Bạn đang đọc:Tuyển tập truyện ngắn (18+)Chương 45

Chương 5: Múa cho tôi xem

 

Ngày hôm sau, quầng mắt Cố Ngọc Thần xanh đen, anh nằm sấp trên bàn ngủ bù.

 

Chung Phù vừa đi vào đã nhìn thấy bóng dáng của anh, rồi đi tới vỗ vai anh: "Anh Cố, tối nay anh có đi chơi không?"

 

Cố Ngọc Thần nhíu mày ngẩng đầu, híp mắt nhìn cậu ta: “Không đi.”

 

"Anh! Anh bị sao vậy? Nhìn anh tiều tụy thế." Chung Phù bối rối gãi đầu, "Anh cãi nhau với người nhà à?"

 

Nghĩ đến cô gái ngủ không ngoan ở nhà, rõ ràng anh không thể đụng chạm vào thân thể cô, nhưng không hiểu vì sao anh có thể cảm nhận được hơi thở của cô.

 

Cả đêm cô ngủ say sưa, còn anh thì thường xuyên bị cô làm phiền.

 

Cố Ngọc Thần nâng mắt lạnh lùng nhìn Chung Phù: "Cậu cho rằng loại chuyện đó đáng để tôi tranh cãi với người nhà sao?"

 

"Ha ha, em đã nói rồi, nếu anh không tự nguyện làm chuyện này, thì sao gia đình anh có thể ép được anh chứ?!”

 

"Cút cút cút, con mẹ nó đừng làm phiền tôi!"

 

Anh không hề quan tâm đến cuộc hôn nhân trẻ con mà gia đình nói, về phần đối phương là ai, anh lại càng không quan tâm.

 

Bây giờ điều phiền phức nhất đối với anh là cô gái đang ở nhà kia kìa.

 

Chung Phù ngượng ngùng lùi lại vài bước, nhìn khuôn mặt bực bội của Cố Ngọc Thần, cậu lặng lẽ giả vờ câm không lên tiếng.

 

Sau khi đánh một giấc ngủ bù và học xong các tiết học chính khóa buổi sáng ở trường, anh mới vội vã trở về nhà. 

 

“Này, anh Cố, hôm nay anh thực sự không đi chơi hả?" Chung Phù hét lên từ phía sau, Cố Ngọc Thần phất phất tay không quay đầu lại rời đi.

 

Chung Phù nhìn những bước đi gấp gáp của anh, trong lòng thầm than: Làm gì mà vội vàng thế?

 

Khi đến cửa nhà, Cố Ngọc Thần ho khan, từ từ chỉnh sửa mái tóc rối bù, rồi giả vờ chậm rãi mở cửa.

 

Nhạc Thanh Mộng đang ngồi yên ổn trên mặt đất vừa nghe thấy tiếng động, ngay lập tức đứng dậy chạy tới, đôi mắt khi nhìn thấy Cố Ngọc Thần thì sáng hơn vài phần.

 

"Bây giờ anh có thể bắn không?"

 

Câu đầu tiên thốt ra đã không biết xấu hổ như vậy!

 

Bị một cô gái hỏi thẳng thừng như vậy giữa ban ngày ban mặt, Cố Ngọc Thần cũng không chịu nổi lửa cháy trong lòng, sắc mặt hơi đỏ lên, che miệng ho nhẹ: "Bây giờ là ban ngày."

 

Anh nói xong thì thấy cô gái đối diện ngẩn ra một lúc, sau đó đôi mắt cô không còn vui vẻ như vừa rồi, nhỏ giọng lẩm bẩm: "Cho nên... ban ngày khó mà cứng nổi!"

 

Đệch!

 

Cố Ngọc Thần thực sự muốn chửi thề ngay lập tức, anh siết chặt tay nhịn xuống.

 

“Vậy buổi trưa anh trở về làm gì?" Nhạc Thanh Mộng xoay người ngoan ngoãn ngồi lại chỗ cũ, “Ở trường không có cơm trưa à?"

 

Cố Ngọc Thần kìm nén tính khí của mình, lạnh nhạt nói: “Buổi chiều không có việc gì, nên tôi trở về."

