Bạn đang đọc:Tuyển tập truyện ngắn (18+)Chương 47

Chương 7: Có thể ngửi được mùi của anh

 

Anh biết cô rất đẹp, nhưng vẻ đẹp trước mắt thì không thể nào diễn tả bằng lời được.

 

Hàng mi dài của cô run run, đứng nơi đó co rúm lại, mái tóc dài xõa trên vai, trông đáng thương cực kỳ.

 

Nhưng dục vọng dữ dội trong lòng anh lại không thể khống chế mà muốn nhiều hơn nữa, muốn nhìn thấy cô khóc, nhìn thấy cô vô lực giãy giụa dưới người anh xin tha.

 

Anh trầm giọng khàn khàn nói: "Lại đây, đến gần tôi.”

 

Nhạc Thanh Mộng đưa hai tay ôm ngực, từ từ tiến lại gần, mặc dù cô biết rằng người đối diện không thể chạm vào mình, nhưng cảm giác bị áp bức mạnh mẽ này khiến cô cảm thấy rất nguy hiểm, tựa như trong khoảnh khắc tiếp theo cô sẽ bị nuốt chửng không thương tiếc.

 

Bộ ngực trắng nõn nặng trĩu của cô đung đưa trong không khí, tựa như những trái đào chín mọng mê hoặc người đến hái.

 

Yết hầu anh di chuyển ngày càng nhiều, động tác dưới tay của anh cũng gia tăng tần suất, tiếng thở cũng trở nên nặng nề hơn.

 

Nhạc Thanh Mộng nhắm mắt lắng nghe giọng nói của Cố Ngọc Thần, một chất giọng khàn khàn gợi cảm vang lên quanh quẩn trong không gian yên tĩnh. 

 

Cô không dám mở mắt nhìn vào đôi mắt đen láy ấy, nó giống như một vực thằm tối đen, sẽ nuốt chửng tất cả những ai đến gần.

 

Đột nhiên, một tiếng rên nặng nề vang lên, thân thể lại ướt đẫm.

 

Dịch thể nóng bỏng có mùi hơi tanh, nồng đậm vị tình dục.

 

Nhac Thanh Mộng mang theo tinh dịch và cầm quần áo chạy ra ngoài, giống như tên trộm vừa tóm được bảo vật, vội vàng biến mất trong không gian mập mờ phóng đãng này.

 

Cố Ngọc Thần hít một hơi thật sâu, làm dịu những dục vọng mãnh liệt chưa được thỏa mãn đang trào dâng trong cơ thể.

 

Mắt đen sáng rực ẩn chứa dục vọng nhìn chằm chằm vào cánh cửa, tựa như anh muốn xuyên qua cánh cửa kia để nhìn rõ mọi thứ của cô gái đó.

 

Ngay khi Nhạc Thanh Mộng ra khỏi cửa, cô lập tức thở phào nhẹ nhõm, cúi đầu nhìn cơ thể của mình, là một đống hỗn độn.

 

Tinh dịch trắng đục bắn ra bốn phía, lây dính toàn bộ phần trên cơ thể của cô.

 

Trơn trượt một mảng, còn mang theo một lượng lớn mùi vị nam tính xâm lược khó tả.

 

Hơi thở xâm lược nặng nề, giống như sự đánh dấu của nam giới, toàn thân cô đều khắc dấu vết của anh.

 

Rõ ràng không còn nhìn thấy anh, nhưng tiếng thở dốc và hơi thở của anh vẫn quấn chặt lấy cô, đặc biệt là mùi dâm dịch nhớp nháp trên người cô.

 

Mùi?

 

Nhạc Thanh Mộng đang định rửa sạch dấu vết trên người, trong đầu chợt lóe lên điều gì đó, thân thể cũng dừng lại.

 

Cô có thể ngửi được mùi!!

 

Nhạc Thanh Mộng kích động đến mức trực tiếp đưa dịch nhầy trắng đục dính trên đầu ngón tay lên chóp mũi cẩn thận ngửi.

 

Quả nhiên! Nó rõ ràng có mùi tanh, ngoài ra còn có một loạt sự phấn khích đang ngo ngoe rục rịch trong cô.

 

Cô đã có thể ngửi được mùi rồi sao?!!

 

Đầu ngón tay vuốt ve, tinh dịch trắng đục nhớp nháp còn có chút ấm áp, nhận ra được mình đang làm gì, Nhạc Thanh Mộng sợ tới mức vội vàng vẩy tay.

 

Sau khi rửa sạch dấu vết trên người, cô ngồi ở bên ngoài không ngừng ngửi mùi xung quanh.

 

Vị ngọt của quýt pha chút chua, không khí lành lạnh pha lẫn chút hương gỗ thơm mát. 

 

Nhạc Thanh Mộng cảm thấy thế giới trước mắt cô dần trở nên mới mẻ.

 

Cố Ngọc Thần vừa ra khỏi cửa đã nhìn thấy Nhạc Thanh Mộng giống con mèo con đang khám phá thế giới, hết ngửi chỗ này lại ngửi chỗ kia, anh khẽ dựa vào khung cửa, nhướng mày quan sát.

 

Chờ cảm giác hưng phấn của cô đi qua, Cố Ngọc Thần mới hỏi: "Sao rồi?"

 

"Ừm ừm! Nó thực sự hiệu quả!! Bây giờ tôi có thể ngửi được mùi rồi!!!" Nhạc Thanh Mộng vui vẻ nhảy lên rồi chạy đến, "Tôi đã có thể ngửi được mùi rồi!!" 

 

"Cô... trước đây không ngửi được sao?"

 

Nhạc Thanh Mộng cầm quả quýt, kề sát mũi ngửi không ngừng: "Đúng vậy, tôi không ngửi được."

 

"Cố Ngọc Thần, anh đi mua ít trái cây khác về đi, tôi rất muốn ngửi mùi khác.”

 

Cố Ngọc Thần cười khẽ: "Nếu ngửi được mà không ăn được thì không phải càng khó chịu hơn sao?"

 

Nhạc Thanh Mộng đáp: "Không sao cả, có khó chịu tôi cũng muốn ngửi, không chừng lần sau tôi có thể ăn đấy." 

 

Tiếng nói vừa dứt, Cố Ngọc Thần nhìn thiếu nữ đang lắc lư khắp nơi để tìm kiếm mùi hương mới, mắt anh hơi sẫm lại. 

 

"Vậy tôi ra ngoài mua, cô muốn tôi mua gì?"

 

Đầu ngón tay Nhạc Thanh Mộng gõ gõ cắm: "Anh muốn mua thứ gì thì mua, tôi sao cũng được."

 

“Được rồi.” Cố Ngọc Thần bước ra ngoài.

 

Nhạc Thanh Mộng nhìn người đàn ông đi ra ngoài, mặt mày dịu dàng, đứng trong nhà, cô không khỏi nhảy cẫng lên..

 

Chỉ vài lần nữa thôi.

 

Cô cảm thấy dường như linh hồn mình ngày càng tốt hơn.

 

Có lẽ có một ngày nào đó, cô có thể chạm vào anh.

...

Ban đêm, Nhạc Thanh Mộng không ngủ được, lúc đầu không ngửi được mùi thì không sao, nhưng bây giờ mũi của cô tràn ngập các loại mùi hương khác nhau. 

 

Bạn đang đọc:Tuyển tập truyện ngắn (18+)Chương 47
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.