Bạn đang đọc:[18+] Bí Mật Độc Quyền!Chương 40

Sự thẳng thừng của cô khiến Tề Duy Đức mỉm cười, ông bỏ lá trà cũ trong bình ra thay trà mới, ông rót nước nóng vào ấm ngâm một chút rồi lại rót tiếp.

 

Ông không nói lời nào, An Bối Nhã cũng không mở miệng, một hồi lâu sau Tề Duy Đức pha trà xong từ từ rót đầy chén trà của cô, lúc này mới mở lời.

 

"Có lẽ ngay từ đầu không yêu, nhưng chung sống lâu dài, lòng người sẽ thay đổi. Bối Nhã, mẹ con đối với ta mà nói là một người bạn cũ, là một người bạn cũ khiến ta hoài niệm, nhận nuôi con là bởi con là cô bé duy nhất mà người bạn cũ đó để lại, đây là tâm ý của ta với người bạn cũ đó."

 

"Vâng, con hiểu." Cô biết Tề thúc đang nói với cô, chuyện giữa ông và mẹ đã sớm qua rồi, cô không cần có gánh nặng gì hết.

 

Tề Duy Đức biết cô gái nhỏ này thông minh lại hiểu ý của ông, ông mừng vui thanh thản gật đầu, uống một ngụm trà ông chậm rãi nói: "Bối Nhã, đừng mất hết hi vọng nhé."

 

Cánh tay đang định nhón lấy bánh bích quy của An Bối Nhã dừng lại.

 

"Con trai nhà Brown cũng không tồi, dương quang lại sáng sủa, so với tảng băng nào đó thì tốt hơn nhiều."

 

An Bối Nhã cầm bánh bích quy, "Là Charmain nói cho chú biết à?"

 

Charmain vốn là thư kí của Tề thúc, sẽ nói cho Tề thúc chuyện cô và Tề Thiên Kiêu làm ở văn phòng, cô không ngạc nhiên.

 

Tề Duy Đức cũng lấy miếng bánh quy, tiện thể khinh khỉnh liếc cô một cái, "Tiểu nha đầu, Cole không chỉ là bạn tốt của con, hắn còn là người bạn già của ta."

 

Ông đã sớm biết, chẳng qua là ra vẻ không biết, ông chỉ muốn nhìn hai đứa trẻ này sẽ phát triển đến bước nào.

 

Nhưng mà hiện tại con trai lại cùng Lina qua lại thân mật, còn có Carleen ở bên thêm dầu vào lửa, hai nhà có việc mừng là chuyện sớm hay muộn.

 

Ông thật sự không muốn nhìn con bé Bối Nhã này bị tổn thương, dù sao con mình ngoan cố, ông so với người khác càng rõ ràng hơn.

 

Không nghĩ rằng Cole đã sớm bán đứng cô, An Bối Nhã bĩu môi, cô cắn một miếng bánh nở một nụ cười tự tin với Tề Duy Đức, phóng khoáng vênh mặt.

 

"Tề thúc, đừng lo lắng, con sẽ không bị tổn thương đâu, ngược lại là con trai chú ấy, con chỉ sợ đến lúc đó hắn sẽ khóc lóc cầu xin con trở về."

 

Dáng vẻ kiêu ngạo của cô khiến Tề Duy Đức phì cười. Ông nhớ tới con trai tảng băng của mình, lại nhìn An Bối Nhã như ánh mặt trời chói mắt.

 

Có lẽ, con bé thật sự có thể hòa tan đứa con khối băng này không chừng.

 

Hơn nữa đứa con trai nghiêm cẩn kia của ông cũng không phải là loại người sẽ ở văn phòng làm chuyện phong lưu — đúng vậy, Charmain cũng báo cáo cho ông.

 

"Vậy Tề thúc sẽ chờ xem." Ông ha hả cười, mỏi mắt mong chờ.

 

Mà An Bối Nhã cũng cười, cho dù trong lòng một chút chắc chắn cũng không có, nhưng bản thân cô không thể buông tha, không thử tới cuối cô tuyệt đối không bỏ cuộc.

 

Bọn họ cười rất vui vẻ.

 

Tề Thiên Kiêu đứng ngoài nhà kính nhìn hai người đang nói cười bên trong, nhìn cha lộ ra nụ cười yêu thương với cô nhìn cô giống một cô bé dường như làm nũng với cha.

 

Cha của anh, chưa bao giờ đối xử với anh như vậy.

 

Mà cô, cũng chưa bao giờ lộ ra bộ dáng thoải mái như vậy ở trước mặt anh.

 

Tề Thiên Kiêu thu hồi ánh mắt, xoay người chuẩn bị bỏ đi, lúc quay người lại thấy mẹ đang đứng ở phía sau dùng ánh mắt phẫn nộ trừng trừng nhìn nhà kính — hoặc nói là trừng mắt nhìn An Bối Nhã.

 

Bà vô cùng thống hận sự tồn tại của con bé này, nếu không phải vì mẹ nó chồng bà chắc chắn sẽ yêu bà, sẽ không lạnh nhạt với bà.

 

Carleen ưỡn ngực thẳng lưng liếc con trai một cái, lập tức cao ngạo mà đi về phía nhà kính.

 

Tề Thiên Kiêu hơi nhíu mày cũng theo sau mẹ.

 

"Thật ngại quá, quấy rầy hai người rồi." Giọng nói lạnh lùng của Carleen cắt ngang sự hoà thuận vui vẻ trong nhà kính.

 

Tề Duy Đức kinh ngạc nhìn vợ, nụ cười trên mặt thu hồi lại không biết thái độ của ông càng khiến Carleen tức giận.

 

Ông rõ ràng là chồng bà, lại chưa bao giờ từng cười với bà như vậy.

 

"Phu nhân, sao em lại đến đây?" Từ trước đến nay bà không đến nhà kính, cũng vì vậy ông mới kinh ngạc khi thấy vợ đi vào.

 

An Bối Nhã cũng nhìn thấy Tề Thiên Kiêu đứng ở phía sau Carleen, hai người nhìn nhau, ánh mắt anh lạnh lùng rồi lại mang theo chút phức tạp.

 

Cô cụp mắt, trước tiên đứng dậy.

 

"Tề thúc, con đi trước." Cô nghĩ sự tồn tại của chính mình khiến Carleen càng không vui.

 

"Không cần." Carleen mở miệng, dùng ánh mắt cao ngạo nhìn cô, "Tôi muốn nói một tin tốt, tôi cho phép cô ở lại chia vui."

 

"Phu nhân!" Giọng điệu của bà khiến Tề Duy Đức mất hứng nhíu mày.

Bạn đang đọc:[18+] Bí Mật Độc Quyền!Chương 40
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.