Bạn đang đọc:[18+] Chước Phù DungChương 109

Luật Ánh biệt uyển, đình nghỉ mát trong hoa viên.

 

Mặt trăng lưỡi liềm nho nhỏ treo trên bầu trời, ánh sáng trắng vàng yếu ớt rơi xuống mặt hồ, nhảy nhót trên những gợn sóng.

 

Đế vương Đại Cảnh quốc chênh chếch ngồi dựa vào bên cạnh chiếc ghế mềm, còn thiếu phụ thì ngồi đối diện với hắn, trên bàn bày vài món ăn đơn giản, một bình rượu thượng hạng, một bình trà thượng hạng.

 

“Ương Ương, rượu này ngươi không thể uống, thưởng thức trà là được rồi.” Nam Cung Lân hớp một ngụm “mạc sầu”, rượu này là hôm nay Mãn Tử Đình đặc biệt tìm đến cho hắn, nói cái gì mà hi vọng sau khi hắn uống xong, buồn phiền đều tan biến, hơn nữa rượu này, tuy dễ uống nhưng ngấm rất sâu, đối với người tửu lượng kém mà nói rất dễ say.

 

Liễu Ương Ương trong mắt nổi lên một chút không cam lòng nói, “Nhưng mà đêm nay không phải ân công nói ngắm trăng thưởng rượu hay sao? Hưởng rượu đương nhiên phải uống rượu rồi, uống trà thì còn gì thú vị nữa chứ!”

 

“Tin tưởng ta, rượu này ngươi không uống được, Gia cũng không muốn đợi lát nữa phải cho người khiêng ngươi về nhà đâu.”

 

“Hừ, không cho uống, ta càng muốn uống! Cùng lắm thì say bất tỉnh ngủ lại đây một đêm thôi!” Liễu Ương Ương tức giận, nàng chính là người không chịu nổi kích thích, lòng háo thắng rất mạnh, bởi vậy càng là cấm đoán, nàng càng muốn làm.

 

Nam Cung Lân cười khẽ, “Gia không bắt buộc ngươi, ngày mai đừng trách gia.” Hắn giơ tay nhấc bình rượu lên, rót cho nàng một chén nhỏ.

 

Nâng chén, Liễu Ương Ương một hơi uống cạn.

 

Biết rõ uống như thế thì không quá hai chén nàng sẽ say, nhưng Nam Cung Lân cũng không lên tiếng ngăn cản nàng uống, chỉ trầm tĩnh nhìn nàng, nhớ tới lời Mãn Tử Đình nói.

 

“Nói cho ngươi biết, muốn kiểm tra Ương Ương đối với ngươi có tình ý gì hay không thì hãy chuốc say nàng, sau khi rượu vào thì lời gì cũng ra hết, quan tâm tướng công nàng làm cái gì, sau đó lại tính!”

 

Xác thực, Nam Cung Lân là có tâm cơ để Liễu Ương Ương uống say, hắn muốn chứng minh, nàng có phải như lời Mãn Tử Đình nói hay không, tò mò muốn biết trong hồ lô của Mãn Tử Đình bán cái gì.

 

Trong lúc tỉnh táo, nàng không dám nói ra sự thật mà hắn lại cũng không muốn trở thành trò cười.

 

Sau khi say rồi, thần trí không rõ, nếu như hỏi nàng, nàng không có ý gì, như vậy ngày mai tỉnh lại, đem những lời nói trong lúc say kia xem như một câu chuyện cười, cả hai đều sẽ không lúng túng, nàng và hắn vẫn là bạn tốt.

 

Sau khi một hơi uống sạch, Liễu Ương Ương không nhịn được bị mùi rượu xông lên phải ho khan.

 

"Ngu ngốc, nào có người uống như vậy! Không say mới là lạ." Nam Cung Lân trêu chọc nói, lại uống thêm vài ngụm.

 

"Khụ khụ… Ân công lại không nói cho người ta... Uống như vậy khụ,.. thật cay... khụ khụ…" Liễu Ương Ương mắt ngân ngấn nước, làm cho đôi mắt to như quả nho đen tròn như chìm trong dòng suối trong veo xinh đẹp.

