Bạn đang đọc:Tuyển tập truyện ngắn (18+)Chương 8

Chương 8: Khác thường

 

Trời dần sáng.

 

Ai cũng không ngờ Hoàng hậu nương nương lại đến điện Vương gia chơi đàn một đêm. Đám Sở Ly chờ cả một đêm, ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, ai cũng không rõ đây cuối cùng là có ý gì.

 

Đương nhiên không ai biết, Hoàng hậu nương nương trong miệng bọn họ chỉ mặc độc nhất chiếc áo lụa mỏng xuyên thấu, gần như trần trụi, quỳ gối trước mặt Vương gia bọn họ, đỏ mặt, ánh mắt rưng rưng, vừa sợ hãi vừa ủy khuất chơi đàn.

 

Cho đến khi Tiêu Uyên rốt cục ngủ say, không tiếp tục nhìn nàng chằm chằm, cũng không nhúc nhích để cho nàng nói chút khúc nhạc thường tấu của câu lan viện, chỉ im lặng nằm trên giường. Bùi Khinh chậm rãi giơ tay lên, tiếng đàn dừng lại, hắn cũng không tỉnh.

 

Nàng không dám đến gần, chỉ ngồi từ xa nhìn hắn. Trải qua một trận huyết chiến, hắn sớm nên mệt mỏi. Gần sáng mới ngủ, chính là vì muốn nàng nhục nhã một phen. Thật đúng là có thù tất báo.

 

Chỉ là, giữa bọn họ, lại không tính là kẻ thù, nhưng rốt cuộc gọi là cái gì, chính nàng cũng nói không rõ.

 

Bùi Khinh đứng dậy, xoa xoa chân có chút tê do quỳ lâu, do dự một lát, vẫn đi về phía giường. Xiêm y của nàng còn đang ở dưới chân hắn.

 

Chậm rãi đến gần, nàng càng thấy rõ người đàn ông trên giường. Hắn vẫn rất đẹp, thậm chí so với trước kia còn đẹp hơn, chỉ là tính tình so với trước kia thô bạo hơn nhiều.

 

Bùi Khinh hơi khom lưng, nhẹ nhàng từ dưới chân hắn từng chút một kéo quần áo của mình ra, sau đó ôm đến phía sau tấm bình phong, cẩn thận mặc vào.

 

Nàng lại nhẹ nhàng đi tới trước gương, dùng nước lạnh rửa mặt, hướng về phía gương búi lại tóc, khôi phục lại bộ dáng Hoàng hậu đoan trang ban đầu. Chỉ là nhìn kỹ, vẫn có thể nhìn thấy hốc mắt đỏ hồng, phấn trang điểm cũng đã nhạt đi rất nhiều.

 

Nàng vừa mới mở cửa, Sở Ly liền lập tức nghênh đón. Cũng may ở bên ngoài chỉ có một mình hắn, Bùi Khinh mới không đến mức quá mức khó chịu. Nàng mở miệng, nhưng không biết phải nói gì.

 

Sở Ly ngược lại tinh ý, cũng không hỏi nhiều: "Thuộc hạ đưa người hồi cung.”

 

Bùi Khinh lắc đầu: "Đa tạ, đã làm phiền rồi.”

 

Nếu người ta nhìn thấy thuộc hạ của Nam Xuyên vương sáng sớm đưa nàng trở về cung Hàn Ninh , chỉ sợ sẽ càng thêm nhiều lời đồn đại.

 

Sở Ly liền nhìn Bùi Khinh một mình rời khỏi Đông cung, hắn quay người lại, vào tẩm điện của Tiêu Uyên. Vừa đi vào liền thấy Vương gia ngồi ở bên giường không nói một lời.

 

"Vương gia?" Sở Ly nhìn hắn như vậy cũng không biết là cao hứng hay là mất hứng, chỉ đành thử thăm dò nói: "Người dùng bữa sáng không? ”

 

Tiêu Uyên ngẩng đầu: "Cho người theo dõi cung Hàn Ninh , mỗi ngày nàng ta đi đâu làm cái gì, đều báo cho ta.”

 

Sở Ly gật đầu: "Vâng." Nói xong lại lặng lẽ nhìn Tiêu Uyên một cái, dựa vào trực giác của nam nhân, bộ dáng này của Vương gia dường như… Ngài ấy giống như đang nhẫn nhịn. Trách không được muốn nổi giận, phần lớn chính là thấy sắc. Khởi ý, đánh chủ ý với Hoàng hậu nương nương, bảo nương nương khiển trách.

 

Vậy làm sao lại một người đánh đàn, một người nghe nhạc vậy?

 

"Ngươi định ở đây bao lâu." Tiêu Uyên liếc Sở Ly đang ngẩn người, "Còn không mau cút?”

 

Sở Ly thân là thuộc hạ trung thành, tuân theo đạo lý nói thật mất lòng, to gan khuyên nhủ: "Vương gia, trên đời này mỹ nhân rất nhiều, tuy rằng, tuy rằng cũng không thể so sánh với Hoàng hậu nương nương, nhưng người ta đã là nữ nhân của Hoàng đế bệ hạ, người mặc dù có công hộ giá, cũng không nên tiện lấy việc này cướp người đi.”

 

Tiêu Uyên cười lạnh: "Nàng ấy vốn là của ta.”

 

Sở Ly hậm hực ngậm miệng lại, trong lòng lại thầm than không hổ là Vương gia nhà mình, cướp nữ nhân cũng hào hùng.

 

Lúc này, Bùi Khinh trở lại cung Hàn Ninh một lần nữa rửa mặt chải đầu, mang theo Tiêu Triết An đi Dưỡng Tâm điện vấn an. Cũng không biết Chức Lam dỗ dành hài tử như thế nào, Tiêu Triết An lại cái gì cũng không hỏi, ngược lại khiến Bùi Khinh thoải mái thở phào nhẹ nhõm.

 

Chỉ là dọc theo đường đi gặp phải quân Nam Xuyên đi tuần quanh cung thành, ánh mắt khác thường rơi trên người Bùi Khinh, mặc dù đều chỉ có một cái chớp mắt, nhưng vẫn bị Tiêu Triết An nhận ra.

 

Thị vệ nhìn Hoàng hậu nương nương là tội lớn, bọn họ lại dám biết rõ nhưng vẫn cố tình phạm phải, Tiêu Triết An nghi hoặc hỏi: "Mẫu thân, vì sao bọn họ lại nhìn chúng ta như vậy?”

 

Trong mắt Bùi Khinh hiện lên một tia bối rối, "Bọn họ là chưa bao giờ tiến cung, chưa từng thấy qua Hoàng hậu cùng Hoàng thái tử, nên mới liếc nhìn.”

 

Tiêu Triết An đăm chiêu gật gật đầu, "Bọn họ hộ giá Cần Vương, là người trung thành, mẫu thân đừng trách bọn họ vô lễ.”

 

Bùi Khinh gật gật đầu, nắm tay đứa nhỏ, rất nhanh liền đến Dưỡng Tâm điện.

 

Bạn đang đọc:Tuyển tập truyện ngắn (18+)Chương 8
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.