Bạn đang đọc:Tuyển tập truyện ngắn (18+)Chương 15

Chương 15: Nuốt xuống

 

Tiêu Uyên nói được làm được, mấy lần nhịn xuống cảm giác muốn giữ đầu nàng ấn xuống.

 

Tuy động tác của nàng chưa thuần thục, nhưng hơi nóng và ngứa ngáy đan xen một chỗ, vừa sung sướng cực độ lại vừa như tra tấn hắn.

 

Tiêu Uyên nghĩ, có lẽ hắn nên che đi đôi mắt của nàng, hoặc là dứt khoát móc ra luôn. Đỡ cho nàng cứ chớp mắt hai cái, là hai giọt nước mắt lăn xuống nhìn rất phiền lòng.

 

Sau một lúc lâu, Bùi Khinh cảm thấy hàm dưới bắt đầu có chút cứng ngắc, môi lưỡi cũng không còn sức lực, nàng nhìn khẩn thiết về phía Tiêu Uyên.

 

Ánh mắt Tiêu Uyên sâu đến dọa người, nàng nhìn đáng thương như vậy, dời tầm mắt, "Ngậm không nổi thì dùng tay, cần bổn vương dạy nữa sao?”

 

Bùi Khinh lập tức hiểu được, bàn tay trắng nõn nắm lấy. Đầu lưỡi làm giống như hắn dạy, có khi hơi mút một chút, khiến hơi thở của hắn càng them nặng nề, mà gân xanh nổi rõ trên cánh tay hắn càng làm Bùi Khinh run sợ.

 

Lòng bàn tay nàng đổ mồ hôi, không lạnh như vừa rồi, hơi siết chặt một chút khiến hắn chịu không nổi.

 

"Nhẹ một chút." Hắn mở miệng.

 

Bùi Khinh vội vàng buông lỏng ra một chút, cảm giác bao bọc chặt chẽ kia cũng buông lỏng theo. Hắn không hài lòng lắm, đưa tay nắm lấy toàn bộ tay nàng chuyển động theo tay hắn. Mà một tay khác, lại bất giác chạm lên đầu nàng.

 

Bùi Khinh lập tức có chút sợ hãi. Nhưng cực khoái tê dại bất chợt kéo đến khiến Tiêu Uyên không để ý đến sự căng thẳng sợ hãi của nàng, đến lúc lên đỉnh hắn kéo cổ tay Bùi Khinh hung hăng đưa lên.

 

Bùi Khinh thở không ra hơi, cực kỳ khó chịu.

 

Tiêu Uyên lúc này mới phát hiện môi dưới cùng khóe môi nàng có chút vết nứt, mang theo từng tia máu.

 

Bùi Khinh liền nhịn không được muốn nôn ra. Lại không ngờ Tiêu Uyên đi trước một bước nắm chặt cằm nàng, khiến nàng không mở miệng ra được.

 

"Nuốt xuống." Hắn vuốt ve khóe môi nàng, ngón cái dính vết máu, "Nếu không bổn vương đành phải làm lại một lần nữa, nương nương.”

 

Bùi Khinh nghe vậy, phát hiện hắn lại có biến hóa.

 

Nét mặt nàng viết hai chữ không muốn, nhưng đành phải cau mày ép buộc mình. Tiêu Uyên không nói một lời nhìn cái cổ trắng nõn mê người của nàng, từ bên ngoài cảm nhận được nàng đang nuốt vào từng chút một.

 

Tiêu Uyên cuối cùng buông tay ra. Thấy hắn không ngăn cản, Bùi Khinh mới đi tới sau tấm bình phong rửa mặt sạch sẽ.

 

Nhưng đêm vẫn còn rất dài, dục vọng trên người hắn vẫn chưa được thỏa mãn, hắn nhìn chằm chằm vào tấm bình phong kia, tưởng tượng dáng vẻ nàng cởi bỏ xiêm y từng chút một như thế nào, cùng lúc áo trong bằng lụa mỏng của nàng lộ ra, là khi phần thắt lưng của nàng cũng được buông xuống. Eo nàng rất nhỏ, khi nãy hắn đã được nắn qua, xoa bóp vòng eo mềm mại... Nhất định là một tư vị khác.

