Bạn đang đọc:[DROP] Kích DụcChương 8
Đến khi Hàn Phi Bạch quay trở lại cũng là 4 giờ chiều, bên trong phòng của anh đang có rất nhiều người đi qua đi lại. Kẻ hầu người hạ, ấy thế mà gương mặt thanh thoát tao nhã của Lưu Tinh vẫn không có chút hồn vía. Cô như con búp bê được chỉ điểm vậy. Anh chỉ đi vào lấy vội bộ suit đen rồi đi qua ngoài.    Tầm 5 giờ 30 phút, sau khi chuẩn bị xong thì anh cũng đi vào phòng và nhìn cô. Ánh mắt tóe lên hình viên đạn, có vẻ như cô trông dạng này làm cảm thấy rất chán ghét.    “Mặt đần ra đó làm gì? Chuẩn bị đi thôi, hôm nay chỉ có tôi và cô và Pravat thôi, bố tôi sẽ không đi đâu.” Anh gân cổ lên nói với cô.    Lưu Tinh chỉ vội cười một cái rồi vén phần tà váy dạ hội lên, qua khỏi mắt cá chân một chút rồi nói với anh: “Cái đếch gì đây? Ra ngoài của anh đây à? Giám sát bằng cách đeo còng chân có gắn thiết bị GPS?”   Anh nhếch môi cười, biểu cảm như rất hài lòng về cái còng chân này. Anh khẽ nhún vai nói với cô. “Rất hợp với bộ đồ của cô đấy, đi thôi, nên biết chừng mực một chút.”   Cô không đáp trả gì chỉ bĩu môi khinh bỉ anh, sau đó liền bị anh kéo đi theo. Đã rất lâu rồi cô mới ra ngoài và nhìn thấy bầu trời, vì là 5 giờ chiều gần tối nên bầu trời trông rất đẹp. Cô ngây người, ngước nhìn bầu trời có ánh hoàng hôn rực, hình ảnh này chút chốc Phi Bạch nhìn thấy.    Trong lòng lại có chút không nỡ, không phải anh muốn giam cầm cô ở đây, nhưng anh không có sự lựa chọn nào khác. Đối với mệnh lệnh và con tim, anh vẫn không thể nào từ làm trái lệnh của Nhan Tần Khúc.    “Lâu rồi không nhìn thế giới bên ngoài đúng chứ?” Anh nghiêng đầu nhìn cô.   “Ừm, lâu rồi. Không khí trong lành nhỉ?” Cô khẽ cười nhìn anh.    Bất giác trong lòng lại có chút rung động đối với nụ cười hồn nhiên này. Cũng không chần chừ gì mà anh cùng với cô lên xe, chiếc BMW Series 8 màu đen bóng. Pravat đi theo sau trên con Cadilac Escalade màu đen bóng.    Bầu không khí trên xe vô cùng tĩnh lặng, cô luôn nhìn về một phía là cửa sổ của xe, và anh cũng thế. Nhưng không biết từ bao giờ tay anh lại nắm chặt lấy tay của cô, Lưu Tinh cảm nhận được nhưng cô không quan tâm mấy, vì thứ cô quan tâm bây giờ là những đoạn đường hai người đi ngang qua.    Cô ghi nhớ từng đoạn đường, từng con số mà tìm cách trốn thoát. Nếu hôm nay không trốn thoát cô vĩnh viễn sẽ bị anh giam cầm đến chết.    “...”   Đột nhiên chiếc xe dừng trước một tòa nhà cao tầng giữ lòng trung tâm thành phố. Cô bàng hoàng mà quay sang hỏi anh: “Phi… Phi Bạch, chẳng phải mất 8 tiếng đi đường sao? Sao lại là ở đây? Ya, tên khốn này.”   Cô không nén được nỗi niềm bức xúc mà quát thẳng vào mặt anh. Phi Bạch không nói không rằng gì quay sang liếc cô rồi nói.    “Tôi đã nói là nó sẽ đi mất 8 tiếng chưa? Cô nghe lũ ngu trong nhà làm gì rồi quay sang nói tôi? Có ngu mới nghe bọn nó đấy.”   “Ừ, tôi ngu. Tên khốn như anh cũng ngu nữa. Shut up.”   Anh nhướng mày không nói gì mà nắm tay cô kéo cô đi vào trong. Pravat lâu ngày mới nhìn thấy chị họ, nhưng có lẽ ngay cả cậu cũng không giúp được gì. Ánh mắt cầu cứu của Lưu Tinh luôn dán lên người Pravat, nhưng tiếc rằng cậu lại giả vờ như không quan tâm và không biết.   “...”   Bước vào bên trong, một sự sang trọng và quyền lực xuất hiện trước mặt cô. Nhan Lưu Tinh chỉ biết gượng cười, đa số những người ở đây cô đều biết họ, chỉ có đều họ không biết cô thôi. Cô bám víu chặt lấy cánh tay của Phi Bạch mà thì thầm bên tai anh nói.   “Ông ta, thấy không? Ủy viên trưởng của bệnh viện Gia Khánh, ông ta hiện đang trong vùng tình nghi của hối lộ và tình dục.”   “Cô biết nhiều nhỉ? Cô biết hết những người ở đây không? Tôi nghĩ cô sẽ giúp tôi được khá nhiều trong hôm nay đấy.”   “Tôi biết, bọn họ đều là các vị quan chức cấp cao, bên kia là đám con nhà giàu, một trong số đó là tên con trai trưởng của nghị viên Ôn, một tay tài phiệt ăn chơi chính hiệu. Chắc lên đồn cảnh sát cũng quen mặt rồi.”   Nghe cô nói anh vội cười, đi ngang qua cầm lấy một ly rượu vang đỏ mà nhâm nhi nói với cô. “Đồ ngốc, biết nhiều vậy thì vẫn nên im lặng, không thì cô chắc chắn sẽ không yên thân.”   “Ya, cái tên này. Anh có muốn dạy cho đám nhóc đó một bài học không? Tôi có cái này hay lắm.”   “Không, đừng làm trò. Ở yên đi, cô mà loi nhoi là sẽ có chuyện đấy.”   Anh thách thức cô, nhưng người như Nhan Lưu Tinh đâu có vừa gì, cô liền bật lại mà co chân đạp vào chân anh. Mũi giày cao gót chạm vào khiến anh đau đến nhíu cả mày lại. Không nhịn nữa anh liền kéo cô đến chỗ vắng người mà ép Lưu Tinh về phía sau chân tường.    “Tính làm gì vậy… tôi xin lỗi.”   “Ừ, xin lỗi sao, xin lỗi dễ đến vậy sao?”   Phi Bạch không nói gì nhiều mà nghiêng đầu sang một bên cắn lấy cổ của cô, hai hàm răng trên dưới cọ vào da thịt khiến cô đau đớn mà rùng mình. Vừa cắn vừa mút, đến nỗi chúng hiện lên một vết đỏ đỏ trên cổ.    “Còn dám?”   “Ya…”   Cô tính sẽ chửi lại nhưng lại sợ anh manh động nên đành im lặng mà rụt người về phía sau. Anh thấy cô ngoan ngoãn như thế liền cúi đầu hôn lên môi cô, một nụ hôn sâu, anh mút lấy môi dưới của cô, trao đổi nước bọt cho nhau đến khi dứt lại tạo thành một sợi chỉ vương vấn giữa hai đầu môi.    “Một lát nữa, có lẽ Nhan Đình Khiết sẽ tới. Tốt nhất cô đừng mạnh động làm gì, nếu không tính mạng của cô cũng gặp nguy hiểm.”   “Khoan đã, Phi Bạch này… anh có để ý đến người mặc suit đen cổ lọ đen ở phía đối diện lúc nãy ta đứng không?”   “Ồ! Cô cũng nghi ngờ giống tôi nhỉ?”   “Không! Tôi không nghi ngờ, tôi biết anh ta… và anh ta cũng biết tôi. Đó là William, anh ta là người của Đình Khiết, có lẽ như ở đây không an toàn rồi.”   “Đây này cầm đi.”   Anh vội rút con dao bấm từ trong túi quần ra và đưa cho Lưu Tinh, không đợi cô cầm lấy mà anh trực tiếp nhét vào bên trong áo lót của cô, căn dặn kỹ càng.   “Tôi cho em một cơ hội, nếu hôm nay có xảy ra chuyện gì thì dùng con dao này mà bẻ khóa còng chân đi. Nếu có gặp lại sau này, nếu có hận tôi… em có quyền giết chết tôi.”   Nói xong anh chỉ vội hôn lên trán cô rồi liền rời đi. Lưu Tinh đứng ngay người ra đó, cùng lúc đó cô thấy hình bóng vụt ngang qua của William mà tò mò đi theo.
Bạn đang đọc:[DROP] Kích DụcChương 8
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.