Bạn đang đọc:[18+] Không Thể Khép Chân!Chương 11

Từ Nhuyễn xấu hổ muốn chết nói với Qúy Trình: "Anh Trình, em… kinh nguyệt đến."

 

Qúy Trình: "..."

 

...

Từ Nhuyễn đi lấy vải bố ra, một khối vải bố bên trong có phân tro lót xuống hạ thể, mặc quần lót vào, cô thấy hai người đêm tân hôn động phòng quá vất vả, cái này thật sự là do ý trời, không thể làm gì được.

 

Quý Trình mặc quần vào, vì kinh nguyệt đến, anh dĩ nhiên không thể có hành vi cầm thú, anh mặc quần nhưng không mặc áo, cứ như vậy nhìn cô lót vải bố, vải bố còn bẩn, dùng hết lần này đến lần khác, Qúy Trình nhìn cô hỏi: "Phụ nữ các em đến kinh nguyệt dùng cái này à? Miếng vải này rất bẩn."

 

Thời đại này ở nông thôn đều dùng như vậy, đến kinh nguyệt dùng một khối vải bố, sau đó đặt bên trong một ít phân tro, lót phân tro như thế dùng xong thì đổ đi, còn vải bố có thể dùng lại nhiều lần, bẩn thì đi giặt sạch sẽ, kinh nguyệt đến máu không được vệ sinh sạch sẽ cho nên tự nhiên sẽ có chút bẩn, nhưng không còn cách nào khác, nông thôn đều dùng như vậy, đầu năm nay không phải là chưa có băng vệ sinh, chẳng qua ở nơi nông thôn hẻo lánh, chưa có người nào biết dùng.

 

Cô nói với Qúy Trình điều này, Qúy Tình là đàn ông không hiểu, nhưng anh biết cái này bẩn.

 

Ngày hôm sau Từ Nhuyễn nấu cơm sáng cho cả nhà xong xuôi, Qúy Trình muốn lấy xe máy đèo cô đi dạo trên thị trấn.

 

Từ Nhuyễn nghe anh nói lập tức lên xe máy 

cùng anh lên trấn bên kia, cũng không biết anh nói muốn cái gì ở trên trấn, nhưng bọn họ hai người không đi dạo phố quá lâu, hôm nay trên đường họp chợ chắc sẽ rất náo nhiệt.

 

Kết quả Qúy Trình dẫn cô đến hợp tác cung tiêu*, nói chuyện với ông chủ: "Ông chủ, lấy cho nàng dâu của tôi mấy bao kia."

 

Từ Nhuyễn nghe lời này nhìn qua, nhìn Qúy Trình chỉ vào một dãy kệ hàng đặt băng vệ sinh.

 

Là băng vệ sinh kiểu dáng cũ.

 

Anh vậy mà biết cái này.

 

___________

Mua đồ vật này không có túi nilong đựng, ông chủ lấy giấy gói bọc cho bọn họ, Qúy Trình mua ba gói băng vệ sinh, ông chủ nói muốn 6 đồng.

 

Từ Nhuyễn bị 6 đồng này làm cho hoảng sợ, sao lại đắt như thế, cô lôi tay Qúy Trình nói: "Anh Trình, quá đắt, 6 đồng đấy, không mua nữa, em dùng cái kia được rồi, không sao, đều có tác dụng như nhau."

 

Mỗi tháng tiền lương 70 đồng của anh còn phải đưa cho gia đình, rồi cộng thêm tiền mua rau, tiền nấu nướng, cũng phải tiết kiệm một khoản, bản thân còn phải giữ lại chút tiền, nếu cứ tiêu 6 đồng trong một ngày thì tiền tiêu trong tháng còn lại bao nhiêu chứ, 6 đồng tiền đau xót chết được, đầu năm nay một hào cũng có thể mua được nhiều thứ.

 

Qúy Trình móc tiền từ túi ra đưa cho ông chủ: "Không có việc gì, em dùng cái kia không sạch sẽ, dùng đồ này tương đối tốt, anh thấy trong bộ đội có người anh em, vợ cậu ấy là giáo viên, cô ấy dùng cái này, ở trong thành phố anh xem qua thấy cô ấy đến hợp tác xã cung tiêu mua thứ này, vợ cậu ấy nói phụ nữ nên dùng đồ này, em dùng cái này, không việc gì, thứ này ở đây khan hiếm, đắt là điều bình thường, tiền tiêu anh vẫn còn đủ."

 

Từ Nhuyễn xấu hổ cũng không còn cách nào khác, hai người lôi lôi kéo kéo, rốt cuộc vẫn mua, mọi người đi ngang qua đều tò mò nhìn hai bọn họ, cho nên Từ Nhuyễn vẫn phải lấy xuống, tự mình bỏ vào bên trong giỏ rau.

 

Sau đó, Từ Nhuyễn cùng với Qúy Trình rời đi, lúc đi chợ mua một ít thịt mang về nhà, làm đồ ăn đêm, Từ Nhuyễn vô cùng xấu hổ, trước đây cô cũng kiếm được ít tiền từ công việc bán thời gian, nhưng lại dùng số tiền đó để cưới vợ cho em trai và sửa lại tầng trệt ở nhà, cho nên tiền tích cóp gì đó cô không còn.

 

Về đến nhà Từ Nhuyễn thay băng vệ sinh, đời trước mỗi khi Từ Nhuyễn đến kinh nguyệt đều trốn Qúy Trình, anh cũng không biết, cho nên không mua cho cô thứ này, kiếp trước sau khi băng vệ sinh được phổ biến trên diện rộng cô mới được dùng loại rẻ nhất.

 

Hiện tại được quay về mọi thứ đã thay đổi, đi vào nhà vệ sinh lộ thiên bên kia thay, nhà vệ sinh ở đây đều là loại lộ thiên, bên ngoài đó có một phòng nhỏ, sau đó kéo một vải mành lên thành nhà vệ sinh.

 

Cô thấy dùng khá tốt, so với vải bông kia thoải mái hơn nhiều, trở về phòng, Qúy Trình đưa túi tiền cho cô, cô thấy trước mặt có nhiều tiền, nghi hoặc hỏi anh: "Đây là gì?"

 

Qúy Trình đưa tiền đặt vào tay cô nói: "Tiền lương tháng này của anh chưa có, đây là tiền tiêu vặt còn dư lại cộng với tiền anh tích cóp được, anh mỗi tháng đều đưa cho gia đình 20 đồng, ừm, một phần dành dụm được đều đưa cho nhà mẹ đẻ em làm lễ hỏi, chỉ còn lại từng này, về sau tiền lương hàng tháng đều đưa cho em."

 

Từ Nhuyễn nghe lời này cảm thấy xấu hổ, không muốn lấy, đưa tiền lại cho anh.

Bạn đang đọc:[18+] Không Thể Khép Chân!Chương 11
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.