Bạn đang đọc:Tuyển tập truyện ngắn (18+)Chương 69

Chương 30: Em là của anh

 

Nhạc Khinh Mông không biết mình về đến nhà như thế nào, chờ đến khi cô lấy lại tinh thần, cô đã bị anh nặng nề đè dưới thân.

 

Anh hôn nồng nhiệt từ trán, chóp mũi rồi đến khóe miệng, ánh mắt anh nóng rực lại chứa đầy cảm giác xâm lược.

 

Cô bất giác chùn bước: “Chuyện này... có phải... quá nhanh hay không.” Tuy rằng cô rất thèm muốn thân thể của anh, nhưng vừa mới tỏ tình đã làm đến chuyện này sao?

 

Đôi mắt Cố Ngọc Thần lóe lên, khẽ hôn xuống: “Sao vậy? Vừa rồi chính là em nói muốn anh mà?”

 

Nhạc Khinh Mông khiếp sợ che mặt, vừa mới tỏ tình sau đó đầu óc cô mơ màng hồ đồ, vậy mà cô lại nói ra những lời này ư?

 

Khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng lên, còn không đợi cô phản bác, ngay sau đó lại rơi vào một đợt dậy sóng khác.

 

Rõ ràng là lần đầu tiên, nhưng dường như anh quen thuộc với tất cả những điểm nhạy cảm của cô.

 

Tình cảm đè nén nhiều ngày cuối cùng cũng tìm được lối thoát, anh muốn cô, anh muốn cô ngay lập tức.

 

Cố Ngọc Thần kề sát ở bên tai cô thì thầm, hôn và bộc phát hết những sự nhiệt tình của anh.

 

Đầu lưỡi thô to của anh tiến vào trong miệng thơm của cô mạnh mẽ đâm tới, hung hăng càn quét khắp mọi ngóc ngách, không bỏ sót chút ngọt ngào nào, cần thận thưởng thức vẻ đẹp của cô.

 

Một đường đi xuống, đầu lưỡi anh lướt qua làn da non mịn trắng nõn của cô, liếm láp, nhẹ nhàng gặm cắn, khơi dậy từng đợt khoái cảm tê dai.

 

Dưới tay anh nhanh chóng lột bỏ mọi vật cản giữa hai người, cho đến khi cô trần truồng nằm dưới thân anh một lần nữa.

 

Dưới ánh đèn lấp lánh, thân thể cô như lấp lánh ánh sáng bạch ngọc, bộ ngực trắng nõn non nớt còn đang run rẩy đung đưa, dưới chiếc bụng nhỏ phẳng lỳ là vùng tam giác quyến rũ bí ẩn, hai chân cô thon dài thẳng tắp khép lại chặt chẽ, lúc này đang không kiên nhẫn cọ xát drap trải giường, có vẻ vừa lo lắng vừa ngại ngùng e sợ.

 

Hơi mát lạnh lẽo đánh thức Nhạc Khinh Mông đang trầm luân, cô theo bản năng muốn có người lại nhưng lại bị Cố Ngọc Thần nắm lấy cổ tay, cứng rắn kéo lên đỉnh đầu, buộc cô lộ ra thân thể non nớt kiều diễm.

 

Cơ thể cô bị cưỡng ép uốn cong, toàn thân đẹp đến độ khiến người ta hít thở không thông, bộ ngực mềm mại trắng như tuyết bị cô ưỡn về phía trước, anh không chút khách khí củi người ngậm lấy, liếm láp nhụy hoa mềm mại, anh cảm nhận được nhũ hoa của cô trong miệng anh đang từ từ dựng đứng và trở nên cứng ngắc.

 

Nhẹ nhàng ngậm cắn, Nhạc Khinh Mông đau đớn, thân thể không ngừng uốn éo, nhưng căn bản không thoát ra được, động tác quyến rũnhư vậy chỉ có thể càng khơi dậy ham muốn của Cố Ngọc Thần mà thôi.

 

Anh nặng nề mút vào, đầu lưỡi mạnh mẽ liếm láp, gặm cắn, cho đến khi anh cảm nhận được cả người cô đỏ ửng ướt át, hạ thân cô đã mềm thành một bãi xuân thủy anh mới thỏa mãn buông ra.

