Bạn đang đọc:[18+] Mau xuyên: Nuông Chiều Nhục DụcChương 248

Trong lúc tản bộ, Lâm Văn Nguyệt bất tri bất giác liền đi đến gần Bắc viện.

 

Xung quanh chỉ có tiếng côn trùng kêu ran, nhưng loáng thoáng có tiếng người chui vào trong lỗ tai làm nàng ta dừng bước.

 

"A a... Tam gia ~ Tam gia tốt... Mau chút… A..."

 

"Tiểu yêu tinh... Xoắn thật chặt... Ha... Thoải mái không... Đại côn thịt của Gia hầu hạ nàng thoải mái không..."

 

"A... Thoải mái... Thật thoải mái... Đại côn thịt thật... Thật biết hầu hạ... A a... Sắp tới rồi... A..."

 

Dâm từ lãng ngữ từ trong cánh cửa phòng đóng chặt truyền ra ngoài, Lâm Văn Nguyệt lúc đầu còn không biết là cái gì, nhưng sau đó, mặt lại dần dần đỏ lên.

 

Nàng ta vốn là nữ tử khuê các, trước khi xuất giá đáng lý ra không nên biết những chuyện xuân cung này.

 

Nhưng chủ mẫu Lâm gia trị gia không nghiêm, Lâm Văn Nguyệt ở hậu viện Lâm gia cũng từng bắt gặp gã sai vặt cùng nha hoàn yêu đương vụng trộm, biết được đây chính là chuyện cực lạc sau khi thành thân sẽ làm với phu quân.

 

"A a a... Không được... A... A a..."

 

"Dâm đãng... Lần trước trên xe ngựa còn chưa đã ghiền... Lần này... Gia muốn bù lại..."

 

Lâm Văn Nguyệt trong lòng căng thẳng, xe ngựa... Tam gia...

 

Nàng ta nhớ rõ thị vệ vẫn luôn đi theo bên người Sở Kiều kia gọi là "Thẩm tam".

 

Lâm Văn Nguyệt vẫn luôn cho rằng, "Thẩm Trọng Hành" qua mấy ngày nữa mới đến Hoài An, cho nên trong nhà chỉ có nữ chủ nhân Sở Kiều cùng một đám hạ nhân. Tên "Tam gia" này là ai, không cần nói cũng biết.

 

Ả Sở Kiều này!!

 

Thế mà dám trộm sau lưng phu quân ả, lăn lộn cùng thị vệ.

 

Làm thê muội của Thẩm Trăn, Lâm Văn Nguyệt cảm thấy mình cần phải báo cho tỷ phu biết chuyện Sở Kiều xuất quỹ.

 

Không biết tại sao, nàng ta không thích nổi Sở Kiều.

 

Tuy Sở Kiều đối đãi với nàng ta rất tốt, vừa giúp nàng ta thoát khỏi vây khốn lại vừa cứu tế nàng ta khỏi nguy nan, nhưng Lâm Văn Nguyệt chỉ cần nhìn đến gương mặt kia của Sở Kiều, liền nhịn không được ghen ghét.

 

Dựa vào cái gì Sở Kiều lại mệnh tốt như vậy?

 

Có một ca ca có tiền, lại gả cho nhi tử của đại quan trẻ tuổi nhất đương triều, cuộc sống vô lo vô nghĩ, dung mạo còn xinh đẹp như thế nữa.

 

Còn nàng ta thì sao, bây giờ lại giống như một nô tỳ vô gia cư!

 

Vừa nghĩ đến vụ bê bối của Sở Kiều bị chọc thủng, dáng vẻ nàng mất đi tất cả, Lâm Văn Nguyệt liền nhịn không được kích động trong lòng.

 

Đúng vậy, nàng ta nên làm như vậy, tỷ phu nhất định sẽ cảm kích nàng ta, hơn nữa tỷ phu còn sẽ cứu nàng ta, nàng ta có thể đi theo bên cạnh tỷ phu!

 

"A... A... Chàng... Chàng còn không biết xấu hổ nói... A a... Nói lung tung... Cũng không sợ người ta nghe thấy sao..."

 

Trong phòng Sở Kiều đang oán trách Thẩm Trăn làm bậy trên xe ngựa.

 

"Ai dám?" Thanh âm trầm thấp của Thẩm Trăn nghe vào tai phá lệ uy nghiêm.

 

Lâm Văn Nguyệt trốn trong hoa viên ngoài phòng đang miên man suy nghĩ sau khi nghe được lời nói của nam nhân liền biến mất sạch sẽ.

 

"Ai nhìn thấy, gia liền móc mắt kẻ đó..."

 

"Ai nghe được, gia liền gọt lỗ tai kẻ đó..."

 

"Ai dám khua môi múa mép lung tung. Gia liền... băm lưỡi kẻ đó…" 

 

Theo giọng nói này, trong đầu Lâm Văn Nguyệt liền hiện ra bộ mặt hung ác của "Thẩm tam", nàng ta không chút nghi ngờ, kẻ nọ nhất định sẽ làm ra những chuyện như thế này!

 

Nàng ta kinh hoảng đến mức xoay người bỏ chạy, sợ nam nhân trong phòng phát hiện vừa rồi nàng ta nghe lén, không ngờ không cẩn thận một cái, làn váy bị móc vào chậu hoa bên cạnh.

 

Theo bước chạy của nàng ta, chậu hoa bị móc lấy, "Choang" một tiếng phá vỡ sự yên tĩnh của đêm tối.

 

"Ai!?"

 

Trong phòng Thẩm Trăn lên tiếng.

 

Lâm Văn Nguyệt nào dám trả lời, hoảng hốt chạy bừa về phòng mình, đến tận khi trốn lên giường, mới buông lỏng trái tim vẫn luôn siết chặt.

 

Nàng ta nghĩ, việc này còn cần phải suy nghĩ kỹ hơn.

 

Đầu tiên, vẫn là mạng nhỏ của mình quan trọng hơn.

 

Mà tắm trong phòng, Sở Kiều rúc vào trong lồng ngực Thẩm Trăn, tức giận nhéo nhéo núm vú nam nhân.

 

"Bảo chàng nhỏ giọng một chút, nhìn đi, bị người ta nghe thấy rồi kìa!"

 

Bảo nàng ngày mai làm sao gặp người đây!

 

"Ngoan, không sợ," Thẩm Trăn cắn cắn sống mũi cao thẳng của thiếu nữ, "Không ai dám nói ra đâu."

 

Trị tiểu gia không thể khó bằng trị quốc, thủ đoạn của hắn, vẫn đủ dùng.

 

"Hừ, dù sao xảy ra chuyện thì tự chàng đối phó đấy."

 

Sở Kiều lười biếng duỗi tay lấy khăn bông trên móc áo, muốn lau khô cơ thể, không ngờ thân thể lại bị Thẩm Trăn ôm lấy lần nữa.

 

"Bảo bối ... Chúng ta lại đến một lần nữa..."

 

"Hưm a... Chàng tên... cầm thú này!"

 

Đêm, còn rất dài.

Bạn đang đọc:[18+] Mau xuyên: Nuông Chiều Nhục DụcChương 248
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.