 

“Ồ, vậy... buổi tối anh có thể xuất tinh được không?" Ánh mắt Nhạc Thanh Mộng vô thức lướt qua bộ phận giữa hai chân của anh.

 

Hôm nay Cố Ngọc Thần mặc một chiếc quần tây rộng rãi, ở giữa không có vật gì nhô lên, cô thất vọng quay đầu lại.

 

Cố Ngọc Thần âm thầm nghiền răng, đi tới đứng trước mặt cô, lạnh lùng nói: "Tối hôm qua tôi đã nói, cô phải nghe lời tôi, nếu muốn tôi cứng thì tự mình đến làm.”

 

Nhạc Thanh Mộng lập tức đứng lên: “Thật sao?”

 

Trong phòng, ánh mặt trời ngoài cửa sổ miễn cưỡng chiếu vào, xuyên qua thân thể của cô, phản chiếu lên sàn nhà, tạo thành một bóng đen mơ hồ. 

 

“Ừm.” Cổ họng anh không khỏi nghẹn lại, yết hầu khẽ chuyển động.

 

“Vậy anh muốn tôi làm gì?" Nhạc Thanh Mộng bước từng bước nhỏ đến trước mặt anh, cô ước gì có thể trực tiếp giúp anh cương cứng, nhưng tiếc là cô không thể chạm vào anh được.

 

Quần áo mỏng manh trên vai cô rơi xuống theo động tác nhấp nhô liên tục, bờ vai trắng nõn mượt mà lộ ra trong không khí, khiến anh muốn ôm chặt lấy cô vào lòng.

 

Giọng nói của anh bị dục vọng đốt cháy đến khô khốc: "Múa cho tôi xem." 

 

"Múa? Tôi không giỏi lắm đâu!"

 

Nhạc Thanh Mộng từ chối theo bản năng, trong ký ức ít ỏi của cô dường như cô chưa bao giờ nhảy múa, nhưng ngay khi cô nói ra câu đó, trong nháy mắt có một điều gì đó chợt lóe lên trong đầu cô.

 

Một người phụ nữ trong chiếc váy đỏ thướt tha, nhảy múa giữa tuyết trắng và mai hồng, câu mất hồn của một người, nhưng cũng lọt vào ánh mắt say đắm của anh ta.

 

Cô nhắm mắt lại lắc đầu, đỡ trán nhíu mày, trong lòng sinh ra vài phần nghi hoặc: Đây là ai?

 

“Cô sao vậy?” Ngước mắt lên, trước mắt cô vẫn là khuôn mặt của Cố Ngọc Thần, tuổi trẻ hiện ra vài phần kiêu ngạo khó thuần và tinh thần phấn chấn, hai người cách nhau rất gần, cô có thể nhìn rõ hình bóng của mình trong đôi mắt đen của anh.

 

Nhạc Thanh Mộng lắc đầu: "Không sao, đột nhiên ngẩn người thôi."

 

Cố Ngọc Thần nhìn dáng vẻ hơi khó chịu của cô, lập tức mềm lòng, nhưng trong lòng vẫn không muốn buông tha cô.

 

“Vậy cô chuẩn bị đi, tôi đợi cô trong phòng.” Nói xong, anh không nhìn Nhạc Thanh Mộng mà đi thẳng vào phòng.

 

Khi Nhạc Thanh Mộng vào phòng, cô nhìn thấy nửa người trên của Cố Ngọc Thần để trần ngồi trên giường chờ cô. 

 

Tóc anh hơi ẩm, dường như vừa tắm xong.

 

“Đến đây đi.” Đôi mắt Cố Ngọc Thần chứa vài phần dục vọng và khiêu khích không thể che giấu.

 

Vừa nãy lúc ở bên ngoài, hình như cô đã nhớ ra điều gì đó.

 

Cô nhớ lại từng động tác của người phụ nữ trong ký ức, từng bước khẽ chuyển động, đôi môi mềm mại hé mở, giọng hát nhẹ nhàng ngâm nga, dáng vẻ quyền rũ động lòng người, làn da trắng nõn trong căn phòng tối càng gợi lên dục vọng sâu thẳm bên trong, khiến người chỉ muốn kéo cô chìm vào vực sâu của dục vọng.

Bạn đang đọc:Tuyển tập truyện ngắn (18+)Chương 45
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.