 

Thân thể này chưa trải sự đời, đã sớm chìm đắm trong màn dạo đầu của anh, đầu óc cô trống rỗng, mặc cho anh muốn làm gì thì làm. 

 

Anh hôn nhẹ lên bụng cô, đầu lưỡi lướt nhẹ đến xương hông, anh tách hai chân cô ra, cửa huyệt non nớt đầy đặn hiện ra trước mặt, cho dù không phải lần đầu tiên, anh vẫn như cũ không thể ngừng cảm thán.

 

Hơi thở của anh đột nhiên trở nên nặng nề, anh dùng chỗ sâu trong ngón tay khẽ gảy vào âm hộ béo múp của cô, hạt ngọc nhỏ phía trên còn đang nhô ra như cũ, khi anh nhẹ nhàng nghiền xuống lập tức nghe thấy cô khẽ rên một tiếng: "Ưm... không được..."

 

Anh nhịn không được cúi người chọc chọc đầu lưỡi, chậm rãi chen vào trong huyệt nhỏ, đường hành lang nhạy cảm lập tức cảm nhận được sự xâm phạm, không ngừng mấp máy muốn trục xuất sự xâm nhập của anh.

 

Nhưng rồi đường hành lang lại như biết ý tiết ra mật dịch, anh mút lấy, đầu lưỡi thô bạo mở rộng cửa hành lang ra ra vào vào, khiến cô phun ra càng nhiều dâm thủy hơn nữa.

 

"Ưm... đừng..." Cô muốn duỗi tay ngăn cản, lại chỉ có thể vô lực luồn ngón tay vào trong tóc anh, gắt gao ôm lấy anh, cô muốn anh lùi ra, lại càng muốn vật nào đó càng lớn càng nóng hơn.

 

Đến khi đủ ướt át, ánh mắt tiểu nhân dưới thân cũng giảm bớt, rõ ràng thất thần, thân thể cô vẫn đang vô thức giãy dụa, trên mặt mang theo khát vọng, đó là phản ứng sinh lý cơ bản nhất, anh biết cô đã chuẩn bị xong.

 

Cố Ngọc Thần nhìn cô như vậy, lý trí của anh bị dục vọng cướp đoạt, côn thịt dữ tợn kiêu ngạo nhẫn nại đã lâu đang tỏa ra khí nóng, vận sức chờ phát động.

 

Một tay anh kéo đôi chân thon dài của cô đặt lên hai bên sườn eo, hạ thân chống vào kiều huyệt làm người ta khao khát, quy đầu cọ xát thủy dịch bôi trơn thân gậy.

 

Bỗng nhiên tiếp xúc với vật này, Nhạc Khinh Mông lập tức tỉnh lại, theo bản năng bỏ chạy, nhưng đôi tay lớn bên hông cô đã gắt gao giữ chặt, ngăn không cho cô chạy thoát.

 

Cả người cô run rẩy, đuôi mắt phiếm hồng, cô vừa sợ vừa khao khát: "Anh nhẹ một chút... Nhẹ một chút được không?"

 

Anh cúi người ôm cô thật chặt, môi mỏng kề sát bên tai cô nhẹ nhàng an ủi: “Đừng sợ...”

 

Càng được người cưng chiều, càng dễ tủi thân khóc, Nhạc Khinh Mông quyến luyến vùi vào trong lòng anh, dụi dụi vào ngực anh.

 

Nhưng cô lại không nhìn thấy đôi mắt đỏ rực của anh, còn không đợi cô lấy lại tinh thần, hạ thân đã truyền đến một trận đau nhức mãnh liệt, giống như bị người từ trong xé ra, ý thức còn chưa kịp phản ứng, thân thể cô đã tự giãy giụa.

