Bạn đang đọc:[18+] Anh Ấy Thật Khó Theo Đuổi!Chương 25

Nếu không, tại sao anh chỉ tùy ý trêu chọc, cô đã trở nên không còn là chính mình, trở thành một dâm phụ trên giường.

 

Ngôi làng cổ có tên là Điền thôn, đi từ phim trường mất hơn nửa ngày xe mới đến.

 

Sau khi xuống xe, tâm trạng của Phương Niên rất tốt.

 

Nơi này giống như một vùng điền nguyên, non xanh nước biếc, biệt lập với thế giới bên ngoài.

 

Chủ nhà mà cô đặt trước là một cặp vợ chồng già, hai người rất hiếu khách, nhà cửa dọn dẹp sạch sẽ, ngăn nắp.

 

Căn phòng cô ở trên lầu hai, bên ngoài có một ban công rộng rãi, ngoài phơi quần áo còn trồng một đống hoa cỏ.

 

Phương Niên ngủ một giấc ngon lành, hôm sau thức dậy cảm thấy tinh thần sảng khoái.

 

Cô xuống lầu dùng bữa sáng, sau đó ôm trái cây ướp lạnh và đồ ăn vặt trở về phòng, dời ghế nằm ra ban công phơi nắng.

 

Chạng vạng tối, mặt trời xuống núi, từng làn khói bếp trong thôn thổi tới, mang theo mùi cơm chín thơm lừng.

 

Giờ khắc này, Phương Niên đột nhiên cảm nhận được nỗi cô đơn sâu sắc.

 

Cô lấy điện thoại ra, gửi tin nhắn WeChat cho Giang Ngộ: “Anh đang làm gì vậy?”

 

Vừa gửi xong, cô cũng có chút hối hận.

 

Trên mạng có người từng nói, “Đang làm gì” có một ý nghĩa khác chính là “Em rất nhớ anh."

 

Mặc dù, cô cũng thật sự nhớ anh.

 

Một lúc sau Giang Ngộ mới trả lời lại tin nhắn, chỉ có hai chữ đơn giản: “Lái xe.”

 

“À, vậy anh chú ý an toàn.”

 

Sau khi gửi xong câu này, Phương Niên cũng không biết phải nói gì.

 

Bây giờ có lẽ anh đang rất khó chịu?

 

Dù sao tin tức gần đây lớn như vậy, những người trên mạng đều đồng cảm với Tô Tên.

 

Mặc dù fans của anh vẫn kiên điện ủng hộ anh, nhưng một số bình luận ác ý thật sự khó nghe.



Cuộc trò chuyện kết thúc đơn giản như vậy, sau bữa tối, Phương Niên đi tắm xong lên giường nằm xem phim.

 

Trên kênh đang chiếu một bộ phim từ vài năm trước: “Tương Ái”.

 

Phương Niên nhớ rõ, năm đó khi bộ phim này ra mắt, cô và Giang Ngộ đã đến rạp chiếu phim xem.

 

Sau khi xem xong, cô thổn thức không thôi, hỏi anh: “Chúng ta sẽ không giống như bọn họ, đúng không anh?”

 

“Ừ, chúng ta sẽ không."

 

Xem một hồi, nước mắt Phương Niên chảy xuống, cảm giác nhớ nhung Giang Ngộ ngày càng mãnh liệt.

 

Lúc gần đến cuối, bên ngoài bỗng nhiên có người gõ cửa.

 

“Ai vậy?” Phương Niên hỏi một tiếng.

 

Không có ai trả lời, chỉ có tiếng đập cửa truyền đến lần nữa.

 

Vợ chồng chủ nhà ở tầng dưới, Phương Niên không sợ có người lạ, thế nên cô đứng dậy đi mở cửa.

 

Cánh cửa vừa mở ra một khe nhỏ lập tức bị người đứng bên ngoài mạnh mẽ đẩy ra.

 

“Anh…”

 

Phương Niên giật mình kêu lên, nhưng vì đang gọi người không kịp phòng bị đã bị miệng của người kia chặn lại.

 

Là Giang Ngộ.

