Bạn đang đọc:[18+] Mau xuyên: Nuông Chiều Nhục DụcChương 154

Cứ thế, Sở Kiều đã trở thành người bạn đồng hành của Hạ Tư Niên, cùng cậu bé hàng ngày lang thang trên những đường phố nhộn nhịp để kiếm sống mưu sinh.

 

Có Sở Kiều làm bạn, tâm tính của Hạ Tư Niên được cải thiện hơn rất nhiều, cả người sáng sủa như ánh mặt trời. Đồng thời, bởi vì Sở Kiều thông minh cơ linh được người ta yêu thích, nên thu nhập mỗi ngày của cậu cũng ngày một tăng lên.

 

"Miêu Miêu, đêm nay chúng ta đi ăn một bữa tiệc lớn đi!"

 

Lại một ngày khác khi màn đêm buông xuống, Hạ Tư Niên kiểm tra thu nhập, mỉm cười ôm Sở Kiều hôn một cái.

 

Quá trình sinh trưởng phát dục của mèo nhanh hơn rất nhiều so với con người. Chỉ trong 3 tháng ngắn ngủi, thân hình Sở Kiều đã tăng hơn gấp rưỡi so với trước. Ban đầu Hạ Tư Niên có thể ôm bằng hai tay, hiện tai biến thành dùng cánh tay để chống đỡ.

Sở Kiều lười đáp lại, cô không ôm hy vọng gì với bữa tiệc lớn trong miệng Hạ Tư Niên.

 

Cái gọi là bữa tiệc lớn của Hạ Tư Niên chính là vào một quán ăn nhanh giá rẻ và gọi một bát cơm cà chua xào thịt bò.

 

Nếu là mấy tháng trước cậu chỉ có một mình, ngày nào cũng không xin đủ tiền do anh Long quy định, mỗi người ngày đều phải nhặt một ít đồ ăn thừa. Ngay cả khi đưa đủ tiền cho ngày hôm đó, cậu chẳng qua cũng chỉ có một chén rau và một cái bánh bột bắp, thế nên ở trong mắt Hạ Tư Niên đĩa cơm có thịt đã là bữa tiệc vô cùng lớn.

 

Sở Kiều ngồi xổm trên chiếc ghế bên cạnh cậu, đơi "bữa tiệc lớn" của cô - một đĩa cá khô.

 

Bà chủ quán ăn nhanh này tốt bụng, và cũng thích mèo. Hạ Tư Niên dù mới đến đây vài lần, nhưng lần nào bà ấy cũng không chê một mèo một người bẩn, vô cùng nhiệt tình. Không chỉ có nhét đầy cơm, mà từ lần thứ hai trở đi, còn đặc biệt chuẩn bị cho Sở Kiều một đĩa nhỏ cá khô, được làm bằng cá dư lại không bán hết trong tiệm.

 

Nhìn thấy lần này hai người lại tới, bà chủ bưng hai bát canh trứng thả rong biển như thường lệ. Trứng gà thật lớn có màu vàng ươm nổi trong bát, Sở kiêu cùng Hạ Tư Niên không hẹn mà cùng nuốt một ngụm nước miếng.

 

"Cháu cảm ơn bác gái." Hạ Tư Niên lễ phép cảm ơn, Sở Kiều cũng đi theo "Meo" một tiếng.

 

Khi cơm được mang lên, Hạ Tư Niên cầm đũa và muỗng, như gió cuốn mây tan mà tiêu diệt hết một bát cơm lớn, trong bát chỉ còn 5 miếng thịt bò được cậu lưu luyến không rời giữ lại đến cuối cùng, cắn từng miếng một, nhai từ từ cho đến khi không còn cặn.

 

Sở Kiều thục nữ cúi đầu, trong chóp mũi là mùi cá mê người.

 

Sau khi trở thành một con mèo, cô phát hiện khẩu vị của mình theo đó mà biến hóa. Trước kia cô không thích ăn cá chút nào, hiện tại lại ăn ngon lành.

 

Cô tiến vào thời kỳ ăn ngon, ngủ ngon, sức ăn ngày càng tăng trưởng, thân thể giống như được bơm hơi, rõ ràng chỉ mới mấy tháng mà lại như một con mèo 1, 2 tuổi.

 

Nhưng Sở Kiều không quan tâm lắm, hiện cô chỉ lo lắng không biết làm cách nào để cứu Hạ Tư Niên ra khỏi hố lửa.

 

Anh Long kia chắc là thủ lĩnh của băng nhóm này, công việc hàng ngày của gã là dạy dỗ những người mới đến, thu tiền và phát cơm. Rất nhiều đứa trẻ vừa bị bắt cóc, không biết nghe lời, trải qua sự dạy dỗ của gã, đã chậm rãi "hiểu chuyện".

 

Anh Long rất giỏi trong việc lung lạc tâm trí người ta. Đối với những đứa trẻ còn chưa biết nhìn nhận đúng sai, gã sẽ từ từ bóp méo tam quan của chúng, khiến chúng trở thành "máy móc" biết nghe lời. Đối với những đứa trẻ lớn hơn đã có ký ức và có đạo đức cơ bản, ví dụ như Hạ Tư Niên, gã sẽ vẽ ra một cái bánh lớn, nói với chúng rằng chỉ cần nghe lời chăm chỉ làm việc, tích cóp đủ tiền là có thể chuộc lại mình.

 

Sở Kiều biết rằng cái "bánh lớn" này hoàn toàn được vẽ ra để lừa gạt những đứa trẻ, nhưng thân phận cùng cơ thể hiện giờ của cô lại không thể nào chọc thủng được, chỉ có thể trơ mắt nhìn Hạ Tư Niên ôm hi vọng mỗi ngày nỗ lực kiếm tiền.

 

Thực ra, có đôi khi.

 

Người có hi vọng, lúc nào cũng tốt.

 

Ăn cơm xong, Hạ Tư Niên ôm Sở Kiều đi về phía cầu vượt, trên đường khó được nói nhiều.

 

"Miêu Miêu, chờ anh tích góp đủ tiền, chúng ta sẽ về nhà," trong đầu cậu nhớ lại ngôi nhà đã có chút mơ hồ, vừa nói vừa phác họa ra khung cảnh quen thuộc trong căn phòng mình, "Anh nói cho em biết, nhà của anh lớn lắm, có hai tầng còn có một khoảng sân lớn."

 

"Đến lúc đó em ngủ với anh, được không? Giường trong phòng anh vô cùng mềm, gối thì được mẹ làm bằng kiều, kiều gì gì đó, anh vừa dính vào gối là đã ngủ ngay. Ha ha."

 

Sở Kiều ở trong vòng tay cậu, ngẩng đầu yên lặng lắng nghe Hạ Tư Niên mặc sức tưởng tượng.

 

Có nhìn thấy cậu bé của cô đang mỉm cười hạnh phúc, đôi mắt lấp lánh ánh sao.

 

"Meo~"

 

Trong lòng Sở Kiều mềm mại, âm thầm đáp. 

 

Được.

 

Nhưng lúc này cô lại không biết, lời hứa hẹn này, sẽ không có ngày được thực hiện.

Bạn đang đọc:[18+] Mau xuyên: Nuông Chiều Nhục DụcChương 154
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.