Bạn đang đọc:[18+] Mau xuyên: Nuông Chiều Nhục DụcChương 102

"Ưm ưm..."

 

Bộ ngực vốn mẫn cảm nay lại bị hai cánh môi ấm áp kia ngậm vào như vậy, rất nhanh Sở Kiều liền chịu không được kinh hô ra tiếng. 

 

Sư tôn trước giờ luôn cấm dục còn thanh lãnh, làm sao, làm sao lại làm ra hành động không có tí tư cách nào thế này?

 

Sở Kiều tuyệt đối không ngờ, một khắc trước nàng còn đang suy nghĩ trù tính làm sao mới có thể câu dẫn tóm được sư tôn, hiện tại sư tôn liền tự mình đưa tới cửa?

 

Đầu lưỡi nóng rực không hề phù hợp chút nào với khí tức băng lãnh của nam nhân lặng lẽ thò ra khỏi miệng, dán lên da thịt nàng.

 

Sở Kiều ngửa đầu lên, nửa sung sướng nửa đau đớn cắn môi dưới, vẻ mất mát trong mắt trước đó không còn nữa, thay vào đó là giảo hoạt cùng chờ mong.

 

Là do người chủ động xâm nhập, sư tôn, vậy thì đừng hòng nghĩ đến chuyện rời đi nữa.

 

Nàng nở một nụ cười, đôi tay mảnh khảnh câu lấy cổ nam nhân, để mặt hắn chôn sâu hơn vào giữa bầu ngực nàng.

 

Lăng Việt tuy trong lòng xao động, nhưng vẫn không quên ý định ban đầu khi đến đây của mình. Hắn thừa nhận mình đối với tiểu đồ nhi có dục vọng mà đáng ra không nên tồn tại, nhưng ưu tiên hàng đầu vẫn là lấy ám khí ra khỏi người thiếu nữ.

 

Hắn vận chuyển băng khí trong cơ thể, đầu lưỡi thâm nhập vào chỗ miệng vết thương kia.

 

Vừa rồi xuyên qua thị giác của Sở Kiều, hắn đã thấy ám khí kia không giống bình thường, mắt thường căn bản không thể nhìn đến, trong lòng lập tức có suy đoán, giờ phút này chẳng qua chỉ là chứng thực mà thôi. Băng khí từ đan điền dâng lên, như một sợi băng ti, theo đầu lưỡi chui vào trong bầu vú của Sở Kiều, xoay tròn vòng quanh ám khí kia rồi quấn chặt, từng chút một quấn lấy vật đó như nhộng quấn tơ.

 

"Hô a..."

 

Vết thương đau nhức bị khí lạnh đột ngột kích thích, đau đớn nhất thời giảm bớt, nhưng cái lạnh kia lại khiến cho Sở Kiều run lên, trên da thịt tức khắc nổi hết da gà, mà núm vú đỏ hồng vốn mềm mại cũng theo đó mà dựng đứng lên, run run rẩy rẩy dán vào sườn mặt Lăng Việt.

 

Lăng Việt càng thêm mềm nhẹ thao túng băng ti, đầu lưỡi chậm rãi câu lấy ám khí, môi dán trên bầu vú dùng sức mút, thật cẩn thận từng chút một câu ra ám khí.

 

Vốn chỉ là một động tác đơn giản, hắn lại cẩn thận như đối đãi với trân bảo, sợ lại đả thương đến Sở Kiều.

 

"Lạch cạch."

 

Lăng Việt phun ám khí lên một chiếc đĩa nhỏ đặt bên cạnh, băng ti tan ra, không có gì trong đĩa.

 

"Đây...?" Sở Kiều rõ ràng nghe có tiếng vật thể rơi xuống, nhưng lại không nhìn ra được vật nào đang ở trong đĩa, nàng có chút nghi hoặc. 

 

Lăng Việt duỗi tay sờ sờ, ngữ khí mang theo vài phần chắc chắn. 

 

"Quả nhiên, là "Bất Tu Vũ"."

 

"Bất Tu Vũ?"

 

Sở Kiều nhớ lại Linh Vật Đồ Giám mình từng xem qua, rất nhanh đã có ấn tượng.

 

"A, là lông chim của "Bất Tu Điểu"!?"

 

Trong mắt Lăng Việt hiện lên vẻ hài lòng, gật gật đầu.

 

"Trách không được ta tìm hoài không thấy đâu ~ hóa ra là Bất Tu Vũ trong suốt." Sở Kiều bừng tỉnh đại ngộ, nhưng rất nhanh, sắc mặt nàng lại trắng đi.

 

"Sư... Sư tôn... Ta có phải hay không sắp chết aaa..." Nàng nghĩ đến đoạn giới thiệu của linh vật này trong Đồ Giám, hai mắt hồng hồng, "Bất Tu Vũ có chứa kịch độc không phải sao?"

 

"Nha đầu ngốc."

 

Lăng Việt xoa xoa mái tóc rối của nàng, ngữ khí tuyệt không phải là nghiêm trận chờ địch. Ngụ ý chính là, có sư phụ ở đây, nàng còn gì phải lo lắng?

 

Không thể không nói, Lăng Việt tuy nhìn như thanh cao, nhưng cũng có bản lĩnh để thanh cao. Cái gọi là "thiên tài", không phải vô duyên vô cớ mà có được. Muốn giải độc của Bất Tu Vũ, với hắn không phải là việc khó.

 

Vừa rồi hắn xúc động chạy tới, một nửa là lo lắng Sở Kiều tự xử lý cho mình không tốt, nửa còn lại, chẳng qua là tư tâm của bản thân mà thôi.

 

Lăng Việt đổ ra một viên đan dược từ một trong mấy lọ dược vừa ném xuống ban nãy.

 

"Há miệng."

 

Sở Kiều ngoan ngoãn nghe lời, Lăng Việt cầm viên đan dược tròn vo kia nhét vào trong miệng nàng. Ngón tay thon dài đã hoàn thành động tác nên đang muốn rút ra, nhưng cái miệng nhỏ của Sở Kiều lại trước một bước khép lại, ngậm ngón tay nam nhân vào trong miệng.

 

Cái lưỡi mềm mại linh hoạt câu lấy đan dược giữa các ngón tay của Lăng Việt, đầu lưỡi nhẹ nhàng đảo qua bụng ngón tay của nam nhân, yết hầu bao bọc ngón tay chậm rãi co rút lại, viên dược được nuốt xuống bụng, mà ngón tay nam nhân cũng thành công bị nước bọt bên trong khoang miệng tẩm ướt.

 

Lăng Việt nhìn bộ dáng thiếu nữ mặt nhỏ ửng hồng chu môi ngậm lấy ngón tay của mình, cảm nhận được đầu ngón tay ướt át, yết hầu đột nhiên có chút khát khô.

 

"Ực."

Bạn đang đọc:[18+] Mau xuyên: Nuông Chiều Nhục DụcChương 102
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.