Bạn đang đọc:[18+] Mau xuyên: Nuông Chiều Nhục DụcChương 230

Thẩm Trăn thân hình tuấn lãng, dù đã qua tuổi nhi lập nhưng một chút cũng không nhìn ra, ngồi bên cạnh Sở Kiều thập phần tương xứng. Nếu không phải còn mặc triều phục, Sở Đại Hải còn tưởng rằng hắn là muội phu của mình!

 

"Thẩm, Thẩm đại nhân?" Sở Đại Hải gật gật đầu, đứng lên vái chào, "Tiểu sinh Sở Đại Hải, ra mắt đại nhân!"

 

"Đều là người một nhà cả," Thẩm Trăn ngoài miệng khách khí nói, bàn tay lại nương theo ống tay áo rộng che lấp, nắm lấy bàn tay mềm mại của Sở Kiều, nhéo nhéo chơi đùa ngón tay tinh tế của nàng, "Không cần giữ lễ tiết."

 

Sở Kiều muốn rút tay ra, nhưng nam nhân nắm quá chặt, nàng nghiêng đầu trừng mắt liếc một cái, muốn cảnh cáo hắn đừng quá lộ liễu, đổi lấy lại là Thẩm Trăn nhướng mày cười.

 

Phóng điện lung tung cái gì chứ!

 

Sở Kiều một chút cũng không thục nữ trợn trắng mắt, không quản hắn nữa.

 

Người nam nhân này, nàng xem như đã biết được một chút tính tình, chính là bốn chữ —— được nước làm tới.

 

"Thẩm đại nhân, vừa, vừa rồi tiểu sinh nói kỳ thật..." Sở Đại Hải có chút xấu hổ, dù là ai nói sau lưng bị đương sự nghe được, đều có chút xấu hổ, huống chi y còn có việc cầu người.

 

"Không sao," Thẩm Trăn cười đến ôn hòa, "Hiền chất là huynh trưởng của Kiều Nhi, nếu trong khả năng, Thẩm mỗ đương nhiên nguyện ý hỗ trợ."

 

Thẩm Trăn tung hoành quan trường mười mấy năm, nên nói cái gì với loại người nào, hắn sớm đã thành thạo.

 

Hơn nữa, sự xuất hiện của Sở Đại Hải, đã mang lại cho hắn một bước đột phá trong kế hoạch mà hắn vẫn đang phiền não không biết bắt đầu từ đâu.

 

"Hiền chất nhất biểu nhân tài," Thẩm Trăn vuốt ve tay Sở Kiều, hỏi đùa, "Muốn nhận chức ở nơi nào đây?"

 

Sở Kiều luôn cảm thấy Thẩm Trăn không có ý tốt, nhưng nàng vốn không có hảo cảm với Sở Đại Hải, cộng thêm nhiệm vụ yêu cầu, nên nàng cũng không xen vào câu hỏi của Thẩm Trăn.

 

Mà Sở Đại Hải lại bởi vì thái độ hòa nhã của Thẩm Trăn mà vui sướng vạn phần, căn bản không nghĩ tới trong đó có cạm bẫy gì, y kích động mở miệng, "Tiểu sinh chỉ nguyện vì nước tận trung, dốc sức vì Hoàng Thượng, dù là chức quan nào cũng được!!"

 

"Tốt! Thẩm mỗ thưởng thức thanh niên tuấn kiệt như ngươi vậy!"

 

Sở Kiều nhìn Sở Đại Hải bị dăm ba câu của Thẩm Trăn lừa dối, trong mắt hiện lên vẻ đồng tình.

 

Đứa nhỏ ngốc này, phỏng chừng bị Thẩm Trăn bán còn thay hắn đếm tiền đi.

 

Cuối cùng, Sở Đại Hải mặt mày rạng rỡ rời đi.

 

Thẩm Trăn hứa cho hắn một cái chủ bộ bát phẩm kinh huyện, phân phó hắn qua mấy ngày nữa là có thể nhậm chức.

 

Trong tiền thính không còn người khác, Sở Kiều rốt cuộc giật tay về.

 

"Thẩm đại nhân thật biết tính kế nhỉ." Nàng lạnh lùng mở miệng, "Nếu ngài dựa theo lời hứa cho huynh trưởng của thiếp một chức quan, vậy giao dịch của chúng ta, cũng coi như kết thúc đi."

 

Sở Kiều đứng lên định rời đi.

 

Thẩm Trăn cũng đứng lên theo, nắm lấy cổ tay Sở Kiều.

 

"Giao dịch lúc trước đã kết thúc, nhưng..."

 

Trong lòng hắn nói một tiếng xin lỗi với Sở Đại Hải chẳng hay biết gì, đối mặt với tiểu nha đầu đang nghiêm khắc nhìn hắn trước mặt, muốn nói lại thôi.

 

Lần này, kế hoạch liên lụy nhiều đến mức ngay cả hắn cũng không thể may mắn thoát khỏi.

Dù mọi thứ đều nằm trong tầm kiểm soát, nhưng hắn không biết liệu kết quả cuối cùng có đúng như dự liệu hay không.

 

Vì điều này, hắn không muốn kéo thiếu nữ liên lụy vào đó.

 

Nhưng chuyện này là không thể.

 

Sở Kiều hiện giờ đã gả vào Thẩm gia, Thẩm gia hưng suy đều liên lụy đến nàng.

 

Hắn sợ làm tổn thương nàng, hắn cũng sợ nàng hận hắn.

 

Thẩm Trăn trước kia chưa bao giờ nghĩ rằng, có một ngày tâm trí của mình bị tác động bởi một nữ nhân. Nhưng sự thật chính là như thế, hắn thua rồi, thua ở trên người "con dâu" của mình.

 

Nhìn thấy Sở Đại Hải, làm cho hắn có một tính toán khác.

 

Tuy rằng ngay từ đầu sẽ chịu chút khổ, nhưng cũng có thể triệt để tách Sở Kiều ra khỏi Thẩm gia.

 

Đương nhiên.

 

Kế hoạch này cũng có thể thay đổi mối quan hệ giữa hắn cùng thiếu nữ.

 

Đây mới là mục đích hắn càng muốn đạt được.

 

Sở Kiều nào biết nam nhân mưu tính sâu xa, nàng có thể đoán được Thẩm Trăn động thủ nhất định phải có nguyên nhân, nhưng Thẩm Trăn không nói, thân phận hiện tại của nàng cũng không tiện hỏi, còn không bằng yên lặng xem kì biến.

 

"Vậy cha chồng sao còn không buông con dâu ra?"

 

Nàng muốn giãy tay ra, lại bị nam nhân kéo tới, cả người nhào vào trong ngực nam nhân.

 

"Bởi vì..."

 

Thẩm Trăn thì thầm vào tai nàng.

 

Bởi vì Gia không muốn làm giao dịch.

 

Gia chỉ muốn nàng.

Bạn đang đọc:[18+] Mau xuyên: Nuông Chiều Nhục DụcChương 230
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.