Bạn đang đọc:Tuyển tập truyện ngắn (18+)Chương 14

Chương 14: Miệng lưỡi

 

Bùi Khinh bị một câu nói nhẹ nhàng này làm cho kinh hãi tại chỗ, nàng không thể tin được ngẩng đầu: "Gì, gì cơ?”

 

Tiêu Uyên nhìn chằm chằm đôi môi hồng mềm mại của nàng, khàn giọng lại nói một lần nữa: "Như ta đã nói ban nãy.”

 

Trong điện tràn đầy mùi rượu, yên tĩnh đến mức chỉ nghe thấy hô hấp nặng nề của nam nhân, cùng tiếng nữ tử cúi đầu nức nở.

 

Bùi Khinh xuất thân cũng không phải cao quí gì, thậm chí ở Bùi gia trước khi xuất giá, nàng cũng không được coi trọng nên đã chịu rất nhiều khổ sở, phạm phải rất nhiều tội. Chửi bới vô cớ, hình phạt bằng da bằng thịt nàng đều đã gặp phải.

 

Mẫu thân mất sớm, phụ thân thiên vị, mẹ kế ngang ngược, Bùi Khinh chưa từng rơi lệ. Bởi vì nàng biết, ít nhiều, vẫn có một hai người thật long yêu thương chăm sóc nàng. Tỷ tỷ Bùi Oanh là một người, và Tiêu Uyên cũng đã từng.

 

Mà hiện tại trong mắt hắn đều là đùa giỡn cùng xấu hổ nhục nhã. Nước mắt nóng bỏng từng giọt từng giọt rơi xuống, chỉ là vẫn không thể đổi lấy một tia thương hại cùng nhượng bộ.

 

Cho tới khi hắn không kiên nhẫn ra lệnh: "Sở Ly, đem đứa con hoang kia xách từ Húc Dương cung tới đây!”

 

Sở Ly ngoài cửa vốn tưởng rằng đêm nay đã không còn chuyện gì cần tới mình, bỗng nhiên bị quát đến run rẩy, vội vàng đáp: "Tuân lệnh, Vương gia!”

 

“Không!” Bên trong truyền đến âm thanh nức nở của nàng, Sở Ly chợt dừng bước, Hoàng hậu nương nương khóc?

 

Sở Ly dỏng tai tiến đến gần cửa, bên trong Bùi Khinh nói: "Vương gia nói đùa thôi, sẽ không phiền đến ngươi đâu.”

 

Sở Ly đợi một lát, Vương gia không có động tĩnh gì, vậy thì không cần đi Húc Dương cung nữa. Sở Ly ôm kiếm ở ngoài cửa nghiêng đầu cân nhắc, ngày mai phải nói với Vương gia, trước nay họa từ miệng ra, hắn gọi Hoàng thái tử là ‘đứa con hoang’ thật sự là không ổn.

 

Trong điện nàng mềm nhũn, ngón tay thon dài của Tiêu Uyên đùa giỡn với mái tóc dài của Bùi Khinh, nhìn khuôn mặt nàng còn ngấn lệ, nhiều điều ủy khuất dùng đôi tay đẹp đẽ kia nắm lấy hắn.

 

"Hự." Nam nhân bụng dưới căng thẳng, được đôi tay ấm áp kia phủ lên, lại có chút thoải mái nói không nên lời.

 

Nhiệt độ này cũng làm trong lòng Bùi Khinh run lên, lòng bàn tay có thể cảm nhận rõ ràng gân xanh... Hai tay khó khăn lắm mới nắm chặt, nàng nhắm mắt hơi mở miệng, giống như vừa rồi, vươn đầu lưỡi ra.

 

Cổ họng Tiêu Uyên không ngừng trượt, cảm giác tê dại ở sống lưng từng chút từng chút lan khắp toàn thân. Không giống hắn, Bùi Khinh lại cau mày, khó có thể che giấu sự xấu hổ cùng không vui đối với loại chuyện này.

 

Đầu lưỡi chạm một cái liền vội vàng rút lại, chậm chạp không muốn chạm cái thứ hai.

 

Đến khi cảm nhận được cỗ tức giận quen thuộc trên người hắn, Bùi Khinh lúc này mới nhanh chóng cúi đầu. Ánh mắt Tiêu Uyên tối sầm lại, bàn tay to men theo sợi tóc vuốt ve gáy Bùi Khinh, không cho nàng cơ hội ngẩng đầu lên.

 

"A——" Bùi Khinh chỉ cảm thấy một lực mạnh đè xuống, nàng lập tức nói không nên lời, trong khoảnh khắc nàng vừa khiếp sợ vừa cảm thấy khó hít thở.

 

Trong phút chốc, Tiêu Uyên chỉ cảm thấy một cỗ khoái cảm tuyệt đỉnh đã che mờ đi ý chí của hắn, bản năng của hắn trỗi dậy, hắn không tự chủ lập tức giật giật.

 

Vật to lớn bất ngờ xâm nhập cùng hít thở không thông làm cho Bùi Khinh sợ hãi, nàng chống đùi nam nhân giãy dụa về phía sau, nhưng chút khí lực của nàng đối với hắn mà nói không chỉ không có tác dụng gì, ngược lại nàng càng giãy dụa lắc đầu, lại càng mang đến cho hắn khoái cảm trí mạng cơ hồ không khống chế được.

 

Tiêu Uyên muốn đi vào trong một chút, chợt nhìn thấy đôi mắt đẹp chứa đầy nước mắt của Bùi Khinh tràn đầy sợ hãi, hắn liền giật mình.

 

Một số người phụ nữ, có lẽ được sinh ra để thu phục đàn ông. Mặc dù y phục không chỉnh tề, chật vật đáng thương làm những chuyện quyến rũ nhất như vừa nãy, nhưng đôi mắt lại vừa thuần khiết vừa linh động, nước mắt lưng tròng làm cho người ta mềm lòng.

 

Bàn tay hắn đặt ở sau gáy nàng hơi thả lỏng, vật đó cũng rút ra một chút.

 

Tiêu Uyên thiếu kiên nhẫn: "Đầu lưỡi phải động, không nên cắn. Từ dưới lên trên, không thể ngậm mãi.”

 

Hắn triệt để buông tay ra, giúp Bùi Khinh lau đi nước mắt, "Nếu người có thể làm tốt, thần sẽ không tự mình đến nữa. Nương nương, đây chính là sự cung kính cuối cùng của thần.”

Bạn đang đọc:Tuyển tập truyện ngắn (18+)Chương 14
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.