Bạn đang đọc:[18+] Mau xuyên: Nuông Chiều Nhục DụcChương 251

"Hừ, không nói cho chàng biết." Trong đầu Sở Kiều hiện lên bộ dáng Lăng Việt, nhưng trái tim đã từng rung động với sư tôn hiện giờ lại bình tĩnh không một gợn sóng, bóng dáng nhẹ nhàng trong trẻo của nam nhân chỉ chợt lóe lên rồi biến mất như một người khách qua đường.

 

"Được rồi, chàng để ta bồi chàng cùng đi đi." Sở Kiều thấy cứng rắn không được liền dứt khoát làm nũng, "Gần đây ta luôn ở trong nhà, buồn bực muốn chết ~ hơn nữa, ta cũng lo lắng cho sự an nguy của chàng nữa." Bất tri bất giác, Thẩm Trăn đã bước vào trái tim nàng, hắn không còn chỉ là nam chính, là cha chồng, mà còn là một người nam nhân thương yêu nàng, cưng chiều nàng khiến nàng động tâm.

 

"Thật hết cách với nàng mà." Thẩm Trăn bị lời nói của Sở Kiều chọc đến muốn đè nàng xuống hôn ngấu nghiến, thế nhưng thời cơ không đợi người, hắn đành phải kiềm chế nội tâm đang dâng trào, trước làm chính sự quan trọng hơn, "Vậy nàng phải đồng ý với ta, lát nữa đều nghe theo ta."

 

Sở Kiều thấy Thẩm Trăn đồng ý, hưng phấn nhảy dựng lên hôn hai má hắn một cái bắt đầu lưu loát thay y phục.

 

________

"Trương đại nhân, ngài thật biết cai quản nha, là phúc của bách tính đó, uống cạn một chén lớn nào."

 

Trong bữa tiệc ăn uống linh đình, một gã nam tử bụng phệ đang tâng bốc quận thủ Ngô quận Trương Phong ngồi trên ghế chủ tọa.

 

"Ha ha, nào có nào có, vẫn phải dựa vào sự ủng hộ mạnh mẽ của các vị thôi," Trương Phong khiêm tốn nói, "Ngô quận của chúng ta địa linh nhân kiệt, các vị đang ngồi ở đây đều là nhân tài kiệt xuất, kiệt xuất, ha ha."

 

"Trương đại nhân cứ khiêm tốn," Đỗ Tề lại tiến lên kính rượu, "Tiểu nhân ở dưới trướng Trương đại nhân, đương nhiên ta biết được cái gì gọi là vị quan tốt làm chủ cho dân mà."

 

"Đúng đúng," Những kẻ còn lại cũng tranh nhau nịnh hót, "Đầu năm nay trời đổ tuyết lớn, giữa năm thì đại hạn hán, chỉ có Ngô quận của chúng ta là không bị ảnh hưởng, đây không phải là công lao của quận thủ thì là gì?"

 

"Đúng vậy đó, Trương đại nhân còn giúp đỡ hai quận bên cạnh chẩn tai cứu viện, thực sự là tấm gương mẫu mực cho lớp quan chức chúng ta."

 

"Ha ha ha! Quá khen! Quá khen!" Trương Phong tuy nghe những lời nịnh nọt không dứt khen đến mặt mày rạng rỡ nhưng y vẫn rất thận trọng.

 

"Đây đều là Hoàng Thượng anh minh, chúng ta mặc dù ở Giang Nam xa xôi nhưng trong lòng vẫn hướng về triều đình, hướng về bách tính!"

 

"Trương đại nhân nói rất đúng."

 

"Đúng vậy đúng vậy!"

 

"Một lũ xu nịnh!"

 

Đám người cụng ly nâng chén không hề hay biết giờ phút này tại trần nhà phía trên đầu họ có hai người đang nằm sấp trên nóc nhà, nghe lén cuộc đối thoại của bọn họ.

 

"Quan trường chính là dối trá như vậy đấy." Thẩm Trăn ôm Sở Kiều nói chuyện cho nàng nghe, bàn tay lót dưới thân nàng, sợ mái ngói cộm làm cho tiểu nha đầu được nâng niu từ bé của hắn thấy đau.

 

"Vậy chàng cũng thế?" Sở Kiều liếc xéo hắn một cái.

 

"A," Thẩm Trăn trầm giọng cười, "Ta dối trá với bọn chúng... Nhưng đối với nàng... Tất cả đều là thật lòng."

 

"... Nói năng ngọt xớt!" Tuy nói như vậy, nhưng trên mặt Sở Kiều vẫn bất giác lộ ra ý cười.

 

Trương Phong mở tiệc chiêu đãi khách khứa đều là đại nhân vật có uy tín danh dự ở Ngô quận, không chỉ có môn sinh cùng thủ hạ tin cậy của y, mà còn không thiếu phú thương hương thân.

 

Lúc Thẩm Trăn mang theo Sở Kiều đến thì yến hội đã gần kết thúc, Sở Kiều nghe nửa ngày cũng không nghe được tin tức hữu dụng gì, ngược lại nghe tới nỗi buồn ngủ.

 

"Đã bảo nàng đừng tới," Thẩm Trăn cưng chiều nhéo nhéo mũi Sở Kiều, "Tới chịu tội đi?"

 

"Hừ, cái này thì tính là gì." Sở Kiều chẳng qua cảm thấy nhàm chán, "Đám người này nói một câu rẽ ba khúc, nghe cũng mệt."

 

Ngược lại Thẩm Trăn có được chút tin tức hữu dụng, lấy Trương Phong làm trung tâm cũng vén lên được vài phần quan hệ quan thương Ngô quận.

 

"Trương Phong làm người cẩn thận, khẳng định sẽ không nói gì trong yến hội, lát nữa hẳn sẽ không còn sáo ngữ nữa đâu..."

 

Những tụ hội này đều là mặt ngoài, chuyện quan trọng khẳng định sẽ không nói ở trên này.

 

Quả thực, chưa đầy một lát yến hội đã tan. Đám người lần lượt ra về, nhưng có vài người còn ở lại sau cùng, không hẹn mà cùng tiến vào ngoại viện thông qua cửa hông đại thính.

 

Thẩm Trăn đã sớm tìm hiểu bố cục quận thủ phủ, thấy phương hướng của mấy người kia bèn ôm lấy Sở Kiều bay về phía một mái hiên khác.

 

"Đi, chúng ta đến thư phòng."

 

Bạn đang đọc:[18+] Mau xuyên: Nuông Chiều Nhục DụcChương 251
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.