Bạn đang đọc:[18+] Chước Phù DungChương 82

Giờ lại có thêm lời nói dâm đãng của tiểu mỹ nhân, càng kích thích thú tính của hắn, sức lực vừa điên cuồng vừa nặng nề đâm vào nàng, nhất thời trong tẩm cung quanh quẩn âm thanh thân thể giao hợp rõ rệt.

 

Bạch bạch bạch bạch ---

 

Nghê Ngạo Lam túm cái gối, hai gò má dán lên trên, “A a… Lân… ưm… ca ca…”, nàng hoàn toàn không kiềm nén tiếng kêu dâm đãng chút nào, từng tiếng truyền thẳng vào tai Kim Phúc, thị vệ và cung nữ bên ngoài, làm ai cũng đỏ mặt.

 

“Ưm… bảo bối… thế này sẽ ăn long căn của ta… ưm… sắp rồi…” Nam Cung Lân nhìn mông thịt trắng như tuyết bị hắn bấm đến mức vết hồng tím xen kẽ, trông cực kỳ ướt át, hắn cắm càng hăng say hơn, sắp bẻ gãy cái eo nhỏ nhắn của nàng.

 

“Lại dùng sức nào… Lân ca ca… ưm…”

 

Dưới tiếng thét mềm mại của thiếu nữ, hai người đồng thời đạt cao trào.

 

Côn thịt chọc tới tận miệng tử cung, Nam Cung lân phun dịch trắng, mấy ngày không giải tỏa dục vọng khiến bụng dưới nàng bị bắn tới hơi gồ lên, mà Nghê Ngạo Lam thì sung sướng bật khóc.

 

Hắn không rút nam căn đã mềm xuống ra, cừ vùi vào dâm huyệt của nàng, ôm nàng mệt mỏi nghỉ ngơi.

 

Bên trong tầm điện nhộn nhạo, nhu tình như nước, một đôi giai nhân thân mật gối lên nhau ngủ.

 

_____

Lần nữa mở mắt đã là ngày hôm sau, mặt trời lên cao.

 

Nghê Ngạo Lam chậm rãi ngồi dậy, da thịt sạch sẽ khoan khoái, không còn cảm giác ngây ngấy dinh dính của hoan ái hôm qua, xem ra khi nàng ngủ đến bất tỉnh nhân sự, Nam Cung Lân đã giúp nàng lau người.

 

Rũ mắt xuống nhìn từng vết hôn trên bộ ngực sữa, ngay cả giữa hai đủi cũng xanh tím lẫn lộn, đúng là vô cùng chói mắt, trong ấn tượng hình như… nàng yên giấc tới nửa đêm, hắn lại cao hứng, nam vật cọ cọ khiến cảm giác trống rỗng lại dâng trào trong người nàng, theo bản năng nàng uốn éo thắt lưng, lắc lư mông phối hợp với sự điều khiển của hắn, hoan ái trong trạng thái mơ hồ.

 

Lúc này, nơi riêng tư chảy dịch thể trắng còn sót lại ra, làm long sàng lại ướt một mảng.

 

Nàng đỏ mặt, chuyển mắt liền thấy thiếu niên ngay chiếc bàn đàn hương ở cách đó không xa, đang cúi đầu chấp bút viết, sức tay trầm ổn, mạnh mẽ.

 

Mái tóc đen nhánh chưa buộc lại, gộp sang một bên rơi lả tả tạo cảm giác tùy tiện và tao nhã, thường y trắng càng tăng thêm phần nhã nhặn, tương ứng với vẻ dịu dàng ôn hòa, nhưng khóe môi hắn nhếch lên, hình như đang suy nghĩ vấn đề nan giải.

 

Nhận thấy một ánh mắt thẳng tắp rơi trên người mình, Nam Cung Lân ngẩng mặt lên, khi đối mặt với ánh mắt của thiên hạ, vẻ mặt nghiêm túc mới trở nên ôn hòa.

 

Hắn đặt bút xuống, sải bước đi tới long sàng, “Bảo bối của ta dậy rồi sao, có đói không?”, cánh tay dài với tới cái tủ thấp, lấy xiêm y mềm mại.

