Bạn đang đọc:[18+] Chước Phù DungChương 105

Vốn lúc này hắn hẳn là phải về đến biệt viện mà Thường Mãn quốc sắp xếp nghỉ ngơi mới đúng, xem ra có thể lại khiển Kim Phúc giơ chân vội vã cuống cuồng rồi.

 

Bởi vì Nam Cung Lân cũng không đói bụng, Liễu Ương Ương liền gọi trà và một chút điểm tâm, sau đó nhìn hắn hỏi: “Ân công, ta gọi, là Liễu Ương Ương, xin hỏi xưng hô với ân công như thế nào?”

 

“Gọi gia Nam Cung công tử là được rồi,” Nam Cung Lân hững hờ nâng chung trà lên uống mấy hớp.

 

Hai người một hỏi một đáp, đều là Liễu Ương Ương hỏi, Nam Cung Lân ngắn gọn đáp lại, không nói nhiều hơn nửa câu.

 

Sau khi tiểu nhị đưa lên trà và điểm tâm, Liễu Ương Ương cầm đũa giục Nam Cung Lân dùng. Khi hắn đem một khối điểm tâm phủ đường có vỏ ngoài màu hồng cho vào miệng, liền, hỏi: “Đây là… Khúc đường nhi?”



“Đây gọi là Điền Tâm nhi.” Nàng vui vẻ ăn, “Ăn ngon chứ?”

 

Nam Cung Lân tâm tình phức tạp, ăn điểm tâm, mùi vị này hắn vẫn chưa quên, lúc Nghê Ngạo Lam còn sống, hắn vẫn thường ăn, đều là nàng, nháo bắt hắn ăn, thích nhìn hắn ăn đến khóe miệng đều vương vãi vụn bánh, nàng như một đứa bé tinh nghịch vậy mà sau khi nàng ra đi hắn chưa từng ăn lại chúng nó.

 

Bao lâu rồi?

 

Đã ba năm rồi...

 

“Nam Cung, công tử hôm nay là sinh nhật của ngài ư?” Liễu Ương Ương tò mò hỏi khẩu khí gần như khẳng định.

 

“"Vì sao hỏi như thế?” Hôm nay Mãn Tử Đình chỉ dặn dò muốn hắn mặc vào nhưng cái khác cũng không nói.

 

“Ngài đến từ Đại Cảnh quốc chắc không biết, ở đất nước chúng tôi, hồng y chỉ khi có chuyện vui mừng mới mặc vào là sinh nhật, là đón dâu, ngài chắc đã có nương tử cho nên ta đoán hôm nay là ngày sinh của ngài.”

 

“Ngươi đoán đúng sinh nhật của gia, nhưng còn nương tử... gia chưa cưới vợ.” Ánh mắt của Nam Cung Lân nhàn nhạt trôi ra ngoài cửa sổ.

 

Liễu Ương Ương đột nhiên cảm thấy ngực thắt lại nhìn gò má của hắn, tuy rằng hắn không cau mày nhưng nàng giống như có thể nhìn thấy đáy lòng bi thương của hắn làm cho nàng muốn tiến lên an ủi hắn.

 

Nâng chén trà nàng nói: “Ương Ương lấy trà thay rượu chúc Nam Cung công tử phúc như Đông Hải thọ với Nam Sơn.”

 

Chuyển mắt liếc nhìn nàng một cái, Nam Cung Lân buông xuống con ngươi đen, tự giễu: “A, gia lại hi vọng không cần lại nhìn thấy thái dương ngày mai.”

 

Nếu không phải vì kỳ vọng của bảo bối của hắn, nếu hắn chưa từng thề qua lời thề kia, thì hắn sẽ không còn sống sót tới bây giờ. Hắn sẽ không tự hủy hoại bản thân, chỉ chờ ông trời thu lại mệnh của hắn, chỉ là phải chờ tới ngày này tựa hồ còn rất xa.

 

________

Chìm vào trong giấc mộng nặng nề, thoáng trông thấy dáng dấp chân thực kia.

 

Thiếu niên tóc dài như mực rối tung, cánh tay tráng kiện đang nắm lấy đôi chân ngọc của nàng, nam căn thô to tím sẫm đang không ngừng cắm vào thủy huyệt béo mập nộn thịt, kéo ra từng giọt dâm dịch tung tóe.

 

Bụng dưới tràn đầy cảm giác vừa chua trướng vừa tê dại, làm cho nàng không nhịn được rên rỉ ra tiếng, thân thể giống như con cá thiếu nước khô nóng, chủ động uốn cong người làm cho thiếu niên tiến vào nàng càng thêm triệt để.Túi ngọc liên tiếp đánh vào mông phấn, nam căn cố hết sức xen vào đến đỉnh hoa tâm, mang đến cho nàng khoái cảm vui sướng không cách nào nói nên lời.

 

Nàng cố gắng muốn mở to mắt để nhìn rõ thiếu niên, đang quấn quýt lấy mình là ai, nhưng giống như bị ngăn cách cách bởi tầng tầng sương mù.

 

Sức lực kinh người kia làm thân thể mềm mại của nàng nhiễm một tầng phấn hồng, cảm nhận được nhuyễn thịt trong dâm huyệt càng ngày càng co rút nhanh, ở khoảnh khắc nàng sắp đạt tới cao trào, thiếu niên nói: “Hừm, bảo bối, nàng thật ngọt thật thơm...”

 

“Phù phù... Ha...”

 

Liễu Ương Ương đột nhiên tỉnh lại, thất thần nhìn nóc giường không biết nên hối hận hay là nên xấu hổ.

 

Giấc mộng xuân này đã dây dưa nàng gần ba năm nay rồi, đều là cảnh nàng cùng một thiếu niên không biết tên nào đó quấn quýt lấy nhau, các loại tư thế đều có. Vừa bắt đầu thì thỉnh thoảng xuất hiện, nàng không để ý lắm, nhưng sau đó tần suất lại càng ngày càng nhiều.

 

Có thể là do mộng xuân ảnh hưởng, nàng không thể nào tiếp thu được sự thân mật, đụng chạm của Liễu Hữu Trình, mỗi khi hắn cúi người lại gần muốn hôn môi nàng thì nàng liền cảm thấy toàn thân cứng ngắc, hoang mang cực kỳ, hắn tự nhiên cũng nhận ra được, liền ôn nhu giảng hòa, hai người nhiều nhất cũng chỉ nắm tay.

 

Việc này, nàng chưa bao giờ đề cập tới với chồng mình, chỉ yên lặng để ở trong lòng.

 

Những đại nương đại thúc cùng sống trong đại trạch này đều cho rằng bọn họ ban đêm rất hoan hảo, lúc nào cũng quan tâm xem bụng nàng đã có động tĩnh gì hay không, những lúc như vậy chồng nàng sẽ nói nàng còn trẻ, không vội.

 

Đáy lòng nàng cũng mơ hồ biết như vậy đối với Liễu Hữu Trình mà nói là một loại dằn vặt, nhưng...nhưng nàng không rõ bản thân mình có vấn đề gì, muốn vượt qua điểm mấu chốt kia tựa hồ còn khó hơn lên trời.

 

Trước đây ở trong những giấc mộng xuân, nàng chỉ thấy được hình ảnh, lần này nhưng lại có thể nghe thấy giọng nói vị thiếu niên kia, cho nên nàng mới giật mình tỉnh lại.

 

Bởi vì, giọng nói kia chẳng phải chính là ân công Nam Cung công tử mà đêm qua nàng đã gặp được.

Bạn đang đọc:[18+] Chước Phù DungChương 105
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.