Bạn đang đọc:[18+] Chước Phù DungChương 62

Mạnh Như Diên khẽ vuốt tóc của nữ nhi, từ ái đáp lại “Lam Nhi, ta và cha con vốn dưới gối không con, là con cho ta nếm được niềm hạnh phúc của gia đình, nếu vì để con hạnh phúc, nước có thể hi sinh không tiếc thứ gì.”

 

“Nương!”

 

“Nha đầu ngốc, mặc kệ con làm gì, nương mãi mãi cũng ủng hộ con. Còn hai canh giờ nữa là lâm triều, có cần cha con giúp con xin nghỉ hay không?” Bà nhìn ra được nghĩa nữ luôn bận tâm chuyện này nên Mạnh Như Diên cũng không nói tiếp.

 

Tính tình của nữ nhi bà hiểu rất rõ, nếu đã quyết định thì sẽ làm đến cùng, trừ phi tự bản thân nàng lĩnh ngộ ra, nhìn thấu triệt mọi vấn đề, bằng không có cố ép buộc nàng cũng không có tác dụng.

 

“Không… Nương, người giúp con nói với cha, con vẫn phải lâm triều, nếu không sẽ khiến Hoàng thượng nghi ngờ, nhưng hôm nay có thể phải phiền cha âm thầm chống đỡ cho nữ nhi rồi.” Nghê Ngạo Lam nói, gương mặt nhợt nhạt càng ngày càng ửng đỏ.

 

Toàn thân đau nhức, đặc biệt là chỗ giữa hai chân, chỉ cần động tác hơi lớn một chút thì bắp thịt sẽ đau đến đòi mạng, mà tiểu huyệt thì càng nóng rát như thiêu đốt, Lân ca ca quả thực là… Ăn người ra đến xương cốt cũng không còn… Sắc quỷ…

 

“Được, để nương đi nói với cha con, nương nghĩ nãy giờ ông ấy chờ ở bên ngoài đã sốt ruột lắm rồi.” Mạnh Như Diên vỗ vỗ gò má của nữ nhi, rồi đứng dậy rời đi.

 

Lẳng lặng ngồi chờ trong thùng gỗ, Nghê Ngạo Lam khép hờ hai mắt, dưới mặt nước từng đóa từng đóa xuân ngân hoan ái dập dờn, trong đầu từng trận từng trận cảm xúc mãnh liệt lướt qua.

 

Lân ca ca, nếu như huynh biết Nghê Ngạo Lam chính là Hiểu Lam, huynh sẽ làm gì?

 

_____

Tuyên Chính điện.

 

Lâm triều.

 

Đêm qua văn võ bá quan vui vẻ một đêm, hiện nay trên mặt mỗi người đều khó giấu được vẻ mệt mỏi, chỉ có thiên tử Đại Cảnh quốc dân mặt vẫn không biến sắc, lạnh lùng và xinh đẹp diễm lệ.

 

Nghê Ngạo Lam lặng lẽ ngước mắt, thực sự rất muốn kéo người đã hành hạ mình cả đêm đến xương cốt mềm nhũn cả người bủn rủn xuống đánh cho một trận. Vì sao tinh thần hắn vẫn có thể sáng láng như cũ, còn nàng thì tinh thần uể oải chân không nhấc nổi kia chứ!

 

May mà hôm nay không có nhiều người dâng tấu, tất cả đều muốn nhanh chóng kết thúc buổi thượng triều, nhanh chóng về nhà nghỉ ngơi còn hơn phải đứng đây đau đầu ứng phó với Hoàng thượng.

 

Khi nàng đang vui mừng có thể cùng mọi người cùng lui ra thì Nam Cung Lân lại mở miệng gọi nàng lại, “Nghê ái khánh.”

 

Trời ơi, Nghê Ngạo Lam thầm kêu rên một tiếng trong bụng, lúc này nàng không muốn đối diện với Hoàng đế chút này. Cắn cắn môi, nàng xoay người, cung kính đáp lời: “Hoàng thượng, vi thần có mặt.”

 

“Ái khanh hôm nay dường như sắc mặt không được tốt lắm?” Nam Cung Lân nhấc long bào thản nhiên bước xuống, đi tới trước mặt thiếu niên, cặp mắt hoa đào không ngừng nhìn chằm chằm sắc mặt vàng như nghệ của nàng, hàng lông mày nhíu lại, vẻ mặt mệt mỏi.

 

Hừ, bị huynh ăn từ đầu tới cuối, trước sau trên dưới, tỉ mỉ gặm một lần lại một lần, sắc mặt sao có thể thoải mái như huynh được. Nàng đang muốn mở miệng, Nghê Chính Quân đi phía sau đã dừng lại, bàn tay đỡ lấy vai nàng, cười nói “Bẩm Hoàng thượng, đêm qua Ngạo Lam tửu lượng không tốt, say rồi lại nôn, cả một đêm ngủ không yên ổn.”

 

“Như vậy à, vậy ái khanh mau trở lại Vận Xương hiên nghỉ ngơi đi.” Nam Cung Lân đăm chiêu mà nhìn thiếu niên.

 

Nghê Ngạo Lam vừa nghe thấy, biểu tình tự nhiên sắp không nhịn được nữa rồi.

 

Trở về Vận Xương hiên?! Vậy nàng nhất định cả ngày đều không được ngủ bù, sau khi trải qua việc tối hôm qua, nàng không dám coi thường tinh lực cực thịnh của đế vương đâu, tay chân nàng đều đã mềm nhũn, đừng nói lát nữa còn phải giúp hắn giải quyết dục hỏa chứ.

 

Nghê Chính Quân đương nhiên biết suy nghĩ của nữ nhi, lập tức nói tiếp “Hoàng thượng, vi thần cả gan thỉnh cầu người, chuyết kinh* nhớ thương nhi tử, khoảng thời gian này Lam Nhi vẫn luôn bận rộn công vụ, hơn nữa còn ngủ lại hoàng cung, đã lâu rồi cả nhà không sum họp, thê tử nhớ thương con trai, khẩn cầu Hoàng thượng có thể để Ngạo Lam hồi Nghê phủ nghỉ ngơi một ngày hay không?”

 

[1] Chuyết kinh: cách xưng hô khi nhắc tới thê tử của mình.

 

Nam Cung Lân ngẫm lại thấy cũng đúng, từ ngày Nghê Ngạo Lam vào triều tới nay, ngày nào cũng vì triều đình tận tâm tận lực, nay cho hắn nghỉ ngơi một ngày cũng không có chuyện gì, nên đã gật đầu đồng ý.

 

Nhìn theo phụ tử Nghê gia rời khỏi Tuyên Chính điện, hắn vẫn còn rơi vào trầm tư.

Bạn đang đọc:[18+] Chước Phù DungChương 62
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.