 

Anh mang theo một thân phong trần mệt mỏi, từ đường xa ngàn dặm đến với cô.

 

___________

Thôn quê ngõ cổ bốn giờ hơn, dân cư thưa thớt.

 

Người trẻ khỏe mạnh cường tráng đều đang bận rộn trên đồng ruộng, bọn trẻ chưa tan học, chỉ có một vài người già dời ghế may ra cửa ra vào ngồi uống trà, gặm hạt dưa nói chuyện phiếm.

 

Mặt mũi Giang Ngộ và Phương Niên đẹp, đến mức lúc đi lại kiểu gì cũng sẽ đón nhận rất nhiều ánh mắt chăm chú.

 

Nhưng mà những ánh mắt kia khác biệt với trong thành phố, đó là thân mật, ôn hòa, không mang theo tìm tòi nghiên cứu, cũng không điên cuồng.

 

Hai người đi dọc theo đường mòn đá xanh, tay nắm tay, đón nhận ánh nắng chiều, thanh thản bước đi.

 

Cuối đường là một cái hồ màu xanh biếc, bên hồ trồng những cây liễu rũ và một vài cây thu cúc, bên cạnh bụi hoa là một quán ăn yên tĩnh, mặc dù bên trong không có khách nhưng ánh đèn lờ mờ, tao nhã và ấm áp.

 

“Nhà này?”

 

“Ừm.”

 

Hiểu nhau quá rõ ràng, chỉ cần hai chữ đơn giản là có thể hiểu được hàm nghĩa của đối phương.

 

Hai người đi vào gác xép lầu hai, chọn nơi hẻo lánh gần cửa sổ, chọn vài món ăn đặc sắc trên thực đơn, lại rót hai chén trà xanh, từ từ hưởng thụ ánh nắng.

 

Từ khi lên cầu thang đến lúc gọi đồ ăn, từ đầu đến cuối bọn họ mười ngón đan vào nhau, một giây cũng không tách ra.

 

Cho dù ngồi vào ghế cũng chọn ngồi cạnh nhau, ngồi sát vào nhau.

 

Phong cảnh tầng hai càng tốt hơn, có thể nhìn thấy mặt nước lăn tăn ánh sóng, còn có vịt hoang chơi đùa trên hồ.

 

Phương Niên ngắm nhìn phong cảnh, Giang Ngộ lại ngắm nhìn cô.

 

Mặt cô bị ánh nắng dát lên một lớp ánh vàng nhàn nhạt, còn có thể thấy rõ lông tơ nhỏ bé trên mặt.

 

Từ biệt mấy năm, dường như cô không thay đổi chút nào, lúc tâm trạng tốt khóe miệng cong lên theo bản năng, trong con ngươi lóe ánh sao.

 

“Niên Niên.”

 

“Ừ?”

 

Cô quay đầu lại, đáy mắt chứa ý cười, làm cho đáy lòng anh mềm thành một mảng.

 

“Gả cho anh đi.”

 

Cùng với câu nói này, anh lấy ra một cái hộp từ phía sau đưa tới trước mặt cô.

 

Hộp nhung màu xanh da trời không phù hợp với hoàn cảnh cổ kính xung quanh nhưng vì nằm trong bàn tay anh lại hòa hợp kỳ diệu.

 

Trái tim Phương Niên điên cuồng nhảy lên.

 

Cô sững sờ nhìn người đàn ông anh tuấn trước mặt lấy ra chiếc nhẫn kim cương sáng chói, nói với cô: “Ban đầu muốn tìm thời cơ tốt mới trang trí đẹp đẽ một chút, nhưng mà anh có chút không chờ nổi, chúng ta bỏ lỡ quá lâu rồi.”

 

“Giang Ngộ…”

 

Cô gái vừa rồi còn đang cười hốc mắt đỏ lên trong nháy mắt, bọn họ quả thật bỏ lỡ rất lâu rồi, nhưng rõ ràng đều là lỗi của cô, vì sao anh không hỏi vì sao, cũng không trách cô?

 

“Oh, anh quên cái này.”

Bạn đang đọc:[18+] Anh Ấy Thật Khó Theo Đuổi!Chương 25
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.