Bạn đang đọc:Tuyển tập truyện ngắn (18+)Chương 44

Chương 4: Thật sự hữu dụng!

 

Chăn bông không thể che đậy sự cương cứng của anh nữa, cô liềm cánh môi, hài lòng nhìn vị trí giữa hai chân anh: "Anh cứng rồi!"

 

Cố Ngọc Thần oán hận siết chặt tay, dự tính ban đầu của anh vốn muốn giày vò cô một hồi, thế nhưng cuối cùng lại thành tự mình hành hạ mình!

 

Từ khi nào sức kiềm chế của anh đã yếu đến mức này?

 

"Nhanh chút, nhanh lên chút! Anh mau bắn đi!”

 

Rõ ràng người chìm trong bể dục chính là anh, nhưng khi nhìn thấy cứ vật của anh đã cứng rắn thì trong đầu cô ngay lập tức hiện lên một kịch bản, ánh mắt cô sáng hơn mấy phần, dù biết mình đang nhìn hạ thân anh không chớp mắt là không nên, nhưng thật sự rất đáng giận!

 

Cố Ngọc Thần không cam lòng!

 

Nhưng tay anh vẫn nắm lấy côn thịt dưới lớp chăn bông, đôi mắt sẫm đen nhìn chăm chú thiếu nữ đang ngoan ngoãn ngồi chờ anh xuất tinh, khiến anh cảm thấy dục vọng trong lòng càng mãnh liệt hơn.

 

Đôi mắt anh lướt từ khuôn mặt đến bờ vai trắng nõn mượt mà của cô, lướt qua bộ ngực nửa kín nửa hở đến những ngón chân nhỏ nhắn xinh xắn, dường như mỗi một tấc trên người cô đều rất đẹp.

 

Thực tuyệt vời vì dáng dấp của cô giống hệt như gu thẩm mỹ của anh.

 

Bàn tay không khỏi dùng thêm sức, anh tưởng tượng lúc này đang ra vào thân thể cô, côn thịt lại lớn thêm vài phần.

 

Một tiếng rên trầm thấp khó chịu phát ra từ cổ họng anh, tay anh cũng chuyển động nhanh hơn.

 

"Cô rên vài tiếng cho tôi nghe...” Giọng Cố Ngọc Thần khàn đi, dục vọng mãnh liệt đang dâng trào trong cơ thể, hơi thở anh thở ra cũng trở nên ẩm ướt nóng bỏng hơn.

 

“? Rên? Rên như thế nào cơ?" Đuôi mắt Nhạc Thanh Mộng ửng đỏ nhìn anh, tóc xõa trên trán lấm tấm mồ hôi, đầu lưỡi như ẩn như hiện ở giữa môi, chăn bông khó khăn lắm mới có thể che lấp phần eo rắn chắc của anh, tấm chăn bông lên xuống theo động tác của tay anh, tiếng gầm động tình gợi cảm bên tai khiến cơ thể cô cũng mềm theo, cảnh tượng trước mắt có vẻ hơi quen thuộc.

 

“Rên cho tôi nghe, tôi sẽ nhanh bắn cho cô hơn.” Cố Ngọc Thần híp mắt nhìn cô, đáng tiếc anh không thể chạm vào cô, nếu không bây giờ chắc chắn cô không thể ngồi yên ở một bên như vậy.

 

Lúc này anh hy vọng tinh dịch của mình sẽ thực sự có ích với cô, nếu như có một ngày anh có thể chạm vào cô, anh nhất định phải làm cho cô khóc mới được.

 

Nhạc Thanh Mộng mím môi, nhìn vẻ mặt dường như vừa khó chịu vừa thoải mái của anh, lại nhìn nơi đang bị chăn bông che khuất, cô bắt đầu nhỏ giọng rên rỉ. Tiếng rên rỉ quyến rũ đột ngột vang lên, khiến anh suýt chút nữa bắn tinh, anh tròn mắt ngạc nhiên nhìn thẳng vào cô.

 

Cô hơi cúi đầu, ánh mắt không còn phóng túng như vừa rồi, hiện tại có vài phần ngượng ngùng, đôi môi nhỏ khẽ hé mở, thỉnh thoảng phát ra vài tiếng rên rỉ mê người. Mảnh mai yếu ớt cộng thêm vài phần quyến rũ không tự nhận ra, đó là một loại quyền rũ khác biệt.

 

Một ngày nào đó, anh muốn làm cô rên to hơn, khóc lóc không thể kiềm chế dưới thân anh.

 

Anh lắng nghe âm thanh của cô, nhắm mắt tưởng tượng cơ thể mềm mại của cô đang nằm dưới người anh, còn anh đang hung hãng ra vào cơ thể cô, từng hơi thở hổn hển nặng nề phập phồng.

 

Sau vài trăm lần vuốt ve, anh vén chăn bông lên, nắm côn thịt hướng về phía thiếu nữ bên cạnh rồi sảng khoái bắn ra.

 

"A..." Nhạc Thanh Mộng trở tay không kịp bị bắn khắp mặt. 

