Bạn đang đọc:Tuyển tập truyện ngắn (18+)Chương 56

Chương 16: Ngậm lấy

 

Vừa bước vào cửa, sắc mặt của Cố Ngọc Thần càng trở nên không tốt, cô nàng trong tay không ngừng nhào về phía trước.

 

Anh giữ chặt cổ tay cô trong lòng bàn tay, bình tĩnh dùng tay kéo người trở lại, thấp giọng nói: "Nếu em không ngoan, bây giờ anh lập tức quay về."

 

Nhạc Thanh Mộng vội vàng nhún nhường, cười ngoan ngoãn với anh: "Anh đừng tức giận, em ngoan mà."

 

Sau đó, anh làm như không có việc gì đi vào phòng bao.

 

Chung Phù trực tiếp gọi một loạt các loại rượu, vài người anh em nhìn sắc mặt của hai người cũng đi qua chào hỏi.

 

Cố Ngọc Thần nhìn đôi mắt Nhạc Thanh Mộng như muốn rơi vào những ly rượu đó, anh thầm tức giận vì tối nay đã đưa cô đến đây. 

 

“Cố Ngọc Thần, anh rót giúp em một ly đi.” Nhạc Thanh Mộng liếm môi, nhìn những ly rượu sặc sỡ màu sắc và chói mắt kia, cô không khỏi có chút thèm.

 

Cố Ngọc Thần liếc nhìn môi cô, ánh mắt hơi tối sầm lại, anh thấp giọng nói: "Em uống được không?"

 

“Chỉ một chút thôi.” Nhạc Thanh Mộng duỗi ngón tay ra so sánh, tỏ ra đáng thương.

 

Đồ lừa đảo.

 

Cố Ngọc Thần hừ lạnh một tiếng, muốn đứng dậy rót một ít rượu, để tránh đến lúc đó anh lại phải mang một con sâu rượu về nhà. 

 

Nhưng những loại rượu mà Chung Phù gọi đều rất mạnh, nên Cố Ngọc Thần tìm một vòng vẫn không tìm thấy loại rượu thích hợp cho cô uống. 

 

“Anh Cố, anh đang tìm gì vậy?" Chung Phù thấy Cố Ngọc Thần đã nhìn quanh đây một vòng.

 

Cố Ngọc Thần không kiên nhẫn nói: “Tại sao lại không có loại rượu có nồng độ thấp?"

 

“...” Chung Phù lắc lắc ly rượu, “Nồng độ thế này cũng được tính là cao à?”

 

Bên cạnh là Nhạc Thanh Mộng đang ngóng trông, Cố Ngọc Thần khẽ thở dài, anh chỉ có thể miễn cưỡng chọn một loại có nồng độ hơi thấp rồi rót một ly.

 

Anh bước đến chỗ tối trong góc, thừa dịp không ai để ý anh từ từ đút cho quỷ nhỏ tham ăn đang bám lấy anh ở bên cạnh.

 

Chỉ là mấy phút sau, anh đã cảm thấy hối hận.

 

Một đám người uống rượu cùng nhau vui đùa, hơn nữa Cố Ngọc Thần cũng không nói gì, gã tóc vàng bên kia lập tức gọi người vào. 

 

Vài cô em thướt tha mặc váy ngắn xếp hàng đi vào.

 

Ngay lập tức trong phòng ầm ĩ lên.

 

Nhạc Thanh Mộng đỏ mặt, hai mắt cô mờ mịt nhìn thấy vài người phụ nữ đang uốn éo vòng eo ở giữa phòng, ánh mắt họ đong đưa quyền rũ.

 

Đầu cô choáng váng, trong tiềm thức, cô ôm lấy Cố Ngọc Thần, ghé vào tai anh cảnh cáo: "Anh là của em!"

 

Ban đầu khi Cố Ngọc Thần mới nhìn thấy những người đó đến, trong lòng lập tức thấy khó chịu, nhưng sau khi bị cô cắt ngang như vậy, cơn giận của anh lập tức tan biến ngay.

 

“Em vừa nói gì cơ?” Anh vòng qua eo cô rồi ôm lấy người đang say khướt vào lòng.

 

Trong căn phòng mờ tối, thỉnh thoảng chỉ có vài ánh đèn nhấp nháy, những người khác hoàn toàn không thể nhìn thấy rõ góc mà Cố Ngọc Thần đang ngồi. 

 

Khuôn miệng nhỏ nhắn của Nhạc Thanh Mộng khẽ mở, lộ ra vài phần ngà ngà say, pha chút vị trái cây lành lạnh, đôi mắt sáng của cô lúc này hơi nheo lại, hai tay cô ôm lấy gương mặt của Cố Ngọc Thần, cô nhìn chằm chằm vào đó, thật lâu sau mới chậm rãi cúi người mổ nhẹ lên chóp mũi anh: "Anh là của em."

