Bạn đang đọc:[18+] Mau xuyên: Nuông Chiều Nhục DụcChương 118

Bỗng nhiên đối mắt với nhau, Sở Kiều như một đứa bé bị bắt gặp khi nhìn trộm, vội dời tầm mắt đi, nhưng chỉ được một lát, lại nhịn không quay đầu lại nhìn.

 

Vốn là một người xa lạ chưa bao giờ gặp, nhưng Sở Kiều lại mơ hồ cảm thấy có chút cảm giác quen thuộc.

 

Sau đó nàng lại nghĩ lại, mình không làm chuyện gì chuyện trái với lương tâm, sao lại sợ nhìn hắn? Bèn nhìn về phía người nọ lần nữa.

 

Lúc này, vị Phật tu kia khôi phục lại bộ dạng cụp mi rũ mắt như cũ, Sở Kiều nhân cơ hội này tỉ mỉ quan sát hắn.

 

Quả thực, người nam nhân này có một khuôn mặt rất bình thường, bình thường đến mức sẽ bị quên lãng trong nháy mắt. Hình như hắn không được xem trọng trong cái vòng tròn nhỏ hẹp đó, chỉ lạc lõng đứng ở bên rìa. Nhưng dáng vẻ hắn dường như không quan tâm lắm, một mình an tĩnh lặng lẽ đứng ở đó, tay lần tràng hạt, mặt mày thanh tú.

 

Sở Kiều nhìn hồi lâu, ngay cả đồng môn đứng bên cạnh hắn cũng đều cảm nhận được, nghi hoặc nhìn nàng. Nhưng lần này Sở Kiều lại không chút thẹn thùng nhìn đáp lại, nhìn đến mức vị tiểu sa di kia đỏ bừng cả khuôn mặt trắng nõn, trong miệng niệm "A di đà phật", rồi vội vàng cụp mắt xuống.

 

Sở Kiều có chút buồn cười, lực chú ý cũng vì thế phân tán đi. Có thể Phật tu kia có hơi giống người nàng đã từng gặp qua vài lần? Nàng không quá để ý nữa, dứt khoát tiếp tục quan sát người khác.

 

Ngày đó sư tôn có nhắc tới, nếu muốn sớm ngày gặp được hắn, thì tới tiên đài thí luyện hội. Giờ nàng đã ở đây, nhưng sư tôn ở đâu?

 

Nàng nhìn quanh quất mấy vòng, cũng không nhìn thấy hắn.

 

Sở Kiều cau mày, trên khuôn mặt xinh đẹp lộ rõ vẻ buồn bực không vui.

 

Còn vị Phật tu kia, sau khi cảm nhận được tầm mắt dừng trên người mình đã rời đi, thì đôi mắt hơi hơi nâng lên, vào lúc không ai chú ý, thấp thoáng ý cười mơ hồ.

 

Không lâu sau, các môn phái còn lại cũng lần lượt đến Tiên Đài.

 

Trưởng lão dẫn đội của các tông môn tập trung tại trung tâm Tiên Đài, đặt mười lệnh bài cấm chế đã được phân chia lại cùng nhau, trong tích tắc, bầu trời sáng lên, theo một trận cuồng phong đảo qua, trung tâm Tiên Đài vốn trống rỗng, bỗng từ trong không khí đột nhiên xuất hiện một cái động không gian xoay tròn vặn vẹo, rõ ràng chính là lối vào của bí cảnh trong truyền thuyết!

 

Đội trưởng dẫn đội của các tông môn lúc này đã tập hợp các đệ tử môn hạ của mình, đợi bí cảnh vừa mở ra, mọi người liền giống như tên rời cung, thi triển thân pháp, đồng loạt bay vào trong động không gian.

 

Sở Kiều chủ tu kiếm đạo, thân pháp đương nhiên không so được với thể tu, nhưng nàng cũng không nóng nảy. Chuyến đi này nàng không phải đến vì pháp bảo bên trong bí cảnh, không truy cầu nên tinh thần sẽ nhẹ nhàng. Nàng cũng vui vẻ tụt lại phía sau, không đi tranh đoạt chút thời gian kia.

 

Đi xuyên qua cánh cửa không gian kỳ quái nọ, Sở Kiều đáp xuống một bãi cỏ trống.

 

Nàng giơ kiếm lên, phòng bị nhìn xung quanh, sau khi xác nhận không có địch nhân hoặc yêu thú có thể uy hiếp đến nàng mới hơi thả lỏng tinh thần.

 

Thật ra trước đó nàng cũng đoán được ở trong một bí cảnh như thế này, mọi người nhất định sẽ không cùng nhau hành động. Cứ như vậy khi xuyên qua cánh cửa không gian, mọi người sẽ bị buộc phải tách ra đến các nơi trong bí cảnh, sau đó gặp được cái gì thì chỉ có thể dựa vào vận khí, nhìn xem là địch hay bạn.

 

Mở túi linh thú giắt bên hông ra, Sở Kiều thả Trường Nhạc buồn bực đã lâu ra ngoài.

 

Trường Nhạc phóng vụt ra, toàn bộ cơ thể nho nhỏ quấn hết lên người Sở Kiều, hai chân trước ôm lấy đầu ngón tay của Sở Kiều gặm gặm, như đang oán trách nàng vì sao lại bỏ nó vào trong túi linh thú lâu như vậy.

 

"Ha ha..." Sở Kiều bị nó liếm đến ngứa ngáy, cười xin tha, "Được rồi được rồi, xin lỗi mà bé ngoan, trước đó chị không nỡ thả em ra ngoài, lỡ bị kẻ xấu lòng dạ khó lường nào đó theo dõi thì thảm luôn ~"

 

Trường Nhạc là linh thú, được Lăng Việt dưỡng lâu như vậy, cũng đã sinh ra linh trí, nghe được Sở Kiều nói như vậy, lúc này mới từ bỏ.

 

Cả hai đùa giỡn trên bãi cỏ một lúc, Sở Kiều mới bế chồn tuyết lên, nghiêm mặt nói, "Trường Nhạc ngoan, bí cảnh này lớn như vậy, muốn tìm được chủ nhân nhà em, chỉ có thể dựa hết vào em thôi đấy!"

 

"Chi chi?" Trường Nhạc nghiêng đầu, không biết nghe có hiểu không.

 

Sở Kiều dứt khoát gỡ Kiếm Tuệ - thanh linh kiếm bản mạng của mình xuống, để dưới mũi chồn tuyết bảo nó ngửi. Đây là món quà mà có một lần sư tôn ra ngoài trở về, đã tặng cho nàng. Là một pháp khí phòng ngự cao giai, được luyện chế từ tơ nhện trên người con yêu thú ngàn mặt Ky Chu cấp tám mà sư tôn tự mình gỡ xuống.

Bạn đang đọc:[18+] Mau xuyên: Nuông Chiều Nhục DụcChương 118
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.