 

Thậm chí cô còn bị bắn một ít vào miệng, ngay lập tức khiến cô hoảng sợ rơi xuống đất. 

 

"Cô làm sao vậy? Không sao chứ?" Cố Ngọc Thần chưa kịp lau dọn chính mình, từ trên giường anh vội vàng bước đến đỡ cô. 

 

Nhưng bàn tay anh vẫn xuyên qua cánh tay cô.

 

Nhạc Thanh Mộng nằm trên mặt đất nhìn vật nam tính đang lắc lư trước mặt, âm thầm nuốt nước bọt.

 

Đã bắn rồi mà nó vẫn còn lớn như vậy sao?

 

Cô vội vàng nhắm mắt, lắc lắc tay: "Tôi không sao... anh... anh lau dọn cho mình trước đi, tôi cũng vậy."

 

Cô lập tức che mặt chạy ra ngoài, dù sao cũng không sợ đụng phải cái gì, trực tiếp đi xuyên tường.

 

Cố Ngọc Thần nhìn xuống dương vật nửa cứng nửa mềm của mình, trong lòng chợt trống rỗng, anh đứng một lúc rồi mới vào phòng tắm rửa sạch sẽ.

 

Nhạc Thanh Mộng chạy một mạch vào phòng bên cạnh, vỗ nhẹ vào mặt cố gắng bình tĩnh lại.

 

Đột nhiên cơ thể cô dừng lại.

 

Dường như thân thể cô thoải mái hơn trước kia, linh hồn cũng ổn định không ít.

 

Cô lau sạch tinh dịch trắng đục trên người mình, hưng phấn đến mức nóng lòng muốn xoay tròn tại chỗ, cô muốn đi ra ngoài nói với Cố Ngọc Thần ngay lập tức, nhưng hình ảnh côn thịt thô to vừa nãy lắc lư ở trước mặt cô đột nhiên lại hiện lên.

 

Thật sự! Thật sự rất lớn!

 

Cô nuốt nước bọt, cô vẫn phải trao đổi kỹ với anh về việc xuất tinh mới được.

 

Khi cô chuẩn bị tâm lí thật tốt để quay trở lại phòng, Cố Ngọc Thần cũng đã tắm rửa sạch sẽ ngồi trên giường đợi cô.

 

"Sao rồi? Nó có hiệu quả không?" Cố Ngọc Thần bình tĩnh hỏi.

 

Thấy sắc mặt anh bình thường, Nhạc Thanh Mộng vội vàng nhảy lên giường: "Có, có, thật sự có hiệu quả!”

 

Cố Ngọc Thần nhìn cô chằm chằm từ trên xuống dưới, nửa tin nửa nghi ngờ nói: "Tôi không thấy cô thay đổi gì cả!" 

 

"Đương nhiên anh không thể cảm nhận được rồi, nhưng tôi có cảm giác là được, hiện tại tôi cảm thấy mình có nhiều năng lượng hơn trước, bởi trước đây lúc nào tôi cũng cảm thấy rất mệt mỏi." Nhạc Thanh Mộng phồng mà nói ra cảm nhận lúc trước.

 

Cố Ngọc Thần nhíu mày: “Cô còn có thể cảm thấy mệt mỏi à?"

 

"Đương nhiên rồi! Chính là cảm giác bước đi rất nặng nề đó." Cô vung tay. "Bây giờ thì nhẹ nhàng và thoải mái hơn rất nhiều."

 

Cố Ngọc Thần nhìn vẻ mặt vui mừng của cô, không tiếp tục hỏi thêm nữa, trong chuyện này có quá nhiều vấn đề khó hiểu, khoa học cũng không thể giải thích được.

 

"Cố Ngọc Thần... Anh có thể..." Nhạc Thanh Mộng vặn người, ngượng ngùng cười, "Mỗi ngày đều bắn cho tôi một lần được không?"

 

Cố Ngọc Thần liếc mắt nhìn cô, ánh mắt anh nhẹ nhàng lướt qua cơ thể cô: "Tôi có thể đồng ý với cô, với điều kiện cô phải nghe lời tôi." 

 

“Nghe lời mà, tôi chắc chắn sẽ nghe lời anh, anh muốn tôi làm gì thì tôi sẽ làm đó!" Vì khôi phục thân thể, Nhạc Thanh Mộng chấp nhận hy sinh bản thân. 

 

Khóe miệng Cố Ngọc Thần khẽ cong lên, anh kìm nén sự hài lòng nói: "Cô nhớ kỹ những lời cô nói tối nay, phải nghe lời tôi."

 

Nhạc Thanh Mộng luôn cảm thấy trong lời nói của anh có ẩn ý gì đó không thể giải thích được, nhưng lúc này cô cũng không suy nghĩ được gì nhiều, chuyện đã như thế này, cô còn sợ gì nữa!

 

“Được! Tôi bảo đảm!"

 

“Tốt! Tôi đồng ý với cô.”

 

Bạn đang đọc:Tuyển tập truyện ngắn (18+)Chương 44
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.