giữa ngã tư đường ngẩng đầu nhìn về cái gì đó. Phương hướng hắn nhìn vừa vắn chính là nơi phát hiện vụ án tối hôm qua.

 

"Bác tài, dừng xe!"

 

____________

Xe taxi tức thời dừng lại. Thang Nguyên mở cửa xe, đi nhanh về phía người khả nghi kia.

 

Một bước, hai bước, ba bước, rất nhanh, cô chỉ còn cách đối phương chưa đầy hai mươi bước.

 

Thân hình thon gầy cao ngất, bóng lưng ngẩng đầu nhìn về phương hướng phát hiện hiện trường vụ án. Thang Nguyên càng đến gần trong lòng càng nghĩ: Sao lại có chút quen mắt? Hình như đã từng gặp ở đâu đó.

 

Mắt thấy sắp tiếp cận đối phương. Thang Nguyên chuẩn bị lên tiếng thì bỗng nhiên người đó giống như có con mắt phía sau lưng. Trước tiên hắn làm động tác giả muốn xoay người lại sau đó thừa dịp Thang Nguyên ở tư thế đề phòng mà không quay đầu lại cấp tốc chạy về hướng khác.

 

Nếu ban đầu chỉ hoài nghi một phần thì sau khi nhìn thấy động tác bỏ chạy của người kia, nghi ngờ của Thang Nguyên liền sâu hơn vài phần.

 

"Đứng lại! Cảnh sát đây."

 

Cô quát một tiếng, chăm chú đuổi theo.

 

Ba giờ sáng là thời điểm thành phố B vắng vẻ yên tĩnh nhất.

 

Nhà nào cũng tắt đèn đi ngủ, chỉ có ánh sáng của đèn đường. Thang Nguyên không nói nhiều, chạy đuổi theo người kia, đuổi từ con phố này qua con phố khác.

 

Cô vẫn luôn kiên trì luyện tập thân thể, ở đây cách nhà cô rất gần, cô rất quen thuộc khu vực này, vốn cô cho rằng mình rất nhanh sẽ bắt được người đó, nhưng không ngờ, thể lực của hắn ta không thua cô một chút nào. 

Bạn đang đọc:[18+] Chào Em, Vợ Tương LaiChương 16
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.