Bạn đang đọc:[18+] Mau xuyên: Nuông Chiều Nhục DụcChương 125

Lăng Việt thời trẻ khi còn là Trúc Cơ cũng đã từng tới bí cảnh này, đối với địa hình cơ bản bên trong đều có ấn tượng.

 

Nơi họ đang ở lúc này là hồ Thanh Long nằm ở phía đông của Tiên Đài bí cảnh, dưới đáy hồ có một động phủ đã sớm bị tiền nhân dọn sạch, mặc dù không có bí bảo để tìm, nhưng ngược lại có thể giúp họ tránh đi một lúc.

 

Hắn tu luyện (Cửu Thiên Huyền Băng Quyết) là thượng phẩm công pháp mang thuộc tính băng, mỗi một chuyển thành công, đều mang theo uy lực cực đại, nhưng lại có một nhược điểm, đó chính là mỗi khi sắp chuyển giai, bên ngoài cơ thể sẽ bị băng khí bao trùm, ngưng kết thành băng, khiến hắn không cách nào động đậy, cũng không hề có sức phản kháng.

 

Đồng thời, hai người giờ phút này cơ thể trúng Hợp Hoan Tán, theo Lăng Việt biết, cần phải giao hợp bảy ngày bảy đêm, thời gian lâu như vậy, ở bên ngoài bất cứ lúc nào cũng có thể gặp phải người khác, tránh ở đáy nước, có thể tránh đi tại mắt của mọi người.

 

Sở Kiều không biết sự tôn tâm niệm vừa động, đã tính toán xong tất cả, giờ phút này nàng vô tri không sợ, chỉ dựa theo dục vọng của mình mà động, giống như một con con rắn nhỏ, gắt gao quấn lên người nam nhân, đòi hỏi vô độ.

 

Đan chủng ở đan điền vì được nguyên dương của nam nhân cho ăn đã nở to thêm một vòng, mà dục vọng của nàng đối với Lăng Việt, cũng theo đó bành trướng lên men.

 

Khi Lăng Việt ôm nàng bay lên không, côn thịt thẳng cứng cứ thế cắm vào trong tiểu huyệt, Sở Kiều câu lấy thắt lưng thon chắc của nam nhân, vốn bị thao đến không còn chút sức lực, nhưng thân thể lại vẫn như cũ phản xạ có điều kiện bởi vì Lăng Việt mà khẩn trương, gắt gao cắn chặt cự vật vẫn nhất trụ kình thiên trong cơ thể.

 

Nhưng chỉ trong nháy mắt, cả hai đã lặn xuống hồ. Nước hồ lạnh lẽo bao bọc lấy họ, Lăng Việt đút cho Sở Kiều một viên Tị Thủy Châu cùng Ôn Thể hoàn, làm Sở Kiều không đến mức bởi vì ở trong nước mà hoảng sợ.

 

Chẳng mấy chốc hắn đã dựa theo trí nhớ tìm được động phủ đã đổ nát từ lâu. Ném xuống cửa một trận pháp phòng ngự, Lăng Việt ôm Sở Kiều đi vào bên trong.

 

Những thứ tốt trong động phủ đều đã bị cướp phá từ lâu, chỉ còn lại duy nhất một chiếc vỏ sò khổng lồ được đặt ở đây như một vật trang trí. Ánh huỳnh quang lấp lánh, như có một viên ngọc trai đã được thai nghén ngàn năm trong đó.

 

Thật ra là không.

 

Lăng Việt bước tới phất tay mở nó ra, bên trong trống rỗng, như lúc lần đầu tiên hắn tới.

 

Vỏ sò này thực chất là một dụng cụ dùng để nghỉ ngơi, phần thịt vỏ mềm mại bên trong được luyện chế thành một chiếc giường, trông rất độc đáo.

 

Không phải là không có người từng động tâm muốn mang nó đi, nhưng một là thứ này bị cố định trong động phủ, nếu muốn cắt ra phải hao tổn chân khí, hai là nó không hề có pháp lực phòng ngự hay công kích, chẳng qua chỉ là một món phàm vật có chút thú vị. Sau nhiều lần cân nhắc, vật này cũng không có ai để ý tới nữa.

 

Không thể dịch chuyển, lại còn không phải pháp bảo, chiếc giường vỏ sò bị người ta quên lãng này, ngược lại hiện giờ lại tiện nghi cho hai người.

 

Trận pháp chống nước trong động phủ đã mất đi hiệu lực từ lâu, Lăng Việt theo dòng nước, đẩy thiếu nữ lên trên thịt quả mềm mại. Cơ thể trần trụi của thiếu nữ dán lên chiếc giường cũng đồng dạng trắng nõn, lộ vẻ sắc khí tràn đầy, nhục dục lan tràn.

 

Sóng nước chập chờn, Lăng Việt nhìn thiếu nữ dưới sự gột rửa của nước hồ trong veo, nằm trong vỏ sò càng lộ vẻ nhu mì đáng yêu. Hắn quỳ một chân xuống, lại một lần nữa cắm côn thịt cứng ngắc vào trong hoa huyệt còn chưa khép lại của thiếu nữ, chậm rãi đưa đẩy.

 

Theo công pháp vận chuyển, côn thịt của Lăng Việt chôn trong cơ thể Sở Kiều bừng bừng phấn chấn nảy lên dữ dội, hắn dứt khoát lật người thiếu nữ lại, để nàng nằm sấp trên chiếc giường vỏ sò, nương theo dòng nước, nắm lấy vòng eo mềm mại của nàng, nặng nề va chạm.

 

Trong khi thọc vào rút ra, hắn báo cho tiểu đồ nhi biết về tình huống sắp tiến giai lúc này của mình.

 

Sở Kiều nghe xong, một bên thừa nhận nam nhân không ngừng va chạm, một bên quay đầu trừng mắt nhìn người nam nhân vẫn còn trấn định này.

 

Chuyện quan trọng như vậy trong lúc này, người này còn có tâm tư làm chuyện thế này với nàng sao?

 

"A ưm... Vậy sư tôn chàng... Ưm... Còn không nhanh..."

 

"Nhanh ngưng thần... Vận công..." Sở Kiều nắm tay hắn, co chặt tiểu huyệt, thúc giục.

 

"Không có gì đáng ngại."

 

Lăng Việt vuốt ve hai má của tiểu đồ nhi, ngữ khí khó nén khàn khàn.

 

"Trước khi dược hiệu Hợp Hoan Tán tan hết..."

 

"Giao hợp không thể dừng lại..."

 

Hắn nói ra nguyên do, cứ như gió thoảng mây vờn.

 

"Trong khoảng thời gian vi sư tiến giai... Kiều Nhi... Nàng đành phải tự mình động."

Bạn đang đọc:[18+] Mau xuyên: Nuông Chiều Nhục DụcChương 125
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.