 

Trái tim của Cố Ngọc Thần rung động dữ dội, mặc dù anh biết có lẽ bây giờ cô đã say, nhưng lời cô vừa nói vẫn làm anh có loại xúc động muốn chết ở trên người cô ngay lập tức.

 

Khi hai người cùng nhau vui sướng, lần nào cũng là anh động tình không kiềm chế được, còn cô luôn cho anh cảm giác tách rời, tựa như một phút trước hai người đang liều chết triền miên, một phút sau cô lại có thể phóng khoáng rút lui bỏ đi, khiến anh thầm căm hận.

 

“Ừ, anh là của em.” Cố Ngọc Thần cười khẽ đáp lại cô.

 

Dường như Nhạc Thanh Mộng đã hiểu, cô hài lòng dựa vào lồng ngực anh, chỉ là thân thể giãy giụa không yên.

 

Đám người bên kia đã rồi tung lên.

 

Từng người một ôm lấy người mà họ nhìn trúng.

 

Chung Phù không có hứng thú với những chuyện này, nhưng cậu cũng không nói gì cả.

 

Tên tóc vàng đang muốn giới thiệu vài người cho Cố Ngọc Thần, nhưng đối phương chưa từng cho cậu ta sắc mặt tốt, nên cậu ta cũng không dám sần đến, dứt khoát tự mình chơi.

 

Trong âm thanh ồn ào bắt đầu truyền đến vài tiếng rên rỉ yêu kiều mơ hồ, Cố Ngọc Thần lập tức muốn đưa Nhạc Thanh Mộng rời đi. 

 

Nhạc Thanh Mộng vỗ lên ngực anh một cái, ánh mắt lờ đờ say mông lung nói: "Anh đã là của em rồi, em đây nói cái gì, anh phải làm cái đó."

 

Khóe miệng Cố Ngọc Thần hơi cong lên, thả lỏng người dựa vào sô pha, ánh mắt anh ngả ngớn, tay nhéo nhéo vòng eo mềm mại của cô: "Được."

 

Eo của Nhạc Thanh Mộng cỏ chút ngứa ngáy, cô lập tức hất tay anh ra, ngay sau đó cô chạm vào thân dưới của anh, bĩu môi tủi thân nói: "Nơi này vẫn luôn đâm em, rất khó chịu."

 

Cố Ngọc Thần vừa định giữ chặt tay cô lại, ai ngờ cô vừa nhanh nhẹn khẽ động, đã lôi được nó ra ngoài cầm lấy…

 

Mệnh căn bị một con ma men nằm trong tay, Cố Ngọc Thần hít một hơi lạnh, hạ giọng ấm áp nói: "Em buông tay nào, chúng ta về nhà rồi hẵng dạy dỗ nó, được không?"

 

Nhạc Thanh Mộng nhéo ngón tay, nhếch mép cười ngây ngô: "Không được, ngay bây giờ em sẽ dạy dỗ nó."

 

Anh kêu lên một tiếng đau đớn, dục vọng cương cứng đột ngột lớn hơn vài phần, ở trong tay cô đâm chọc vài cái, lỗ quy đầu còn chảy ra vài giọt trong suốt.

 

Cố Ngọc Thần vội vàng nắm tay cô, kéo một bên áo khoác che lại, dỗ dành, "Vậy thì để anh dạy cho em cách dạy nó, được không?" 

 

Nhạc Thanh Mộng rũ mắt nhìn đồ vật xấu xí phía dưới, gật đầu.

 

Cố Ngọc Thần vén váy cô lên, đầu ngón tay linh hoạt đẩy quần lót của cô ra, quy đầu nóng rực cọ xát hoa huyệt mềm mại của cô, giọng nói khàn khàn mang theo sự cuốn hút nói: "Dùng nơi này, kẹp chết nó, làm cho nó khóc thật lớn."

 

Nhạc Thanh Mộng chớp chớp mắt, khuôn mặt nhỏ nhắn nóng đến đỏ bừng, đầu cô cũng choáng váng không nghĩ được gì, chỉ có thể nâng người lên theo động tác của anh nhưng lại bị anh gắt gao đè xuống.

 

Cơn đau từ dưới thân truyền đến làm cho cô tỉnh táo vài phần, cô nhìn xuống thì thấy côn thịt thô to đang đâm vào cửa huyệt của cô. 

 

Vòng eo của cô vừa đau vừa mỏi, hai tay yếu ớt đặt trên vai anh, thấp giọng khóc lóc: "Hức hức hức... khó chịu lắm... Em từ bỏ.."

 

Mặc dù Cố Ngọc Thần biết rằng những người khác không thể nhìn thấy hoặc nghe thấy giọng nói của cô, nhưng anh vẫn kéo cô lại gần lồng ngực của mình, hôn lên môi cô và nuốt hết âm thanh của cô.

