Bạn đang đọc:Tuyển tập truyện ngắn (18+)Chương 67

Chương 28: Say rượu

 

Ở bên này, Cố Ngọc Thần không uống nhiều, ngược lại ở đầu bên kia, Nhạc Khinh Mông bất tri bất giác đã uống rất nhiều.

 

Khi Cố Ngọc Thần nhìn sang, cô gái nhỏ đã bắt đầu cười ngớ ngẩn ở bên kia.

 

Cố Ngọc Thần đỡ lấy người lảo đảo: "Được rồi, chúng ta về trước đi."

 

“Không, tôi còn muốn chơi.” Nhạc Khinh Mông ôm cổ anh làm nũng nói: “Ở đây chơi rất vui, ha ha...”

 

Cố Ngọc Thần chào Chung Phù rồi chuẩn bị rời đi.

 

Chung Phù cử người ra ngoài gọi giúp một chiếc xe: "Anh Cố, đêm nay anh chăm sóc người thật tốt nha..." Nói rồi nhướng mày cười xấu xa. 

 

Trai đơn gái chiếc, cảm giác say mông lung, không phải vừa lúc làm chuyện vui sướng nào đó sao...

 

Cố Ngọc Thần nhàn nhạt liếc nhìn cậu một cái, ôm người ngồi trên xe: “Đi thôi.”

 

Chung Phù nhìn dáng vẻ cưng chiều kia của anh, cũng không nỡ buông tay, đêm nay tám phần là sẽ xảy ra chút chuyện, cậu cười ha hả rồi quay lại vui đùa ầm ĩ với bạn bè.

 

Cố Ngọc Thần ôm lấy Nhạc Khinh Mông, người vẫn luôn cười ngây ngô về nhà, cô gái nhỏ dính người làm ồn trên đường, khiến toàn thân Cố Ngọc Thần toát mồ hôi hột.

 

Vừa vào nhà, Cố Ngọc Thần lập tức ôm người vào phòng cô, không đợi anh đứng dậy, Nhạc Khinh Mông đã ôm lấy anh, gắt gao ôm chặt eo anh không cho anh rời đi.

 

“Tôi có chút khó chịu...” Cô bịt mắt lại, khuôn miệng non mềm hồng hào hơi cong lên, làm nũng. 

 

Vốn dĩ Cố Ngọc Thần đã nhẫn nhịn rất vất vả, nay lại càng là tâm hoả khó diệt.

 

“Ngoan, anh đi lấy nước cho em.” Cố Ngọc Thần ôm cơ thể mềm nhũn của cô vào lòng, nhẹ nhàng dỗ dành.

 

Nhạc Khinh Mông lười biếng dựa vào lồng ngực anh, trong lòng cô dâng lên một cảm giác quen thuộc khó giải thích được, còn có cả cảm giác không muốn rời xa, hai tay cô ôm lấy cổ anh, cô ngẩng đầu lên muốn mở mắt ra nhìn cho rõ, nhưng cảnh tượng trước mặt cô lại lắc lư, khiến cô rất khó chịu khi nhìn thấy.

 

Cô giữ lấy khuôn mặt của Cố Ngọc Thần, tức giận nói, "Anh đừng lúc ẩn lúc hiện."

 

Cố Ngọc Thần cười khẽ: "Em uống say rồi."

 

"Tôi không say nha, hừ! Anh còn nói, tôi sẽ cắn anh." Nhạc Khinh Mông gào lên một tiếng, lại không biết giọng nói của cô đã trở nên mềm mại từ lâu, ngay cả tiếng gào cũng tràn đầy sự nũng nịu.

 

Thân thể Cố Ngọc Thần cứng đờ, anh ôm chặt người cô hơn, hầu kết của anh khẽ chuyển động: "Em không ngoan, là anh mới thật sự muốn cắn em."

 

Vật cứng dưới thân đã sẵn sàng hoạt động, nhưng anh không muốn chiếm hữu cô vào lúc này, nhưng có một ít đậu hũ, nếm thử cũng không tệ, dù sao cũng là của anh.

 

Nhạc Khinh Mông nũng nịu hừ một tiếng, mông động đậy, nửa người dưới đâm vào người anh, nhưng đầu óc cô lại mơ màng không biết nên làm thế nào, chỉ cảm thấy khó chịu.

 

Bị động tác của cô cọ xát, hầu kết của Cố Ngọc Thần chuyển động nhanh hơn, đôi mắt đen kịt nhìn chằm chằm người trong lòng, giống như con thủ đói muốn bắt đầu ăn mồi.

 

Cô gái nhỏ không buông tha anh, cảm giác say lại càng dâng lên mãnh liệt hơn, khuôn mặt cô đỏ hồng mịn màng, thân thể cô cũng mềm nhũn vì hơi nóng.

 

Cố Ngọc Thần dứt khoát thuận theo ý của cô.

 

Bàn tay anh tùy ý di chuyển khắp cơ thể cô, chậm rãi, nhẹ nhàng, cũng đủ kiên nhẫn.

 

Anh nhẹ nhàng dùng tay nắm lấy sự mềm mại trước ngực, đầu ngón tay hơi lạnh, nghiền lấy nhụy hoa đỏ tươi mềm mại, anh củi người xuống ngậm vào miệng, liếm láp.

 

“Ưm...” Nhạc Khinh Mông yếu ớt thì thào, ngữ điệu vừa giống như chống cự cũng vừa giống như khẩn cầu.

