Sở Kiều không biết sự trêu chọc của mình đối với chàng trai mà nói là tra tấn ngọt ngào cỡ nào.
Nếu là trước khi xuyên qua, có lẽ cả đời này cô cũng không thể làm ra những chuyện vượt quá giới hạn như vậy. Tuy nhiên ở thế giới này, biến thành một con miêu yêu, mặc dù linh hồn không thay đổi, nhưng hành vi của cô vẫn bị ảnh hưởng bởi thiên tính của loài mèo, trở nên càng thêm chủ động cùng với thú tính, sự tò mò và nghịch ngợm trong nội tâm vô thức được phóng đại lên, cả người có vẻ càng thêm thẳng thắn.
Cô muốn làm thế nào, thì làm thế ấy.
Cái miệng nhỏ ra sức bú mút, liếm cắn, hầu hạ cây côn thịt cương cứng trước mặt càng thêm sưng to càng lúc càng ngẩng cao của Tư Niên.
Từ góc độ của Hạ Tư Niên nhìn xuống, phần lớn hình dáng của cô gái dưới bàn bị khuất trong tối, chỉ có khuôn mặt được ánh nắng nhẹ nhàng mơn trớn, trông rất hồng nhuận và trơn bóng, đôi mắt mèo to tròn có chút mê ly, cái miệng nhỏ vòng thành một vòng, đang ra sức phun ra nuốt vào vật cứng của hắn, trên môi còn dính dâm dịch trong suốt.
Cảnh tượng như vậy cũng đủ khiến một người đàn ông điên cuồng. Lão Lý cùng Vương Công ngồi trước mặt Hạ Tư Niên nhìn nhau.
Hôm nay tổng tài có chút gì đó không đúng phải không?
Hai người nhanh chóng trao đổi ánh mắt.
Khí tức thâm trầm, khuôn mặt nghiêm túc này, đôi mày nhíu chặt này, cặp mắt đỏ bừng này... Xem ra họ đã không chọn được thời điểm thích hợp để báo cáo nữa rồi, chắc ai đó chọc tổng tài tức giận rồi! Không thể không nói, nhìn từ một phương diện khác, suy đoán của hai người cũng coi như là đúng rồi.
"Rắc___"
Bút gãy.
Hạ Tư Niên đặt cây bút gãy sang một bên, thuận tay cầm chén trà nhấp một ngụm rồi hắng giọng.
"Được rồi, hôm nay đến đây thôi, sau khi xem xong phương án tôi sẽ gửi OA cho các anh, kế hoạch của dự án mới sẽ sớm được tổ chức." Lão Lý vốn còn muốn tiếp tục bàn về kế hoạch thì đã bị lão Vương ở bên cạnh đá đá chân, bèn ngậm miệng lại.
Tâm tình ông chủ không tốt, hai người bọn họ lại tiếp tục làm phiền nữa, phỏng chừng sẽ bị coi là nơi trút giận. Hai người thu thập tư liệu rồi đứng dậy lui ra, Hạ Tư Niên lại giống nhớ tới cái gì đó, gọi lão Lý lại.
"Bộ phận kế hoạch có phải đã làm xong trang phục nhân vật trong (Vĩnh hằng thần tích) không?"
"Đúng vậy, nhưng trước mắt bộ phận thiết kế đã lấy đi sửa lại, vì tháng tới sẽ là hội triển lãm AMC, khi đó server vừa vặn hoàn thành cập nhật, có thể tạo ra một làn sóng tuyên truyền."
"Ừ... Lát nữa anh cho người mang trang phục Miêu nữ lên đây đi."
Không thể không nói, định lực Hạ Tư Niên thật cường. Giờ phút này hắn còn có tinh lực phân tâm, nhớ tới chuyện Sở Kiều sau khi biến thành hình người không có khả năng mặc quần áo của hắn ra ngoài.
"Vâng, tổng tài."
Lão Lý vẻ mặt hoang mang, không biết tổng tài muốn một trang phục để làm gì. Bất quá loại chuyện nhỏ này cũng không cần phải theo đuổi đến cùng, sau khi đáp ứng liền cùng lão Vương đồng nghiệp rời khỏi văn phòng của Hạ Tư Niên.