 

Những người khác đang vướng vào hoan ái phóng túng không thể kiềm chế từ lâu, những người còn lại dù không làm thì họ cũng chơi đùa vui vẻ, ngay cả Chung Phù cũng đang đánh bài ở đằng kia, căn bản không ai dám quản chuyện của Cố Ngọc Thần, chỉ mình anh ngồi lẻ loi trong một góc tối tăm.

 

Mông của Cố Ngọc Thần ra sức, hai tay anh bóp lấy da thịt mềm mại bên eo Nhạc Thanh Mộng, giọng nói anh khàn khàn đầy dục vọng: “Không phải em vừa nói muốn dạy dỗ nó sao? Bây giờ tùy em dạy dỗ! Kẹp chết nó."

 

Nhạc Thanh Mộng bị đâm lên xuống, đâm đến mức dục tiên dục tử, đầu và thân thể cô hoàn toàn là hai trạng thái khác nhau.

 

Đầu óc choáng váng, nhưng thân thể lại cảm nhận được từng trận khoái cảm truyền đến, mật huyệt bị côn thịt thô to cắm rút làm cho dâm thủy chảy ròng, trực tiếp làm ướt quần anh.

 

Cảm giác đau đớn dần tan biến, cô nghênh đón từng đợt sảng khoái, cả người bủn rủn, nơi nào cũng được chăm sóc chu đáo.

 

Cảm giác say dâng lên, thân thể của cô bắt đầu nóng lên, mị thịt trong hành lang cũng theo đó mà quấn lấy, từng chút từng chút dính chặt vào côn thịt dữ tợn, cô cảm nhận được sức sống mãnh liệt của anh, quấn lấy anh muốn có thêm nhiều khoái cảm hơn nữa. 

 

Thân thể cô trong tiềm thức dường như biết rằng anh có thể mang lại cho cô niềm vui thích tột đỉnh và khoái cảm cực hạn.

 

Dâm thủy từng đợt từng đợt bị anh tra, nơi tiểu huyệt giống như cô tiểu ra, mồ hôi từ trên trán Cố Ngọc Thần chảy xuống, hai tay anh mở âm môi múp míp của cô ra, đẩy côn thịt hung hăng đâm rút vào nơi mềm mại sâu nhất, cắm thẳng đến tận cùng, đến mức cạy mở cửa tử cung đang đóng chặt ở sâu bên trong.

 

Nhạc Thanh Mộng bị cắm rút nhanh đến mức trợn mắt, thân thể cô thường xuyên run rẩy co giật, hành lang cũng theo đó mà siết chặt lại, cô vô lực nỉ non điều gì đó trong miệng, nhưng nước mắt không ngừng rơi xuống, đuôi mắt ửng hồng như thể cô đang bị bắt nạt tàn nhẫn.

 

Anh khẽ hôn lên mắt cô, hai tay dùng lực nhào nặn mông cô, dưới thân không chút thương tiếc mà cắm rút vào nơi cổ tử cung sâu nhất, quy đầu ép buộc giữ chặt tiểu huyệt của cô, mút chặt lấy quy đầu ra vào mãnh liệt liên tục, cô giãy giụa cũng theo đó mà đến.

 

Cố Ngọc Thần đè sự vùng vẫy của cô lại, anh thở gấp bắn ra dục vọng đã tích tụ từ chiều khi anh biết mình có thể chạm vào cô.

 

Anh bắn vào đầy bụng cô. 

 

Khi anh từ từ rút ra, anh lập tức lấy quần lót của cô chặn lại miệng huyệt: "Giữ chặt, tốt cho cơ thể em."

 

Sau một hồi ân ái, Nhạc Thanh Mộng cũng đã tỉnh rượu không ít, cô cảm nhận được bụng dưới đau nhức căng ra, khó chịu uốn éo vòng eo: "Em muốn đi tiểu."

 

“Giữ nó một lúc, chờ về đến nhà rồi lấy ra sau.” Cố Ngọc Thần nhìn bụng nhỏ hơi phình ra của cô, khuôn mặt hiện lên ý cười.

 

Trong lòng Nhạc Thanh Mộng ấm ức, đúng là đồ chó chết.

 

Với sự ồn ào như vậy, Cố Ngọc Thần cũng không còn tâm trí ở lại nữa, anh chỉ chào hỏi qua loa rồi rời đi ngay.

 

Chung Phù vốn là vì Cố Ngọc Thần mà mở tiệc, nhưng giờ người đến, còn chưa chơi gì đã bỏ đi, trong lòng cậu ta không khỏi có chút khó chịu.

 

Mà Chung Phù cũng không ngờ những người này lại làm thành một màn như vậy, đến cậu ta còn cảm thấy phát chán.

 

Ngay sau đó, cậu cũng vẫy tay rồi rời đi.

Bạn đang đọc:Tuyển tập truyện ngắn (18+)Chương 56
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.