 

Động tác nhẹ nhàng chậm rãi ban đầu đột ngột thay đổi, quần áo của cô đã sớm bị vứt qua một bên, làn da trắng nõn toàn thân vì say mà nhuộm thành màu hồng nhạt, mắt cá chân của cô bị một bàn tay nắm lấy, bắp đùi trong nháy mắt bị kéo ra, lộ ra nhụy hoa mềm mại ở trung tâm.

 

Nhạc Khinh Mông chỉ cảm thấy thân thể rất ngứa, khắp nơi đều nổi lên cảm giác ngứa ngáy.

 

"Hức hức hức..." Cô muốn nói gì đó, nhưng cuối cùng chỉ phát ra tiếng nức nở yếu ớt, vừa mềm mại vừa yếu ớt, nhưng lại càng khơi dậy dục vọng cuồng bạo của anh, muốn cô ở dưới thân anh càng khóc càng lớn.

 

Cô muốn chạy trốn, nhưng hai tay giãy giụa lại bị gông cùm xiềng xích, hai chân gắt gao mở ra không cho khép lại, cô muốn lật người lại cũng bị thân thể ấm áp nặng nề đè ép, đỉnh nhũ trước ngực mềm mại lướt qua cơ bắp trơn nhẵn, kích thích từng đợt run rẩy.

 

Trên người cô nổi lên từng đợt da gà, thân thể cô run rầy ở dưới anh, bị anh tùy ý chơi đùa, mà phía dưới đã ướt át một mảng.

 

Đôi mắt của Cố Ngọc Thần sớm đã tối tăm u ám, không thấy được tia ánh sáng nào, bên trong ẩn chứa dục vọng và tình yêu sâu sắc.

 

Nhưng hôm nay anh sẽ không chiếm lấy cô, anh muốn cô nhìn rõ khoảnh khắc anh chiếm lấy cô khi cô tỉnh táo, tỉnh táo cảm nhận rõ ràng khoảnh khắc anh chiếm hữu va chạm cô.

 

Anh đỡ côn thịt sưng to, va chạm nhẹ nhàng vào cửa huyệt của cô, bôi thủy dịch trong suốt lên thân côn thịt, kéo đùi cô ra, khép chặt đặt lên vai anh.

 

Ngay khi cô duỗi thẳng eo, cột thịt lập tức đâm vào giữa hai chân cô.

 

Đôi chân mềm mại kẹp chặt côn thịt, bị côn thịt cắm vào rút ra, không bao lâu đã đỏ lên.

 

Côn thịt hung ác di chuyển ra vào một cách kiêu ngạo, dâm thủy nhớp nháp bôi trơn chuyển động của anh, côn thịt thẳng tắp đâm rút, hung hãng lướt qua cửa huyệt.

 

Nhạc Khinh Mông yếu ớt lắc đầu, muốn lui về sau, côn thịt ở giữa hai chân cô kịch liệt đâm vào, hoa huyệt mẫn cảm bị ma sát sưng lên, âm hạch cứng ngắc dựng đứng lên.

 

“Ôi huhu... Đừng, tới ...”

 

Nửa người cô bị kéo lên, thắt lưng tựa như không thể chạm tới giường, nửa người còn lại dựa vào giường, tầm mắt cô bị anh mạnh mẽ đâm chọc càng thêm mơ hồ, cô chỉ cảm thấy khắp người đau nhức, vòng eo lại càng mềm không dùng được lực.

 

Đôi mắt Cố Ngọc Thần đỏ bừng, lỗ quy đầu đâm vào cửa huyệt của cô, cọ qua âm hạch rồi trực tiếp đâm chọc, cơ thể cô gái nhỏ rất dẻo, vòng eo nhỏ nhắn mềm mại, thâm nhập lại càng thêm trơn tru.

 

Thân thể mềm mại của cô gái nhỏ chưa từng trải qua chuyện này, xuân thủy phun ra từng đợt từ hoa huyệt sau vài lần vuốt ve, lần cao trào đầu tiên ập đến vừa nhanh vừa mãnh liệt, như muốn hút hết linh hồn và hơi thở của cô.

 

“Hức hức hức...”

 

Cô ngước cổ lên như thể sắp ngạt thở, miệng khẽ nhếch thở hổn hển, làn da trắng nõn mềm mại của cô sáng lên dưới ánh đèn, tấm lưng cô đẫm mồ hôi, trông càng giống ánh sáng nhỏ lung linh.

 

Cố Ngọc Thần càng trở nên tàn nhẫn hơn, sau hàng trăm lần đâm chọc, cuối cùng anh cũng tiết ra, tinh dịch trắng đục bắn lên bụng dưới phẳng lì của cô, nóng rực một mảng.

 

Mùi hương ngọt ngào ban đầu của cô gái nhỏ trong phòng đã bị nhiễm vài phần phóng túng.

 

Giống như một mảnh thuần khiết bị dục vọng vấy bẩn, càng giống như anh và cô hòa làm một thể.

 

Nhạc Khinh Mộng mơ màng ngủ thiếp đi, nhưng nước mắt vẫn còn đọng trên hàng mi dài, dáng vẻ bị bắt nạt đáng thương cực kì.

 

Anh khẽ mổ vào đuôi mắt cô, thỏa mãn thở dài một tiếng: “Xem ra cũng nên tăng tốc rồi.”

 

Anh nhịn không nổi nữa.

 

Cô đang ở ngay trước mắt anh, anh thật sự muốn xông thẳng vào cơ thể cô và chiếm hữu cô ngay lập tức.

Bạn đang đọc:Tuyển tập truyện ngắn (18+)Chương 67
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.