Bạn đang đọc:[18+] Chước Phù DungChương 88

Khẩu khí của Nghê Ngạo Lam nghiêm túc không gì sánh bằng, khiến Nghê Chính Quân cũng đáp ứng.

 

Không biết dụng ý của nghĩa nữ, nhưng ông tin tưởng nàng tuyệt đối không hại ông, lại còn nghiêm túc thế, xem ra sự việc không phải chuyện đùa.

 

Tuyên Chính điện.

 

Hoàng thượng Đại Cảnh quốc đang nghe văn võ bá quan báo cáo, con ngươi đen lạnh nhạt nhìn quan viên bên dưới đại điện, uy nghiêm không ngớt làm người ta run sợ.

 

Cho đến cuối cùng Nghê Chính Quân bước ra, trầm ổn tấu lên, “Khởi bẩm hoàng thượng, đối với việc xây dựng chùa Quảng Nguyên ở tỉnh Hà Sơn, Đinh lang trung đệ trình xin thêm kinh phí một ngàn vạn lượng hoàng kim. Khẩn cầu hoàng thượng định đoạt.”

 

Trong lòng Tiêu Sùng Việt và Đinh Hải Văn chấn động, tràn ngập kinh ngạc, song nét mặt lại bình tĩnh không chút gợn sóng, len lén đưa mắt ra hiệu.

 

Vẻ mặt không chút kiên nhẫn, con ngươi Nam Cung Lân híp lại, nói, “Nghê thượng thư, việc này cũng cần tấu với trẫm à? Trình tự thế nào ngươi rõ ràng nhất mà.”

 

Giọng điệu của đế vương không vui vẻ lắm khiến Tiêu Sùng Việt và Đinh Hải Văn thoáng yên lòng, tưởng rằng hoàng thượng không tính nhúng tay vào việc này, lại không ngờ lúc này Nghê Ngạo Lam lên tiếng.

 

“Hoàng thượng, vi thần cho rằng chuyện này nên do hoàng thượng định đoạt.”

 

Lời vừa nói ra, Tiêu Sùng Việt và Đinh Hải Văn lập tức căm hận nhìn Nghê Ngạo Lam, ước gì dùng ánh mắt như đao chém chết y. Phải biết rằng Hữu thừa tướng được sủng ái, y vừa xuất khẩu, hoàng thượng sẽ không từ chối.

 

“Ý khanh là sao?” Nam Cung Lân cực kỳ hăng hái nhìn tiểu mỹ nhân, cho dù hiện nay màu da nàng vàng vọt, nhưng không che giấu nỗi ánh hào quang và sự tự tin kia.

 

Nghê Ngạo Lam cầm tài liệu từ tay Nghê Chính Quân, vừa mở ra xem, vừa nói, “Đinh lang trung đề nghị dùng đá hoa cương, loại đá này mặc dù tỉnh Đông Ngọc sản xuất, nhưng vùng núi phía tây tỉnh Hà Sơn cũng có, không cần vận chuyển từ tỉnh Đông Ngọc tới. Lẽ nào trục lợi từ trong ấy ư?”

 

Tỉnh Đông Ngọc sản xuất đá hoa cương nổi tiếng Đại Cảnh quốc, mà tỉnh Hà Sơn cũng có, song chỉ có dân bản xứ biết, suy cho cùng quặng mở ít ỏi, sản lượng không phong phú bằng tỉnh Đông Ngọc, điểm ấy khiến Tiêu Sùng Việt và Đinh Hải Văn cùng các quan lại khác kinh ngạc đến rớt cằm.

 

__________

Tiêu Sùng Việt nhìn thiên tử trẻ tuổi trên long ỷ, đôi mắt đào hoa xinh đẹp trở nên nghiêm nghị, thoát ra khí độc tựa như ánh ban mai đầu tiên rọi xuống hoa trúc đào, tuyệt đẹp, đưa người ta đến chỗ chết.

