Bạn đang đọc:[18+] Chước Phù DungChương 49

Gáy truyền đến một trận đau đớn khiến Nghê Ngạo Lam nhịn không được rụt vai lại, líu ríu kêu lên: “Hoàng thượng... Đừng như vậy...”, hai tay không tự chủ vùng lên, muốn tránh thoát khỏi kiềm chế của hắn.

 

Nàng cọ nguậy thân thể, lại không nghĩ rằng như vậy sẽ càng kích thích dục vọng của hắn, động tác trốn tránh của nàng đối với hắn mà nói không thể nghi ngờ chính là chất xúc tác trực tiếp khiến ngọn lửa tình trong hắn càng cháy mạnh mẽ hơn.

 

“Ưm...” Nam Cung Lân bật thốt lên tiếng rên rỉ, cự vật đã thức tỉnh ngẩng cao đầu.

 

Không tới vài giây, tay nàng đã không còn tự do.

 

Tay phải của Nam Cung Lân vòng qua trói chặt cánh tay phải của thiếu niên, năm ngón tay thon dài đẹp đẽ khít khao đan chặt tay nàng, tay trái cố định vòng eo không chịu yên phận của nàng, “Trẫm chính là muốn như vậy.”

 

Hạ thân chen vào giữa hai chân của Nghê Ngạo Lam, cự long cứng rắn trực tiếp chống lên thành một túp lều nhỏ, phỏng chừng nếu không có vải vóc bao bọc, hắn sẽ không chút do dự mà đâm vào lỗ nhỏ bí mật trên cặp mông béo mập của nàng.

 

Đế vương dùng long căn đâm vào mông nàng, làm cho mặt nàng thoáng chốc phiếm hồng, ngay cả hai bên tai cũng ửng đỏ mê người, tất cả mạch máu đều như đang đổ dồn về lồng ngực nàng.

 

“Hoàng... Thượng... Hoàng... Hoàng... Thượng...” Cuống họng khàn khàn phát ra những âm tiết run run đến kỳ hoặc, Nam Cung Lân càng ngày càng tăng thêm sức mạnh cọ xát qua lại giữa hai chân nàng, nàng không cách nào mở miệng, trong đầu trống rỗng miên man, chỉ có thể luống cuống gọi hắn.

 

Đầu lưỡi qua lại kiếm cái gáy gầy trắng nõn, thỉnh thoảng mút hôn, sau đó lại tấn công vành tai ửng hồng như hoa đào, Nam Cung Lân đẩy đầu lưỡi chui vào trong tai nàng liếm láp.

 

“Ưm...Hoàng... A...” Nghê Ngạo Lam chỉ cảm giác một luồng tê dại đang lan ra khắp toàn thân nàng, năm ngón tay nhỏ bé vô thức siết chặt trường bào của hắn.

 

Nam Cung Lân nghe được giọng nói của thiếu niên rõ ràng đã động tình, liền mở miệng yêu cầu: “Ái khanh, Ngạo Lam, đem bản thân khanh cho trẫm, trẫm sẽ yêu thương khanh thật tốt, trẫm muốn khanh, muốn khanh ngay lúc này.”

 

Thân thể Nghê Ngạo Lam cứng đờ, vị Hoàng đế phía sau đã thể hiện rõ ràng như vậy rồi, nếu như nàng còn không hiểu, vậy thì nàng chính là một kẻ ngu.

 

Hắn muốn sủng hạnh nàng.

 

Nếu như, ngày hôm nay tư cách của nàng không phải là một mệnh quan triều đình, không phải giấu diếm lừa dối việc phẫn nam trang, không có nghĩa phụ nghĩa mẫu làm gông xiềng nàng phải gánh vác, nàng sẽ vui mừng đáp lại hắn, đem sự trong sạch của mình dâng lên cho hắn.

 

Nhưng, nhân sinh đều không hẳn lúc nào cũng như con người mong muốn.

 

“Hoàng thượng... Vi thần thật... Vẫn không thể tiếp nhận...” Nghê Ngạo Lam cắn môi đến trắng bệnh.

 

Nghe thấy thiếu niên khéo léo từ chối, Đế vương ngạo diễm vẫn không dừng lại động tác, thả lỏng bàn tay đang quấn quýt lấy ngón tay nàng, bắt đầu dúng sức lôi kéo áo bào của nàng.

 

“Ái khanh, trẫm đã cho khanh quá nhiều không gian, quá nhiều khoan nhượng nhưng ngày hôm nay trẫm tuyệt đối sẽ không nương tay.”

 

“Không muốn… Hoàng thượng... Cầu ngài... Vi thần cầu ngài...” Nghê Ngạo Lam liều mạng túm chặt lấy vạt áo, bởi vì xiêm y sau khi dính nước trở nên thật nặng, nên không dễ dàng cởi ra, cổ áo chỉ mới bị kéo xuống, hơi lộ ra hõm vai, nàng nhất thời sợ đến hoang mang lo sợ khóc rống lên.

 

Trong đầu suy nghĩ hỗn loạn, da thịt trên vai nàng có phải bị nhìn thấy rồi hay không?

 

Thanh âm nghẹn ngào làm động tác kéo quần áo của Nam Cung Lân đình chỉ lại, tay chân hơi hốt hoảng chỉnh lại y phục cho thiếu niên, hai tay khẩn cấp vòng qua ôm lấy nàng, thấp giọng nói: “Ái khanh đừng khóc, là trẫm không đúng... Là trẫm quá nôn nóng...”

 

Cuối cùng, hắn vẫn không đành lòng, không nỡ để nàng khổ sở, không nỡ để nàng chịu oan ức.

 

Nghê Ngạo Lam cố gắng bình ổn lại tâm tình đang kích động, hỏi: “Hoàng thượng... Nói cho vi thần... là cái gì chọc ngài tức giận?” Nàng bị hắn không đầu không đuôi dọa sợ một trận, thế nào cũng phải biết rõ nguyên do.

 

“...” Đầu óc đang ngưng trệ đột nhiên bị gõ tỉnh, Nam Cung Lân mới chợt cảm giác hành động của mình chẳng khác nào đứa nhỏ không được cho kẹo, hơn nữa còn chua ngoa lớn đến mức đáng sợ.

 

Không nghe thấy hắn đáp lời, Nghê Ngạo Lam không chịu buông tha, giọng nói mềm mại mang theo uy hiếp hỏi lại lần nữa: “Hoàng thượng, ngài không nói cho vi thần, vi thần sau này sẽ không giúp ngài tuốt.”

 

“Trẫm nói... Trẫm...”

 

“Sao...?”

 

“Trẫm thấy Viễn Trình yêu thích ái khanh... Ái khanh còn cho hắn khăn mặt... Hoàn toàn không nhận thấy tâm ý của Viễn Trình... Khanh còn nói những lời vô tâm vô phế như vậy, trẫm mới tức giận.” 

Bạn đang đọc:[18+] Chước Phù DungChương 49
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.