Bạn đang đọc:[18+] Mau xuyên: Nuông Chiều Nhục DụcChương 119

Trường Nhạc ôm Kiếm Tuệ ngửi ngửi, "chi chi" hai tiếng, đứng thẳng thân mình nhìn quanh rồi chạy về hướng Đông Nam.

 

Thực ra trong lòng Sở Kiều đối với biện pháp mình xem Mịch Trân Điêu như cảnh khuyển mà sai bảo chỉ là bí quá hóa liều, nhưng chỉ có thể làm như vậy, còn tốt hơn việc nàng tìm kiếm lung tung trong rừng cây này.

 

Chồn tuyết tuy nhỏ nhưng vô cùng linh hoạt, lủi chỗ này chui chỗ kia trong rừng, Sở Kiều đành phải quan sát nó từ xa, vừa vạch cây để có lối đi, vừa tiêu diệt trùng thú cấp thấp thường xuyên nhào ra, cũng không quá vất vả.

 

"Trường Nhạc, em chậm chút thôi!" Chạy gần một canh giờ, Sở Kiều tuy chưa mệt, nhưng dọc theo đường đi tâm trí nàng luôn đề phòng yêu vật cùng linh thực đánh lén xung quanh, thật sự cần phải có thời gian để thở.

 

"Chi chi, chi chi!"

 

Chồn tuyết nhỏ quay đầu lại mắt nhìn tiểu chủ nhân, như thúc giục mà kêu lên mấy tiếng, sau đó lại chạy về phía trước.

 

Sở Kiều không còn cách nào khác, đành phải đuổi theo.

 

Cuối cùng sau khi xuyên qua một lùm cây rậm rạp, Sở Kiều ngừng lại. Bởi vì ở khoảng đất trống phía trước, có hai người đang đứng, trước mặt bọn họ là một con chồn tuyết, ngây ngây ngốc ngốc.

 

Trường Nhạc nghiêng đầu, đánh giá hai nhân loại kỳ quái trước mặt.

 

Trong dung lượng não không nhiều lắm của nó hiển nhiên vẫn còn nhớ khí tức cùng dung mạo của chủ nhân nhà mình. Nó lần theo dấu vết đến đây, nhưng hai người trước mặt rõ ràng đều không phải chủ nhân quen thuộc của nó.

 

A, chủ nhân đâu?

 

Làm thế nào mà trên người tên nhân loại xấu xí này có thể có mùi của chủ nhân?

 

Trường Nhạc đáng thương vào lúc này đang rất bối rối.

 

"Xin lỗi," Sở Kiều đứng đằng xa, hướng hai người trong rừng ôm quyền lễ, "Linh sủng của ta không hiểu chuyện, đã va chạm với hai vị."

 

Hai người kia, là hai người trong Phật tông nàng đã nhìn thấy trên Tiên Đài.

 

Một người cười tủm tỉm, như phật Di Lặc, hẳn là người dẫn đội của Phật âm tông. Người còn lại, chính là vị Phật tu vẫn luôn đứng ngoài rìa kia.

 

Phật tu cùng Đạo tu tuy không phải một đường, nhưng đều là chính đạo, hiện vẫn chưa gặp được bảo vật nào cần xé rách mặt cướp đoạt, thế nên Sở Kiều cũng chưa cần lo lắng cho sự an nguy của nàng.

 

Nhưng dù sao cũng là hai chọi một, trong lòng Sở Kiều vẫn có chút phòng bị.

 

"Trường Nhạc, mau lại đây!" Nàng vẫy vẫy tay, gọi linh sủng trở về.

 

"A di đà phật," Vị Phật tu cười tủm tỉm kia hướng về phía Sở Kiều đáp lễ lại, "Không sao, gặp nhau tức là duyên."

 

"Tại hạ Sở Kiều của Hạo Khí Tông, không biết hai vị sư huynh tên gì?" Nếu đối phương ném ra ý tốt, Sở Kiều không phải người không biết điều, ở nơi hung hiểm như thế này, thêm một bằng hữu luôn tốt hơn kết một kẻ thù.

 

"A di đà phật, bần tăng là Vô Tương của Phật âm tông, vị này chính là sư đệ Vô Hữu của bần tăng." Vị Phật tu tự xưng Vô Tương nhìn qua rất hiền hoà, "Nếu đã gặp, không bằng Sở thí chủ và hai người bần tăng cùng đồng hành đi, cũng dễ có thể chăm sóc lẫn nhau?"

 

Sở Kiều rũ mắt suy tư một chút, liền gật đầu đồng ý.

 

Muốn dựa vào Trường Nhạc để tìm sư tôn nàng rõ ràng là không đáng tin cậy, ba người cùng hành động, với nàng mà nói không có chỗ hại. Lại nói hai vị này là Phật tu, dù sao đi cùng nhau vẫn thoải mái hơn so với đám nam tu cứ luôn phóng ánh mắt mê gái kia lên người nàng.

Bạn đang đọc:[18+] Mau xuyên: Nuông Chiều Nhục DụcChương 119
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.