 

“Hoàng thượng, thừa tướng không biết thực hư, chỉ e thừa tướng bất mãn với những công lao của thần mà bỏ đá xuống giếng.” Đinh Hải Văn bày vẻ mặt chân thành mang theo sự sợ hãi, hai đầu gối quỳ xuống đất, đầu khớp xương đập lên nền gạch vàng chói, phát ra âm vang dội.

 

Lời vừa nói ra, văn võ bá quan đều xôn xao, Hữu thừa tướng nghiêm chỉnh trong triều đình, mấy quan viên đã mất đi chức quan, hơn nữa nhiều người không rõ tình huống quẳng mỏ ở tỉnh Hà Sơn nên nhất thời đều nghi ngờ Nghê Ngạo Lam.

 

“Thái bộc tử Trương chủ bộ.” Nghê Ngạo Lam lành lạnh lên tiếng, lập tức làm các quan lại im miệng, đồng loạt nhìn vị quan viên nhỏ thất phẩm, ít ra phân nửa người chưa từng cũng không ấn tượng với người này, nhịn không được cảm thấy hiếu kỳ, tại sao thánh thượng lại tuyên hắn vào lúc này.

 

Trương Thiệu vội vàng từ phía dưới cùng xuyên qua đám người, dừng ngay chính giữa thảm đỏ, khẩn trương hành lễ đáp, “Có vi thần.”

 

“Ngươi sinh ở tỉnh Hà Sơn, lời Hữu thừa tướng nói có thật không?” Nam Cung Lân hỏi.

 

Bá quan kinh ngạc nhìn hoàng thượng Đại Cảnh quốc, thật không ngờ triều đình trên dưới hơn trăm người lại có thể nhớ rõ bối cảnh của một quan viên nhỏ thế, tất cả đều toát mồ hôi lạnh, thái độ coi thường hoàng thượng thiếu niên lập tức thu liễm, không dám lơ là.

 

“Lời Hữu thừa tướng nói đều là thật, vùng núi phía Tây tỉnh Hà Sơn có Quặng đá hoa cương đen, sản xuất đều bán trong tỉnh.” Sau khi Trương Thiệu cung kính nói xong, bèn lui về hàng ngũ.

 

Trong lòng Đinh Hải Văn khủng hoảng không ngớt không nhịn được nói, “Hoàng thượng, chuyện nhỏ này vi thần không biết, xin hoàng thượng thứ tội.”

 

“Đinh lang trung, dựa theo cách nói của ngươi, tất cả mọi chuyện đều có thể lấy lý do không biết mà qua loa tấu lên sao? Đại Cảnh Quốc lớn thế còn có thể thịnh vượng phồn vinh hay không? Rõ ràng mỗi người đều mơ mơ màng như người say rượu.” Nghê Ngạo Lam lạnh lùng nhìn nam tử quỳ trên mặt đất bằng nửa con mắt.

 

Loại người chỉ cần lợi ích tối thượng mà giết người cướp của thì không nên đồng tình.

 

“Thừa tướng, tiểu nhân biết sai rồi, xin thừa tướng bỏ qua cho.”

 

“Nếu ngươi khai ra đồng lõa, có thể suy xét hoãn thi hành hình phạt.”

 

Hoãn thi hành hình phạt?! Đinh Hải Văn kinh ngạc ngước mắt, chỉ là hoãn thi hành hình phạt, cũng không phải bãi miễn tội trạng, nhưng có thể hoãn là được, dù sao cũng tốt hơn người rơi đầu xuống đất.

 

Đáng tiếc ý nghĩ của Đinh Hải Văn quá ngây thơ, Nghê Ngạo Lam chỉ nói hoãn thi hành hình phạt, chứ không nói không xử tội chết.

 

“Là Tiêu đại nhân, hắn liên hợp với vi thần bày mưu.” Đinh Hải Văn cố gắng tự bảo vệ mình, mặc kệ Tiêu Sùng Việt âm thầm ra ám hiệu, không được khai ông ta ra.

Bạn đang đọc:[18+] Chước Phù DungChương 88
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.