 

Hắn chưa bao giờ là chính nhân quân tử, càng không phải là thần đệ tốt đẹp gì cho cam. Đạo lí làm người ở trong mắt hắn không là gì so với tư vị mê hồn của mỹ nhân, huống chi nàng vốn là người của Tiêu Uyên hắn.

 

Là nàng ở trên thư nói có thể đáp ứng bất cứ điều gì, hắn cần gì phải khách khí?

 

Bùi Khinh tuy không muốn, nhưng dù sao thì cũng chính là thay cái tên bệnh tật kia giữ thể diện, cho nên để cho hắn chờ một chút.

 

Tiêu Uyên đứng dậy, dựa vào cái gì để hắn chờ? Vì cứu vị Hoàng đế yếu đuối trói gà không chặt kia, hắn đành phải bỏ lại cuộc sống ung dung thong thả ở Nam Xuyên, chạy đến nơi trước sau đều có địch này, ngay cả tên con hoang kia cũng dám nhìn hắn với vẻ mặt thận trọng.

 

Càng nghĩ, hắn càng giận. Hắn chính là muốn nàng khóc lóc cầu xin tha thứ, càng lớn tiếng càng tốt, tốt nhất truyền đến Dưỡng Tâm điện để cho nam nhân sắp chết kia nghe rõ một chút.

 

Trước khi đi tới tấm bình phong, Tiêu Uyên chợt dừng lại. Không có tiếng nước, thậm chí không có hơi nước. Từ bên trong truyền đến, chỉ có tiếng khóc nức nở cực kỳ thấp giọng. Nếu không nhìn kỹ, sẽ không nhìn thấy trên bình phong phản chiếu một bóng hình nhỏ bé.

 

Mặc dù không đi vào, hắn cũng biết nàng rụt sau bình phong như thế nào, che miệng trộm khóc.

 

Giống như lần đầu gặp mặt, thiếu nữ bỏ nhà đi ủy khuất một mình rụt vào góc tường khóc, đụng phải thiếu niên bị trọng thương từ trên trời rơi xuống, thiếu niên còn ôm vết thương nôn ra máu hỏi nàng tại sao khóc, sợ nàng cứ như vậy khóc chết.

 

Nắm đấm siết chặt, lại buông ra.

 

Ánh nến trong điện tối đi một chút, che đi biểu tình trên gương mặt hắn lúc này.

 

Bùi Khinh không biết bên ngoài bình phong có người tới gần lại rời đi, nàng không biết mình tại sao khóc, cũng không thể khóc quá lâu sợ hắn không kiên nhẫn. Nàng đơn giản là làm sạch chính mình, thay y phục mới, lặng lẽ đi ra.

 

Nàng không tới gần, chỉ đứng bên cạnh bình phong sợ hãi nhìn nam tử nằm trên giường nàng. Tối nay còn chưa qua, không biết hắn còn có thể bảo nàng làm chuyện gì.

 

Nhưng đợi hồi lâu, cũng không đợi hắn nói gì. Bùi Khinh cảm thấy hắn hẳn là đã ngủ say, nàng nhìn trái nhìn phải, ánh mắt rơi xuống một cái giường nhỏ ngày thường Chức Lam sẽ ngủ.

 

Nàng bước qua thật nhẹ nhàng, lại nhìn hắn, thấy hắn không có động tĩnh gì, lúc này mới nằm xuống trên giường nhỏ, đắp chăn lên người liền thấy ấm áp hơn rất nhiều.

 

Không lâu sau, trên giường nhỏ liền truyền đến tiếng hít thở đều. Tiêu Uyên mở mắt, nhìn thấy nàng cuộn tròn trên giường nhỏ, chỉ có mái tóc mượt thả nhẹ ra ngoài.

 

Nói khóc thì khóc, nói ngủ liền ngủ, thật làm cho người ta chán ghét.

 

Sau một khắc, ánh nến trong điện tắt, màn đêm hoàn toàn yên tĩnh.

 

Bạn đang đọc:Tuyển tập truyện ngắn (18+)Chương 15
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.