Bạn đang đọc:[18+] Mau xuyên: Nuông Chiều Nhục DụcChương 243

Cái gọi là "đổi một cái thân phận" của Thẩm Trăn kỳ thật chính là cải trang thành hộ vệ trên đường đi, bảo hộ "bên người" Sở Kiều.

 

Mà "Thẩm Trọng Hành", thì bởi vì thân thể suy yếu, muộn mấy ngày nữa mới hội hợp cùng đoàn xe.

 

Lâm Văn Nguyệt vẫn luôn thân tại khuê phòng, nên không hề biết sự kiện hỏa hoạn của Thẩm trạch tam phòng tại kinh thành, sau khi bọn họ rời xa kinh thành, chuyện này liền càng không có ai biết. Dù sao so với việc triều đình rung chuyển, chuyện nhỏ trong nội trạch như thế này sẽ bị lãng quên trong một vài ngày thôi.

 

Đây cũng là lý do tại sao Thẩm Trăn dám dùng danh hào Thẩm Trọng Hành hành tẩu bên ngoài.

 

Dù tình hình có xấu đến đâu, kể cả khi bị bại lộ, thì hắn vẫn mang theo bên mình vật bảo mệnh cùng chứng minh thân phận.

 

Xuất hành là mật lệnh của hoàng đế, nguyên bản "Thẩm thị lang" ở kinh thành giờ phút này bởi vì trị gia không tốt đã bị hoàng đế răn dạy, hạ lệnh cưỡng chế đóng cửa ăn năn, vì vậy không ai phát hiện ra chuyện hắn đã lặng lẽ rời đi. Mà Thẩm gia đang sứt đầu mẻ trán xoay sở tiền, nào để ý đến một đứa "con cháu bất hiếu" một chút cũng không giúp đỡ còn muốn quật ngược lại như Thẩm Trăn.

 

Thẩm Trăn thì tùy tâm sở dục, mà Sở Kiều lại còn phải ứng phó với Lâm Văn Nguyệt.

 

Sau khi đoàn người đến dịch trạm, Sở Kiều cùng Lâm Văn Nguyệt ngồi xuống cùng nhau nói chuyện, trong quá trình này cũng nói rõ thân phận của mình.

 

Cuối cùng Lâm Văn Nguyệt cũng bỏ xuống nghi ngờ đối với thân phận của Phúc Lai, cũng thở phào nhẹ nhõm một hơi, hóa ra vòng đi vòng lại, tuy nàng ta chưa thấy được tỷ phu, nhưng lại gặp được "con dâu" trên danh nghĩa của tỷ tỷ.

 

Sở Kiều đối với bối phận rối loạn này cũng lười nghiên cứu sâu, vẫn như cũ gọi "Lâm cô nương".

 

Trong lúc hai người nói chuyện với nhau, Thẩm Trăn vẫn luôn hung thần ác sát đứng phía sau Sở Kiều, kể từ sau khi mới vừa vào cửa liếc mắt nhìn hắn một cái, Lâm Văn Nguyệt cũng không còn dám nhìn nữa.

 

Có trời mới biết nàng ta sợ nhất là loại mãng hán như thế này, cũng không có tâm tình trò chuyện với Sở Kiều, thậm chí còn quên hỏi thăm chuyện của Thẩm Trăn, như đứng đống lửa, như ngồi đống than mà ăn xong bữa cơm, sau đó trốn tịt vào phòng.

 

Sở Kiều buồn cười không chịu được, vì sao nam chính ở thế giới nào cũng nhìn nữ chính như nhìn kẻ thù thế này, nào cần nàng động thủ chia rẽ, hai người đã đường ai nấy đi, nàng cũng rất vui vì được thanh nhàn, giống như đi đến những thế giới khác để nghỉ phép yêu đương vậy.

 

Những người linh tinh phiền phức rốt cuộc cũng thức thời rời đi, Thẩm Trăn đao to búa lớn ngồi xuống, lại bảo tiểu nhị mang tới nửa cân thịt, một hũ rượu hoa điêu.