 

“Đau quá...!!” Nhạc Khinh Mông muốn đẩy anh ra, nhưng toàn thân đều bị áp chế, căn bản không thể nào động đậy, cô không nhìn thấy vẻ mặt của anh, chỉ nghe anh thở hổn hển nói: “ Đợi chút nữa em sẽ sướng! Ưm- Em biết không? Anh muốn làm em lâu lắm rồi, muốn tách đùi em ra, như thế này...” Vừa nói eo anh vừa dùng sức chen vào trong, côn thịt vừa rồi còn chưa hoàn toàn tiến vào lại đâm vào sâu trong kiều huyệt. 

 

"A... Không được... Quá sâu... Sẽ hư mất...Hu hu..." Nhạc Khinh Mông chỉ cảm thấy thân thể như sắp nứt ra, giống như sắp ngạt thở, chỉ có thể hơi hé miệng nhỏ ra thở hổn hển.

 

"Anh muốn đi vào em, làm em, khiến em khóc... Anh đã muốn rất lâu." Anh ngồi thẳng người, đôi mắt đỏ tươi tràn đầy dục vọng nặng nề, chứa sự xâm lược và lực uy hiếp nhìn chằm chằm vào bộ dáng yêu kiều dưới thân, như gỡ bỏ lớp vỏ bọc ban đầu, để lộ ra bản chất chân thực nhất.

 

Nhạc Khinh Mông co rụt người lại, khẽ khóc thút thít: "Anh là kẻ lừa đảo! Kẻ lừa đảo! Em muốn ly hôn! Em không muốn ở cùng anh..."

 

Cố Ngọc Thần ánh mắt đen kịt nhìn cô chăm chú, không hề che giấu nội tâm lo lắng và dục vọng, anh đè bàn tay đang vùng vẫy của cô, dưới thân chuyển động ác liệt, đợi cô gái nhỏ yên ổn lại anh mới nói: “Ừm, đừng nóng vội, đợi em mệt mỏi thì nằm mơ cũng được."

 

Nói xong anh cũng không cho cô thời gian làm nũng nữa, cảm nhận được sự đau đớn của cô đã qua, côn thịt trực tiếp đâm thẳng vào rồi ra sức va chạm. 

 

Xúc cảm của cô quá tốt, chỉ là kiều huyệt quá mức nhạy cảm, không chỉ cô đau mà cả anh cũng đau, từng giọt mồ hôi rơi xuống, đánh vào cơ thể mảnh mai của cô, anh chỉ có thể vươn tay liên tục nhào nặn âm để của cô, hạt châu nho nhỏ đã sớm không thể ẩn nấp được nữa, nó dựng thẳng lên bị anh chơi đùa một cách tùy ý.

 

Khi Nhạc Khinh Mông cuối cùng cũng thả lỏng cơ thể, cô không còn sức lực giãy giụa, chỉ có thể nằm dưới người anh, mặc cho anh muốn làm gì thì làm.

 

Khuôn mặt nhỏ nhắn của cô ửng hồng, khóe miệng phát ra từng tiếng khóc rên rỉ, đó là bản nhạc tuyệt vời nhất, kích thích anh không ngừng ra vào mạnh mẽ ở trong người cô.

 

Mị thịt như có sinh mệnh tự tranh đấu cùng côn thịt của anh, nó ngậm lấy mút thặt chặt không để cho anh tiến lên nửa bước. 

 

Nhưng vào lúc này anh càng thích đâm về phía trước, nhìn thân thể cô một tấc lại một tấc thất thủ, mị thịt buộc phải hùa theo ý anh, cảm nhận từng lần va chạm của anh, trên thân gậy dính một ít máu và thủy dịch trong suốt, đường đi lập tức trở nên trơn hơn.

 

Nhạc Khinh Mông chỉ cảm thấy toàn thân dường như đã thông suốt, lỗ chân lông khắp người đều bị mở ra tỏa ra khí nóng, trái tim đập thình thịch trong lồng ngực, giống như cảm giác vừa đau đớn lại vừa sung sướng len lỏi trong cơ thể cô.

 

Rõ ràng là có chút khó chịu, nhưng cảm giác ngứa ngáy từ sâu trong cơ thể trào ra, cô càng muốn nhiều hơn nữa, nhiều hơn nữa.

