Bạn đang đọc:[18+] Mau xuyên: Nuông Chiều Nhục DụcChương 219

Dùng xong tảo thiện, Sở Kiều liền cùng Thẩm Trọng Hành nhất tề cáo lui.

 

Nàng vốn còn muốn đưa Thầm Trọng Hành về Thính Tùng viện, dù sao thì hai người cũng là phu thê, nàng quan tâm phu quân hẳn là việc nên làm, nhưng mới vừa bước vào cửa thùy hoa của tam phòng, liền nhìn thấy cô thị nữ áo vàng đang trông ngóng ở đó.

 

Nàng cười cười, không đi tiếp về phía trước nữa mà thấp giọng nói với Thẩm Trọng Hành mấy câu, trong ánh mắt kinh ngạc của thiếu niên đi về viện tử của mình.

 

Bóng đèn sáng chói không thích hợp với nàng.

 

Sau lưng nàng, thị nữ áo vàng chạy chậm tới, cẩn thận đánh giá thiếu gia nhà mình một phen.

 

"Thiếu gia, người có khỏe không? Có thấy khó chịu ở đâu không?"

 

Thẩm Trọng Hành ôn hòa lắc đầu, "Đừng lo lắng. Ta không sao, A Uyển."

 

"Vừa rồi, thiếu, thiếu nãi nãi nói gì với người vậy?" A Uyển có một khuôn mặt tròn mang nét vui tươi, nhưng giờ phút này lại có chút buồn rầu, "A, thực xin lỗi thiếu gia, A Uyển vượt quá khuôn phép rồi."

 

"Nàng đó, chỉ thích suy nghĩ lung tung," Thẩm Trọng Hành bảo nàng ấy đẩy mình vào trong phòng, khóe miệng có chút chua xót, "Cọc hôn sự này vốn do tổ mẫu định ra, ta vô lực xoay chuyển, đã ủy khuất cho nàng rồi."

 

"Không, thiếu gia đừng nói như vậy! Chỉ cần A Uyển có thể ở bên cạnh thiếu gia là đủ rồi!" Thiếu nữ áo vàng vội vàng nói, giọng nói tràn đầy chân thành.

 

"Ta biết trên đời này chỉ có nàng quan tâm đến ta nhất," Thẩm Trọng Hành nhìn sân viện đìu hiu, khẽ ho hai tiếng, "Vừa rồi nàng ấy với với ta, hôn sự này nàng ấy cũng không muốn, nàng ấy đã có người trong lòng. Cho nên không có ý quấy rầy ta, bảo ta yên tâm. Còn nói với ta, nếu nàng nguyện ý, liền thay ta làm chủ, nạp nàng làm lương thiếp..."

 

"A?" Thiếu nữ áo vàng nghe được lời này, khuôn mặt xinh đẹp dần ửng hồng, dậm dậm chân, " y, thiếu nãi nãi nói bậy cái gì đó, cái gì, cái gì mà có nguyện ý hay không..."

 

"Khụ... Ha ha... Đi thôi, đẩy ta về phòng..."

 

Ở phía sau hai người, Thẩm Trăn đang chắp tay rũ mắt, đi về phía thư phòng.

 

***

Sở Kiều chậm rì rì trở lại chính viện, liền ngủ thiếp đi.

 

Bên người nàng có một vú ma ma, từ nhỏ đã trung thành và tận tâm với nguyên chủ, Sở Kiều lười biếng liền giao toàn bộ việc quản lý sự vụ trong viện cho vị Vương ma ma này. Vương ma ma thủ đoạn lão luyện, chỉ trong một buổi sáng đã an bài sắp xếp lại những tôi tớ trong viện một phen.

 

Sở Kiều trong lòng biết trong viện này phần lớn đều là nhân thủ của đại phòng nhị phòng xếp vào thám thính tin tức, nàng không thích sự riêng tư của mình bị người ta nhìn trộm, dứt khoát để Vương ma ma đẩy xuống làm tôi tớ tam đẳng, không lâu sau liền tìm chút sai lầm, thay vào nô bộc mới mình bỏ tiền ra mua.

Chuyện này nói sau, tạm thời không nhắc tới.

 

Sau khi thức dậy, đã là sau giờ ngọ.

 

Sở Kiều có chút đói bụng nên bảo Thúy Hoàn đi lĩnh chút thức ăn, không nghĩ tới đợi nửa ngày, lại chỉ đợi được Thúy Hoàn nước mắt lưng tròng tay không mà về.

 

"Hu hu! Thiếu nãi nãi, bọn họ, bọn họ khinh người quá đáng!"

 

Thúy Hoàn tức giận trở về, nhìn kỹ, bên má phải còn có chút sưng đỏ.

 

"Làm sao vậy, ai khi dễ ngươi?"

 

Sở Kiều đau lòng nhìn nhìn mặt tiểu nha hoàn của mình, chậc, tiểu mỹ nhân cứ như vậy bị phá tướng rồi.

 

"Hu hu! Nô tỳ đến phòng bếp bảo làm cho thiếu nãi nãi tam phòng chút điểm tâm, kết quả mấy ả trù nương kia ngay cả mắt cũng không thèm nhìn nô tỳ một cái, chỉ lo đánh bài, còn nói đang làm điểm tâm cho nhị nãi nãi, không rảnh," Thúy Hoàn lau nước mắt, "Nô tỳ liền nói tự mình làm cho thiếu nãi nãi người, kết quả nô tỳ còn không chưa chạm vào bếp lò thì một ả trong đó đã tát nô tỳ một bạt tai, nói nô tỳ làm hỏng điểm tâm của bà ta, còn hùng hổ muốn bắt nô tỳ đi nhị phòng cáo trạng!"

 

"Nô tỳ tức giận, tránh thoát khỏi bà ta liền quay lại đây!"

 

"Được rồi, đừng khóc còn ra bộ dạng gì nữa chứ" Sở Kiều thay nàng ấy lau khô nước mắt, "Nha đầu ngốc, thật là làm tăng khí thế cho kẻ khác mà tự diệt uy phong của mình rồi."

 

"Đi thôi," nàng đặt thoại bản nhàm chán trong tay xuống, "Bổn thiếu nãi nãi tự mình đi, ta muốn nhìn xem, bọn họ có dám đánh ta không."

 

"Còn có, Hồng Tụ," Sở Kiều gọi một nha hoàn khác tới, phân phó vào tai nàng ấy một lượt, thấy Hồng Tụ gật đầu rời đi mới cùng Thúy Hoàn chậm rãi đi về phía phòng bếp.

 

"Thúy Hoàn, nếu ngươi đã là người của bổn thiếu nãi nãi, thì phải nhớ kỹ một câu," Sở Kiều sâu kín nói, "Bổn thiếu nãi nãi cái gì cũng ăn, chỉ là... không ăn thiệt."

Bạn đang đọc:[18+] Mau xuyên: Nuông Chiều Nhục DụcChương 219
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.