 

"Thật xem mình là lục lâm hảo hán rồi à?" Sở Kiều nhìn một bàn đầy thức ăn, nhướng mày, "Hay là trước kia chưa từng ăn no?"

 

Thẩm Trăn gắp một miếng thịt tinh tế nhấm nuốt, giải thích, "Không phải chúng ta ăn không đủ no, mà là còn có người bị đói."

 

Lúc xuống xe ngựa, Thẩm Trăn che chắn Sở Kiều kín không kẽ hở, nên Sở Kiều không nhìn thấy, thực ra có rất nhiều lưu dân quanh quẩn bên ngoài dịch quán, xanh xao vàng vọt, ăn không đủ no.

 

Hạn hán ở đồng bằng miền Trung đã ảnh hưởng đến cuộc sống của mấy trăm vạn người ở đó, một số người vẫn ở lại quê hương chờ đợi triều đình cứu tế, một số khác lại quyết định đi lên phía Bắc, bởi vì càng tới gần kinh thành, càng phồn hoa, thì bọn họ càng có cơ hội sống sót.

 

Thẩm Trăn cũng không thể giúp đỡ hết mọi người, nếu hắn hào phóng làm việc thiện, những lưu dân kia có thể sẽ không ngừng mà đòi hỏi, đồng thời cũng có cái gọi là có tiền thì không nên để lộ, nên hắn chỉ có thể gọi thức ăn nhiều hơn chút, lát nữa ăn không hết, lại bảo Phúc Lai "vứt" ra ngoài, có thể giúp được ai thì giúp.

 

Kể từ khi thực hiện chính sách "quyên quan", áp lực đối với quốc khố đã đại đại giảm bớt, Tiếp Vũ Đế hạ lệnh lập tức điều động lương thực cứu tế, chắc chắn rất nhanh sẽ có hiệu quả, chỉ hy vọng những lưu dân này có thể chờ đến lúc đó.

 

Nhiệm vụ của Thẩm Trăn trong chuyến đi này cũng liên quan đến việc ấy.

 

Trước kia quốc khố tuy rằng thiếu hụt, Hộ Bộ vẫn đều gom góp phân phối ra ngân lượng cứu tế. Giang Nam trăm ngàn năm qua đều là đất lành, từ trước đến nay luôn giàu có, Hộ Bộ liền dựa theo tiền lệ mua lương thực của những thương nhân ở Giang Nam, lại vận chuyển đến miền Trung cứu tế.

 

Tiền đã được đưa đi, lương thực cũng từng vạn tường vạn thạch vận chuyển đến vùng hứng chịu thiên tai, nhưng triều đình vẫn tiếp tục không ngừng nhận được báo cáo khẩn cấp sáu trăm dặm từ tất cả các huyện bị thiên tai, số lượng thương vong và tình trạng hỗn loạn không ngừng gia tăng, Tiếp Vũ Đế nổi trận lôi đình, sau đó là một loạt hành động như hiện nay.

 

Trước đó vội vàng trấn an cùng cứu tế, Tiếp Vũ Đế không có thời gian truy cứu chuyện này, hiện tại tình thế đã hòa hoãn, ông cũng đã có tâm tư thanh lý đám sâu mọt ăn bám triều đình.

 

Thẩm Trăn nhận được mật lệnh của hoàng đế, lệnh hắn xuống phía Nam, cần phải điều tra rõ ràng hướng đi của lương thảo cứu tế cùng ngân lượng khoảng thời gian trước, lúc cần thiết có thể tiền trảm hậu tấu.

 

Đương nhiên, trước mặt hoàng đế, Thẩm Trăn lời lẽ chính nghĩa trung thành tận tâm đáp ứng, xoay người liền ôm Sở Kiều xem lần xuất hành này như là đạp thanh.

 

Nếu Tiếp Vũ Đế biết đại thần tâm phúc của mình hiện giờ đang đắm chìm vào tình ái như thế nào, sợ là sẽ tức giận đến mức thu hồi lại ngự tứ Thượng Phương Bảo Kiếm mất.

Bạn đang đọc:[18+] Mau xuyên: Nuông Chiều Nhục DụcChương 243
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.