 

Phản ứng của thân thể chân thật hơn cô rất nhiều, trong cơ thể bắt đầu trào ra ngày càng nhiều dâm dịch, toàn bộ tấm drap trải giường đều rồi tung lên, từng đợt bị côn thịt của anh rút ra chảy xuống giường, dính nhớp một mảng.

 

Quy đầu khổng lồ mạnh mẽ đâm vào nơi sâu nhất trong cơ thể cô, nán lại bên trong kiều huyệt của cô như một vị chúa tể, nghiền nát từng tấc nếp gấp, cọ qua mỗi một điểm nhạy cảm, để tất cả của cô đều mở ra cho anh.

 

Nhạc Khinh Mông bị đâm đến choáng váng, thân thể của cô lại càng thêm đau xót, đau đớn ban đầu đã sớm biến mất, thay vào đó là một loại khoái cảm bí ẩn dâng lên, tê tê dại dại phun ra.

 

"Nhẹ một chút... Nhẹ một chút.." Cô khàn giọng cầu xin, hai mắt đẫm lệ mông lung, nhưng cô không biết rằng dáng vẻ này trong mắt Cố Ngọc Thần bây giờ đang bị dục vọng chiếm ưu thế lại càng làm anh bị kích thích hơn, anh chỉ muốn càng làm cho cô khóc to hơn mới được. 

 

Anh mạnh mẽ đâm vào rút ra, mồ hôi nhỏ giọt trên người cô, nhưng khí thể không giảm đi chút nào, ngược lại càng làm càng hăng say. 

 

"Thân thể em cũng không nói như vậy đâu... Em nhìn xem, nó cắn chặt thế nào..." Anh còn cố ý rút ra một đoạn gậy thịt, nhưng mị thịt theo sát đó quấn chặt chung quanh, dâm dịch đã biến thành bọt trắng dính vào nơi giao hợp của hai người.

 

Cửa huyệt mềm mại đã bị va chạm thành màu cà chua nát, bọt trắng điểm xuyết trong chùm lông đen nhánh, trông dâm mị phóng đãng vô cùng.

 

Bị anh nói như vậy, hạ thân dường như vì muốn hùa theo lời nói của anh mà co thắt chặt chẽ, quy đầu khổng lồ được bao bọc gắt gao trong đường hành lang, mang đến cho anh một trận khoái cảm trí mạng, thiếu chút nữa anh không kiềm chế được mà bắn ra.

 

“Em còn nói muốn nhẹ một chút à...! Làm chết em.”

 

Anh làm đỏ mắt, nhẫn nhịn nhiều ngày như vậy cuối cùng cũng được trút hết lên người cô, anh kéo đôi chân dài của cô đặt lên cổ mình, chặn ngang eo và bụng, cắm thẳng côn thịt vào thân thể cô từ trên xuống dưới, đâm vào khối thịt mềm bên trên chỗ sâu nhất.

 

Trong nháy mắt, Nhạc Khinh Mông giãy giụa thét lên, cao trào bất ngờ ập đến, âm đạo điên cuồng xoắn chặt, mị thịt quay cuồng từng đợt co chặt lại, rồi co thắt phun ra một dòng chất lỏng nóng hổi, tưới lên lỗ quy đầu, khiến Cố Ngọc Thần sướng đến mức muốn bay lên trời.

 

Còn không đợi cô thích ứng anh đã lập tức ra sức đóng mở đâm rút, cặp vú nhỏ lắc lư ở trước mặt anh bị va chạm ra từng đợt nhũ sóng, anh nắm lấy trong lòng bàn tay, nhào nặn chơi đùa, anh còn cố tình dùng đầu ngón tay cào vào đôi mắt nhỏ trên đỉnh.

 

Tiếc là không có sữa.

 

Eo bụng anh dùng sức đâm chọc, đôi mắt anh đỏ tươi nhìn chằm chằm người con gái quyến rũ ý thức không rõ dưới thân: "Về sau anh sẽ không bao giờ thả em đi nữa."

