Bạn đang đọc:[18+] Mau xuyên: Nuông Chiều Nhục DụcChương 250

"Hiện giờ người nhà cô hẳn là đã được an trí ở Ngô huyện, không bao lâu nữa cô có thể trở về nhà rồi."

 

Trở về nhà!?

 

Nhanh như vậy?

 

Lâm Văn Nguyệt có chút hoảng loạn, nàng ta, lúc này nàng ta mới lần đầu gặp mặt Thẩm đại nhân mà.

 

Sao lại phải xa nhau rồi!

 

Ả Sở Kiều này đúng là nhiều chuyện!

 

Sở Kiều mới không quan tâm trong lòng Lâm Văn Nguyệt có bao nhiêu oán niệm đối với nàng, nếu không phải Lâm Văn Nguyệt còn hữu dụng với Thẩm Trăn, nàng đã sớm muốn đuổi nữ chính ra khỏi nhà mình từ lâu rồi.

 

Cả ngày so với chủ nhà như nàng còn giống chủ tử hơn, trốn ở trong phòng không ra thì không nói làm gì, lại còn muốn ăn cái này muốn ăn cái kia, còn không nhìn xem bản thân mình là ai.

 

Lại nói Thẩm Trăn ở phủ thự ngây ngẩn một khoảng thời gian, coi như là đã quen thuộc.

 

Hắn nghe được hình như Đỗ Tề vẫn luôn có lợi tức qua lại cùng mấy đại thương nhân Ngô quận, nhưng không bắt được chứng cứ thực chất, chỉ có thể nghĩ biện pháp khác.

 

Vừa hay thúc phụ Lâm Văn Nguyệt Lâm Đào dựa vào trung gian mua đi bán lại những món đồ đặc sắc của các tiểu quốc xung quanh mà làm giàu, mấy năm nay chen chân vào buôn bán lương thực, sinh ý càng làm càng lớn, thanh danh ngày càng nổi lên, tiếng tăm lừng lẫy, cũng nằm trong danh sách kết giao của Đỗ Tề.

 

Lâm gia, là một bước đột phá rất tốt.

 

Nhưng mà...

 

Ánh mắt Lâm Văn Nguyệt tự cho là rất bí mật, nhưng Thẩm Trăn đã sớm cảm nhận được.

 

Với hắn mà nói, kẻ hâm mộ ở kinh thành hắn đã ứng phó quá nhiều, sớm đã tập mãi thành thói quen.

 

Nếu lúc trước không gặp được Sở Kiều, hắn cũng không ngại dùng mỹ nam kế, nhưng hiện giờ, hắn không muốn để Sở Kiều hiểu lầm.

 

Thoáng nhìn thấy bộ dạng tiểu nha đầu không chút để ý, còn thoải mái ăn anh đào, Thẩm Trăn lại có chút ngứa răng.

 

Nàng cứ yên tâm hắn như vậy sao?

 

Hừ!

 

————

Ngô huyện, hiện nay là Tô Châu thuộc tỉnh Giang Tô.

 

Tiểu kịch trường:

 

Ngày nọ trước khi đi ngủ ——

 

Thẩm Trăn (do dự): Kiều Nhi, nàng có lo... Ta dùng mỹ nam kế không?

 

Sở Kiều (không chút để ý): "mỹ nam kế"? Ai? Chàng?

 

Thẩm Trăn (vẻ mặt tự hào): Đương nhiên!

 

Sở Kiều (phụt cười): Hahaha.

 

Thẩm Trăn (tức giận): Này! Gia không anh tuấn sao!? Không tính là mỹ nam sao?! Nhớ năm đó, Gia tung hoành kinh thành, ngọc thụ lâm phong… blablabla...

 

Sở Kiều (vây trong giấc ngủ): Vậy cũng được, haha...

 

Thẩm Trăn (được vuốt lông): Này còn tạm được... Nè, sao lại ngủ rồi!? Nàng còn chưa nói mà! Có để ý không! Có để ý không hả?

 

_______

Một đêm nào đó, Sở Kiều bị động tác của người bên cạnh đánh thức.

 

Thẩm Trăn đang cẩn thận mặc y phục, một thân y bào huyền sắc hòa làm một thể với bóng đêm.

 

"Ưm, làm sao vậy?" Nàng mơ màng mở mắt ra hỏi.

 

"Không có việc gì, ngoan, nàng ngủ tiếp đi." Thẩm Trăn thấy đã đánh thức tiểu nha đầu liền nhẹ nhàng hôn nàng một cái, "Ta ra ngoài làm chút chuyện." Sở Kiều đột nhiên nhớ tới lần đầu tiên đến thế giới này, nam nhân cũng là một thân y phục dạ hành, không biết làm chuyện gì trở về mà bị thương, khiến cơn buồn ngủ cũng bay mất.

 

"Đi đâu? Làm gì?"

 

Nàng chống người ngồi dậy như một tiểu thê tử đang tra hỏi.

 

"Tối nay quận thủ mở tiệc mừng thọ." Thẩm Trăn nhìn thấy dáng vẻ khẩn trương của thiếu nữ, trong lòng mềm nhũn, thấp giọng giải thích với nàng, "Rất nhiều nhân vật quan trọng đều tới, ta phải đi thăm dò một chút."

 

"Vậy ta cũng muốn đi."

 

"Ngoan, đừng nháo," Thẩm Trăn xoa xoa tóc Sở Kiều, "Nàng là nữ tử yếu ớt, ta làm sao có thể yên tâm được."

 

"Ta có thể tự bảo vệ bản thân."

 

Sở Kiều thừa dịp Thẩm Trăn không phòng bị mình, từ bên hông nam nhân đoạt lấy nhuyễn kiếm, bàn tay nhỏ bé linh hoạt vung lên một đường kiếm.

 

Nói đùa sao, mấy chục năm nàng ở trong thế giới tu chân kia cũng không phải vô ích, tuy thân thể này chưa từng luyện võ, thể chất cũng quá yếu, nhưng dựa vào trí nhớ đối với chiêu thức của nàng, bày ra vài động tác võ thuật, làm một cao thủ tam lưu vẫn là có thể.

 

"Nàng học ở đâu thế?" Thẩm Trăn thấy động tác của Sở Kiều, có chút giật mình, luôn cảm thấy mơ hồ có hơi quen mắt.

 

Nhưng hắn lại càng sợ Sở Kiều sẽ làm bị thương đến bản thân, vội vàng gạt nghi ngờ sang một bên, nắm cổ tay nàng lấy lại kiếm, thuận tiện sờ sờ gân cốt của nàng —— hai mạch chưa thông, gân cốt đã định, đâu phải là bộ dáng đã từng luyện võ.

Bạn đang đọc:[18+] Mau xuyên: Nuông Chiều Nhục DụcChương 250
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.