Bạn đang đọc:[18+] Chước Phù DungChương 2

Giọng bà đỡ run rẩy, sợ hãi bảo là song sinh nữ khiến hắn rất khiếp sợ, tập tục xưa viết song sinh mang đại hung liền lập tức muốn đưa hai đứa trẻ đi, lại bị Nghê Hoàn Nhi khóc lóc cầu xin.

 

Tiêu Sùng Việt nể tình một ngày vợ chồng trăm năm ân nghĩa, cuối cùng coi như thôi. Nhưng đêm đó cũng là lần cuối cùng hắn bước vào khuê phòng Nghê Hoàn Nhi.

 

Hai bóng dáng Kiêm Điệp[2] vĩnh viễn không còn, trong một buổi sáng trở thành hạ đường thê[3]. Phu quân xoay người đón người mới, người cũ lệ rơi trông giữ khuê phòng trống rỗng.

 

[2] Kiêm Điệp: Truyền thuyết cổ đại có nhắc tới một loài chim tên là Kiêm Điệp, con trống có cánh trái, con mái có cánh phải, phải sát cánh mới có thể bay, ví von vợ chồng tình cảm vợ chồng sâu nặng, ân ái vĩnh hằng.

 

[3] Hạ đường thê: người vợ bị chồng vứt bỏ.

 

Bọn người hầu đương nhiên theo đương gia chủ tử, nếu Tiêu lão gia vứt bỏ Nghê Hoàn Nhi như giày rách, vậy là hết sức nịnh bợ nhị phòng Đỗ thị. Đỗ thị xuất thân từ thương nhân, biết chữ lại có thể quản gia, đặc biệt trong vòng hai năm sinh một nam một nữ, Tiêu Sùng Việt càng sủng ái ả hơn, cẩm y ngọc thực, che chở mẫu tử ba người trăm bề.

 

Trái lại bên Nghê Hoàn Nhi cơm canh đạm bạc, quả thực còn không bằng hạ nhân. Nàng không nói với ai, nhưng hai nữ nhi biết mẹ ruột lúc nào cũng nhìn về phía hoa viên nơi cha ruột ở, giữa chân mày luôn ưu sầu không ngớt.

 

Chính Nguyên năm 33. Năm đó trời đông giá rét, ôn dịch kéo đến khẩn cấp và mãnh liệt, Nghê Hoàn Nhi bất hạnh bị nhiễm, chưa tới ba ngày đã bệnh đến mức gầy như que củi, hơn nữa Đỗ thị không cho đại phu đến xem, ngày thứ tư đã rời khỏi nhân gian.

 

Tiêu phủ vội vã làm hậu sự cho Nghê Hoàn Nhi, nói là tang sự, nhưng từ trên xuống dưới ngoại trừ đôi song sinh nữ, không người nào có nét mặt đau thương. Qua mấy ngày, Đỗ thị danh chính ngôn thuận được thăng làm chính thất.

 

Trải qua một năm lớn, Tiêu Sùng Việt càng thăng quan tiến chức, ngồi ở vị trí Binh Bộ Thị Lang, tuy là thứ quan, nhưng năm năm qua cuối cùng cũng đứng đầu, càng khiến hắn cảm thấy là do Đỗ thị làm chính thê.

 

Trượng phu thăng chức, Đỗ thị nở mày nở mặt, thừa dịp này nhắc tới cặp song sinh nữ với hắn, muốn đuổi hai đứa bé ra khỏi Tiêu phủ.

 

Vốn dĩ hắn không mê tín tập tục xưa, nhưng từ khi Đỗ thị làm chính thất, quả thực con đường làm quan trôi chảy hẳn, hắn không muốn chức quan của mình gặp trở ngại, bèn ngầm cho phép việc làm của Đỗ thị.

 

Hôm nay, bầu trời đen như mực duy chỉ có ánh trăng sáng chói.

 

Tiêu Ngạo Lam dắt Tiêu Ngạo Thanh trở về phòng nghỉ ngơi, bưng nước nóng lên làm ấm chân cho muội muội. Tiêu Ngạo Thanh do sinh thiếu tháng nên mắc bệnh nặng, để lại mầm bệnh, thân thể không khỏe mạnh bằng Tiêu Ngạo Lam.

 

“Tỷ tỷ, mỗi ngày đều bận rộn vì muội như vậy có mệt không?” Cúi đầu nhìn hai tay Tiêu Ngạo Lam ngâm trong nước nóng, da thịt thoáng đỏ ửng, Tiêu Ngạo Thanh thực sự áy náy.

 

“Sao, Thanh nhi ngoan, tỷ tỷ có thể giúp muội làm ấm người là chuyện tốt mà.” Tiêu Ngạo Lam ngẩng đầu mỉm cười.

 

Trong lúc hai tỷ muội nói chuyện, hai a hoàn xông vào, trong tay cầm chén kiểu, bất chấp đè bé gái xuống, sau khi rót dịch vào miệng các nàng, rồi vội vàng rời đi, vả lại còn lấy ván gỗ vắt ngang cửa phòng.

 

Các nàng cảm thấy cổ họng như thiêu đốt, đau đớn đến mức không muốn sống nữa, Tiêu Ngạo Lam chạy tới trước cửa, dùng sức đập ván cửa, lại phát hiện một luồng khói dày đặc bắt đầu bay trong không khí.

 

Không xong rồi, là lửa!

 

Tiêu Ngạo Thanh sợ hãi ôm chặt tỷ tỷ, khuôn mặt nhỏ nhắn đều là nước mắt. Tiêu Ngạo Lam an ủi muội muội, tiếp tục đập ván cửa, một lát sau, cửa phòng mở ra, nàng không chút nghĩ ngợi kéo muội muội chạy ra ngoài.

 

Đại trạch tuy đẹp đẽ nhưng lòng người ác độc.

 

Trong lòng biết kế mẫu muốn các nàng chết, nói gì cũng không thể tiếp tục ở lại quý phủ, thế là hai người thoát khỏi Tiêu phủ, chạy tới thành Đông.

 

Đỗ thị nghe hạ nhân báo, sự việc đã làm ổn thỏa, ả cười cười, việc này nếu không thành công thì còn có thể làm gì đây.

 

Ả lệnh cho a hoàn nhốt hai người trong phòng, phóng hỏa đốt phòng, tránh cho các nàng hô to làm hàng xóm chú ý, còn đặc biệt ép các nàng uống thuốc câm, nếu sáng mai có người ngoài có hỏi, thì nói lý do hai người ngủ quá say, không kịp trốn thoát, nên vùi mình trong biển lửa.

Bạn đang đọc:[18+] Chước Phù DungChương 2
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.