 

Không để ý tới nữ tử lên án, hắn nói “Không biết uống thì đừng uống.” Sau mấy ngày tiếp xúc, hắn đã nắm được ít nhiều tính tình của nàng, đừng nhìn nàng bề ngoài mềm mại, cá tính lại mạnh mẽ không chịu thua ai cả.

 

Nếu như hắn nói nàng có thế uống, nàng sẽ biết giới hạn bản thân mà không động vào, bởi vậy hắn phải nói ngược lại.

 

“Ai nói ta không biết uống.” Liễu Ương Ương dứt khoát rót cho mình một chén đầy, “Kỳ thực rượu này mang theo mùi mật đào, rất thơm.”

 

Chưa tới bốn chén đầu óc nàng bắt đầu mơ hồ, toàn thân lâng lâng… ý thức đã không còn được thanh tỉnh nữa.

 

Nam Cung Lân cười nhạt lắc đầu, “Ương Ương, ngươi say rồi.” Nhìn đôi mắt của nàng mông lung, mênh mang, hắn liền rung đùi đắc ý, có thể thấy được nàng tựa hồ say không nhẹ, rượu “mạc sầu” này kỳ thực rất mạnh, mà hắn cũng có chút trở nên mơ màng rồi.

 

Nàng gắng sức đứng lên, vòng qua bên kia bàn, ngồi xuống bên cạnh hắn, giọng nói mềm mại cất lên tuyên bổ bản thân không có say, còn nghiêng người đè lên thân thể của hắn, theo bản năng, cho rằng mình lại nằm mơ.

 

Đang dựa người vào ghế Nam Cung Lân nhíu mày nhìn Liễu Ương Ương ngã nằm phía trên mình, nhớ tới Nghê Ngạo Lam cũng đã từng nằm lên hắn như thế, mỗi một động tác của nàng đều làm cho hắn có thể nhìn thấy hình dáng mơ hồ của bảo bối.

 

Thiếu nữ đã mang đi nhịp đập con tim hắn.

 

Nghĩ đến xuất thần, một trận đau lòng man mác dâng lên, hàng mày tú lệ nhíu chặt lại, làm hỏng bức tranh hài hòa xinh đẹp vừa rồi.

 

Nâng tay xoa mi tâm của nam tử, Liễu Ương Ương nói “Không thích, nhăn nhăn, nhìn không đẹp...” Nàng tựa như một đứa nhỏ xoa xoa, muốn xóa đi những ưu sầu của hắn.

 

Sau đó, khuôn mặt nhỏ vùi vào bả vai của hắn đầu ngón tay của nàng chạm vào má hắn, xoa xoa, "Nam Cung... Lân, tại sao ta đều nằm mơ tới ngài như vậy?"

 

Nàng kề sát như vậy khiến thân thể của hắn chấn động, giọng nói trầm thấp cất lên, hỏi: “Ngươi mơ thấy, cái gì?”

 

“Ngày hôm nay ngài, không giống, ngày hôm qua ngày, hôm nữa, thật nhiều ngày hôm qua, ngài đều đè ta xuống giường muốn làm gì thì làm, tiến tiến, lùi lùi sờ tới sờ lui.”

 

Nam Cung Lân vừa nghe, nhịn không được phì cười xác nhận, “Hoá ra ngươi mộng chính là mộng xuân?”

 

Nâng lên khuôn mặt nhỏ, Liễu Ương Ương giọng chắc nịch nói tiếp “Nhưng đều là ngài áp ta… Khi nào đến nhiên ta áp ngài? Lúc nào cũng bị đè thật chẳng hay chút nào.”

 

Lúc này không cần hỏi thẳng nàng, Nam Cung Lân trong lòng đã hiểu nàng là yêu thích hắn, có câu nói ban ngày suy nghĩ buổi tối nằm mộng, nếu là vô tình, sao mỗi ngày lại mơ tới.

Bạn đang đọc:[18+] Chước Phù DungChương 109
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.