 

Cơ thể cô sau khi cao trào chịu không nổi va chạm, đặc biệt là sau khi anh tìm được điểm nhạy cảm, thân mình liên tiếp bị quăng đi vài lần, cho đến khi cô mệt đến mức không nhấc nổi tay, Cố Ngọc Thần mới mạnh mẽ cắm vào rút ra mấy trăm lần, bắn ra cho cô, vùi vào nơi sâu nhất trong cơ thể cô.

 

Vốn tưởng rằng như vậy là đã kết thúc, Nhạc Khinh Mông thở dài một hơi, cả người mềm nhũn.

 

Nhưng điều cô không nghĩ tới là côn thịt của anh còn đang chôn ở trong cơ thể cô vậy mà lại từ từ cương cứng trở lại.

 

Cô mở to hai mắt tức giận nhìn anh chằm chằm, cô muốn phản kháng lại nhưng hoàn toàn không còn sức lực, chỉ nhận được nụ hôn sâu của anh.

 

Cho đến khi cô không thở nổi nữa mới được anh thả ra, sau đó cơ thể cô lại bị đốt lửa.

 

Cô bị lật người lại, côn thịt trong cơ thể cô cũng theo đó xoay tròn một vòng, bất ngờ cọ qua điểm mẫn cảm trong hoa huyệt, vòng eo cô lập tức mềm nhũn, yêu kiều rên rỉ một tiếng.

 

"Đừng nóng vội, chúng ta còn cả một đêm..." Cố Ngọc Thần bóp chặt eo cô, thẳng hông dùng sức đâm vào, tư thế từ sau đâm vào quá sâu, anh di chuyển quá mạnh, quy đầu khổng lồ như liều mạng đâm vào cửa tử cung, khối thịt mềm cũng bị đâm đến mức vừa đau vừa tê.

 

Nhạc Khinh Mông sợ tới mức cơ thể chợt co rụt lại, đường đi cũng theo đó xoắn chặt, kẹp chặt đến mức thiếu chút nữa anh hồn bay phách lạc.

 

Anh vỗ vỗ bờ mông mập mạp của cô: "Đừng gấp! Chờ anh làm đủ rồi, anh sẽ cho em..."

 

Cả căn phòng đều vang vọng âm thanh bạch bạch bạch, họ sử dụng tư thế làm tình nguyên thủy nhất đưa đẩy điên cuồng, anh lớn, cô nhỏ, tựa như họ chính là một cặp phù hợp trời sinh, trong thoáng chốc, cô dường như cảm thấy cảnh tượng này là quen thuộc khó hiểu.

 

Sự chiếm hữu mạnh mẽ của người đàn ông phía sau cô, tiếng gầm gừ gợi cảm bên tai cô, cả côn thịt đang cắm vào bên trong cô cũng quen thuộc như vậy.

 

“Ư...” Không còn đau đớn, Nhạc Khinh Mông vui vẻ phối hợp với động tác của anh, không ngừng co rút âm đạo theo sự va chạm của anh, bờ mông mập mạp nhếch lên, hùa theo để anh càng làm càng sâu.

 

Cô hoàn toàn không biết rằng hành vi này đang thả ra một con thú đói.

 

Cố Ngọc Thần hưng phấn đến mức côn thịt chôn sâu trong cơ thể cô nhảy lên vài cái và trưởng to thêm vài phần.

 

Anh kéo hai chân cô đặt vào trước người mình, hai tay anh nắm lấy cặp nhũ nhỏ đáng thương, một bên nhào nặn một bên thưởng thức.

 

Dâm dịch nhỏ giọt dưới thân...

 

Dưới ánh đèn, hai cái bóng nối liền nhau không ngừng đong đưa.

 

Cô chỉ nhớ rõ thế giới trước mắt không ngừng lắc lư, phòng ngủ, sô pha, phòng tắm...

 

Cuối cùng trời đã tối.

 

Trong khi rửa mặt, Cố Ngọc Thần nhìn Nhạc Khinh Mông trước mặt gần như không có chỗ nào lành lặn, anh liếm môi và mãn nguyện khẽ mổ lên đôi môi đỏ mọng của cô.

 

"Ngày mai xin nghỉ học."

Bạn đang đọc:Tuyển tập truyện ngắn (18+)Chương 69
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.