Bạn đang đọc:[18+] Mau xuyên: Nuông Chiều Nhục DụcChương 103

Không biết là âm thanh phát ra từ cổ họng của ai.

 

Sở Kiều có chút lớn mật ngậm lấy ngón tay của Lăng Việt, nhưng trong lòng thực ra lại lo sợ bất an. Nàng không biết mình câu dẫn rốt cuộc có tác dụng hay không, dù sao đây là một nam nhân giữ mình trong sạch lại cực kỳ cấm dục.

 

Nhưng khi nàng nhìn thấy trong đôi mắt thâm thúy như biển sâu kia của người nam nhân này có chút dâng lên một ngọn sóng lớn đang trào, nàng nghĩ, hẳn là có tác dụng. 

 

"Sư tôn..."

 

Sở Kiều lưu luyến há miệng, buông ngón tay bị nàng ngậm đến có chút ấm ra, sắp đến đầu ngón tay lại còn mút mút, mang theo nét ngây thơ, dường như mình đang ngậm chẳng qua chỉ là một đôi đũa kẹp mỹ thực.

 

-----

 

Tiểu kịch trường đã lâu không gặp:

 

Sở Kiều: Sư tôn, đầu lưỡi của chàng lợi hại thật đấy!

 

Lăng Việt: Lưỡi... của Kiều Nhi cũng không tồi.

 

Sở Kiều: A ha ha, nào có nào có, không tốt bằng của sư tôn! (A, ta đang nói cái gì thế này )

 

Lăng Việt: Ha ha... Không bằng, sư tôn đến dạy nàng, cái gì gọi là... tốt?

 

______

 

Nhả ngón tay ra, Sở Kiều thuận thế ngồi trên đùi của sư tôn mình. 

 

Nàng ưỡn ngực, chỉ vào vết thương đang rỉ máy trên bầu ngực của bản thân, ngữ khí như đang mời gọi, lại tựa như câu dẫn.

 

"Còn vết thương ở đây thì sao... Sư tôn?"

 

Làm sao đây sư tôn? Cũng cần bôi dược sao?

 

Câu trả lời, đương nhiên là có.

 

Lăng Việt không trả lời, động tác trên tay lại giống như Sở Kiều mong đợi, lấy ra tiếp một lọ dược.

 

Lúc này trong lọ không còn là dược hoàn, mà là chất lỏng trắng sữa, có tên "Bạch Lang Quỳnh Tương", được chiết xuất từ mật hoa Bạch Lang ngàn năm, có tác dụng trị sẹo rất tốt, có thể nói là dược đến thương trừ. Liền tính ở Tu Chân giới, nữ tu sĩ yêu cái đẹp cũng không ít, một lọ "Bạch Lang Quỳnh Tương" nho nhỏ, bởi vì nguyên liệu khan hiếm, mà có giá trị ngang với một bộ công pháp cấp thấp, không dưới vạn kim.

 

Trong mắt người khác là dược cao cực kỳ quý giá, nhưng đối với Lăng Việt mà nói chẳng qua chỉ là ngoại vật không đáng nhắc tới cho là mấy, củ cần là nó có thể chữa khỏi vết thương cho tiểu đồ nhi, vậy thì vật đó mới có thể được xem là có tác dụng.

 

Hắn vươn tay phải chuẩn bị chấm dược cao, nhưng giữa đường lại dừng một chút, đổi một tay khác. Bởi vì hắn mới nhớ ra, ngón tay phải vừa mới bị Sở Kiều liếm qua.

 

Khoang miệng thiếu nữ ấm áp lại mềm mại, trên ngón tay dường như còn lưu lại độ ấm, hắn lưu luyến không bỏ được.

 

Dùng ngón tay trái quết một ít dược cao, Lăng Việt lần thứ hai duỗi tay, mục tiêu lúc này là da thịt trần trụi của tiểu đồ nhi.

 

Dáng người hắn cao lớn, thiếu nữ được hắn nuôi nấng ngần ấy năm, nhưng khó khăn lắm cũng chỉ đứng đến bả vai hắn. Giờ phút này hai người ngồi mặt đối mặt, dù hắn cúi đầu cũng không thể nhìn đến miệng vết thương.

 

Đây thật ra là bởi vì hai khối thịt mềm trước ngực thiếu nữ kia cảm giác tồn tại quá mạnh mẽ, hắn cúi đầu cũng chỉ có thể nhìn thấy khối thịt tròn trịa vểnh to chiếm trọn cả bộ ngực, chu vi lớn đến mức che mất da thịt hai bên sườn. Hai tay thiếu nữ rũ xuống tự nhiên, cánh tay cũng bị bầu vú dễ dàng che đi một nửa.

 

Dưới tình huống như vậy, tự nhiên không cách nào nhìn thấy miệng vết thương giấu ở sườn bên.

 

Lăng Việt hơi hoảng hốt, nhưng mặt vẫn không đổi sắc vươn tay, có động tác.

 

Đây chỉ là đang bôi dược. Hắn tự nhủ với mình như vậy.

 

Sau đó liền cố gắng trấn định, chạm vào bầu ngực mềm mại bên trái của thiếu nữ, lòng bàn tay to đặt hết lên bầu vú, vững vàng bao lấy, bầu vú trắng nõn không an phận với tràn ra từ giữa cánh kẽ tay hắn, khiến cho hô hấp của Lăng Việt cứng lại, không dám nhìn tiếp. Đầu ngón tay vội vàng dùng sức ép bầu vú vào trong, để lộ ra vết thương.

 

Nhẹ nhàng bôi dược cao lên vết thương, ngón tay thon dài của nam nhân cứ như vậy vẽ vòng vòng trên da thịt thiếu nữ.

 

Lớp dược cao vốn có phần đông đặc dưới nhiệt độ dần dần hóa thành chất lỏng, thấm vào trong miệng vết thương, mang theo chút mát lạnh nhè nhẹ.

 

"Ưʍ... Ưm a..."

 

Cơ thể này của Sở Kiều thật sự có chút mẫn cảm, động tác của Lăng Việt mềm nhẹ có thừa, nhưng không biết bởi vì dược hiệu hay như thế nào, nàng lại cảm thấy có chút ngứa.

 

Không chỉ có trên ngực ngứa, ngay cả... Phía dưới cũng bắt đầu ngứa ngáy.

 

"Sư tôn..." Nàng nhịn không được di chuyển cặp đùi, khoảng cách giữa hai người càng ngày càng gần.

 

"Sư tôn... Được, được chưa..."

 

Lăng Việt nhìn dáng vẻ đáng yêu của thiếu nữ, hai má đỏ bừng, đôi mắt lấp lánh nhìn hắn, chỉ cảm thấy mình giống như trở về ảo cảnh gặp phải khi còn trẻ khi xông vào vực sâu ma dục.

Bạn đang đọc:[18+] Mau xuyên: Nuông Chiều Nhục DụcChương 103
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.