 

“Vâng… đói ạ.” Nghê Ngạo Lam với đôi mắt to ướt át nhìn hắn, sau đó thấy động tác tiếp theo của hắn bèn nhịn không được mang tai đỏ bừng, nói “Á, Hoàng thượng, vi thần tự mình làm được.”

 

“Gọi Lân ca ca, lúc ở riêng ta thích muội như thế.” Thiếu niên khẽ cau mày, xưng hô quân thần là ở trước mặt người ngoài, hoặc có hứng thú tà ác mới dùng.

 

Động thủ giúp tiểu mỹ nhân mặc cái yến vàng nhạt, dây buộc mềm mại vững vàng kéo ra sau, hắn mới nói, “Muội tự mặc đi, ta sợ chốc nữa lại thêm một trận.”

 

Nghê Ngạo Lam vừa nghe, xấu hổ phồng má.

 

Quả thực khi làm Hiểu Lam, nữ trang đều do nghĩa mẫu giúp nàng mặc, quanh năm suốt tháng nàng quen bó ngực rồi, đương nhiên không quen mặc yếm, lúc tự mình mặc, tay giống như phế vậy, buộc không được, thắt không chặt.

 

Lúc này chỉ đành nhờ hắn hầu hạ nàng.

 

Nam Cung Lân tiện tay cầm lấy tiết khố, lồng vào hai chân nhỏ của nàng, mới phát hiện nơi riêng tư của nàng ươn ướt, bèn cười xấu xa hỏi, “Tối qua không cho bảo bối ăn no hửm? Giờ huyệt lại muốn ta nữa rồi? Phải không?”, nơi ấy tươi đẹp vô cùng, nhưng hiện tại không phải lúc dung túng thú tính, thế là gọn gàng mặc vào thỏa đáng.

 

Thiếu nữ thẹn quá hóa giận, không biết nên làm sao phản bác lại, đành vung đôi tay trắng như phấn, đánh lồng ngực hắn hai cái.

 

“Ưm… đau quá, bảo bối muốn mưu sát phu quân.” Đường đường là Hoàng thượng Đại Cảnh quốc, lại không biết xấu hổ làm bộ làm tịch, che chỗ bị đánh ra vẻ.

 

“Ai nói huynh là phu quân của muội?”

 

“Hả? Bảo bối đã kéo ta lên giường lăn lộn mấy lần, vậy mà không chịu trách nhiệm sao?” Hắn kéo thiên hạ qua, ôm vào lòng, cúi đầu khẽ mổ cái miệng nhỏ của nàng.

 

Hai tay ôm gáy hắn, Nghê Ngạo Lam yên tỉnh tỉ mỉ nhìn hắn trong chốc lát, nói, “Lân ca ca, huynh là đế vương một nước đấy.”

 

“Do đó, muội phải làm Hoàng hậu, mẫu nghi thiên hạ.” Nam Cung Lan hơi nhướng đôi mày thanh tú, cũng không cảm thấy thân phận hắn sẽ gây trở ngại cho việc hai người ở bên nhau.

 

Bất kể thế nào, Hoàng hậu của hắn chính là Nghê Ngạo Lam, cũng chỉ có thể là Nghê Ngạo Lam.

 

Thiếu nữ này khiến hắn khắc khoải sáu năm, năm đó không thể tìm đươc nàng, hắn rất tiếc hận, hôm nay lần nữa gặp nhau, đây chẳng phải là trời ban nhân duyên thì đó là gì?

 

Vẻ ngoài lộng lẫy, đẹp đẽ không phải là dạng người Nam Cung Lân muốn.

 

Một quốc mẫu phải giống Nghê Ngọc Lam vậy, mặc kệ là suy nghĩ hợp lý, quản lý cân nhắc, hay xử lý không câu nệ, cũng đều hợp ý hắn, cực kỳ thống nhất với hắn, có thể từng giây từng phút vì hắn lo nghĩ, nhắc nhở hắn.

Bạn đang đọc:[18+] Chước Phù DungChương 82
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.