Bạn đang đọc:[18+] Mau xuyên: Nuông Chiều Nhục DụcChương 265

Binh pháp có nói, dục tốc thì bất đạt. Luyện súng, vừa vặn có thể coi như là một cái cớ cho cuộc hẹn tiếp theo với cô gái.

 

Nghĩ như vậy, hắn liền trầm ổn gật đầu, nhìn theo cô gái bước vào cửa.

 

Trở lại xe, hắn mở miệng hỏi lão Trương - người tài xế đã theo hắn rất nhiều năm.

 

"Ông thấy con đường này thế nào?"

 

Lão Trương vẻ mặt mê mang, "Khá tốt ạ, đường lớn, đất rộng, ít người, là một nơi yên tĩnh."

 

Khu vực này là khu cư trú của quan to quý nhân, môi trường tất nhiên là khá tốt.

 

"Ừ, tôi cũng cảm thấy vậy."

 

Diêm Chiến từ sau khi đến Trực Lệ, vẫn luôn bận rộn xử lý công vụ, trước đây liền đơn giản ở tại văn phòng chính phủ, chưa từng mua nhà riêng cho mình.

 

Giờ phút này bỗng nhiên giống như nhớ tới chuyện này, nhàn nhạt mở miệng, như thể đang nói một chuyện nhỏ nhặt bình thường.

 

"Vậy đặt Đô đốc phủ ở chỗ này đi."

 

______

Là thủ hạ được Diêm đô đốc tin tưởng, hiệu suất của Lý phó quan không phải bàn cãi.

 

Ngày hôm sau Sở Kiều tan học về nhà, đã thấy một nhóm công nhân ra ra vào vào ngôi nhà kiểu phương Tây rộng lớn cách vách nhà mình, nghiễm nhiên là đã đổi một chủ nhân mới.

 

Đến ngày thứ ba đi học về, mới đẩy xe đạp ra khỏi cổng trường, đã thấy một chiếc xe hơi quen thuộc.

 

"... Diêm đại ca?" Cửa kính xe dán màng chắn, Sở Kiều có chút không xác định, nhưng có một vị thượng úy mặc quân trang đứng cạnh xe, Sở Kiều nhớ rõ cậu ta là người đi theo bên cạnh Diêm Chiến.

 

"Tôi vừa lúc tiện đường nên sẽ đưa em về nhà." Cửa sổ xe hạ xuống, lộ ra khuôn mặt anh tuấn của Diêm Chiến.

 

"Nhưng em đạp xe..." Sau khi cha Sở qua đời, thủ hạ cũng là cây đổ bầy khỉ tan, Sở trạch to như vậy cũng chỉ còn lại một mình lão quản gia trung thành tận tâm, đương nhiên cũng không còn tài xế riêng. Mặc dù có một chiếc xe hơi đậu ở hậu viện, nhưng Sở Kiều không biết lái, bèn dứt khoát lôi chiếc xe đạp ngàn năm ở trong nhà kho ra, làm phương tiện giao thông.

Lý phó quan đứng cạnh xe, cảm thấy lưng mình tê dại, không cần quay đầu lại cậu ta cũng biết, là Đô đốc nhà mình đang trừng cậu.

 

Cậu ta lập tức nở một nụ cười chân chó, đoạt lấy xe đạp trong tay Sở Kiều, "Sở tiểu thư, cô yên tâm đi, tôi nhất định sẽ giao chiếc xe nguyên vẹn không sứt mẻ gì đến tận nhà cho cô! Ngài thân kiều thể quý, vẫn là ngồi xe hơi an toàn hơn."

 

Coi như còn có nhãn lực.

 

Diêm Chiến thu hồi ánh mắt.

 

Tay lái bị nắm chặt, trước mặt là bộ dáng Lý phó quan đáng thương khẩn cầu. Trong lòng Sở Kiều thầm buồn cười, cũng không làm ra vẻ, đưa xe đạp cho Lý phó quan, mình thì mở cửa xe ngồi xuống cạnh Diêm Chiến.

 

"Vậy cảm ơn Diêm đại ca."

 

"Không cần khách khí," Diêm Chiến gật đầu, "Hẳn là việc nên làm."

 

Hôm nay cô gái mặc một bộ đồng phục học sinh bằng vải cotton, phần trên là chiếc áo sơ mi cài cúc, bên dưới chiếc váy đen dài đến đầu gối, trông vô cùng nhu thuận. Sau khi ngồi xuống, theo cơ thể cong lại, làn váy hơi bị đẩy lên trên vài tấc, lộ ra một chút da thịt trắng nõn, thật rất bắt mắt.

 

Diêm Chiến ngồi ngay ngắn, tầm mắt lơ đãng liếc mắt một cái, lập tức giống như bị bỏng rút về, nhìn thẳng về phía trước, tựa như lưng ghế trước mặt có thể bị nhìn đến mức nở hoa.

 

Sở Kiều tùy ý để cơ thể dựa vào ghế da mềm mại, tùy hứng như đang ở trong xe của mình. Ngược lại chủ nhân Diêm Chiến bên cạnh, sống lưng thẳng tắp, câu nệ như một người khách.

 

Cô có chút buồn cười, vị trí thân phận này, sao lại cảm thấy bị đảo ngược vậy nhỉ?

 

Diêm Chiến đột nhiên nghiêng đầu qua hỏi, "Vết thương thế nào rồi?"

 

Hắn nhớ tới vết roi trên cánh tay Sở Kiều ngày đó, ánh mắt lại dừng lại trên da thịt lộ ra của cô gái.

 

"May mà có thuốc trị thương của Diêm đại ca." Vốn chỉ là một vết thương nhỏ, không quá hai ngày liền kết vảy. Sở Kiều giơ tay lên, lắc lắc trước mắt hắn.

 

Cổ tay đột nhiên bị người đàn ông giữ chặt.

 

Diêm Chiến không yên tâm, kéo tay cô gái đến trước người, cẩn thận kiểm tra một phen.

 

"Không thể chủ quan," Vẻ mặt hắn nghiêm túc, "Mấy ngày này tốt nhất đừng chạm vào nước, nếu không có thể sẽ để lại sẹo."

 

Lòng bàn tay của người đàn ông khô ráo và ấm áp, khi ngón tay cái mềm nhẹ mà chuyên chú mài mài trên miệng vết thương, Sở Kiều cảm giác có chút ngứa ngáy.

 

Cổ tay ngứa, tim cũng ngứa.

 

Cô ra vẻ khó xử trêu chọc người đàn ông, "Nhưng mà, em đăng ký vào "Câu lạc bộ bơi lội nữ" của trường mất rồi."

 

Vào thời kỳ đầu Dân quốc, với sự nổi lên của phong trào giải phóng phụ nữ, bơi lội đã trở thành một lá cờ giải phóng thể chất, rất được hoan nghênh trong trường học.

 

Bơi lội, tất phải dính nước, hơn nữa, lại còn mặc đồ bó sát bại lộ như vậy... Hắn cũng là người có học thức giáo dục đại học, có thể hiểu công cuộc giải phóng phụ nữ, nhưng vừa nghĩ đến cơ thể duyên dáng của cô gái sẽ bại lộ trong mắt người đàn ông khác, trong lòng Diêm Chiến liền cảm thấy khó chịu.

Hắn nhíu mày, "Không được đi."

 

Sở Kiều nhướng mày.

 

Ngay khi lời vừa ra khỏi miệng, Diêm Chiến cũng cảm thấy câu này của mình quá mức bá đạo vô lý, bèn lập tức giải thích, “Nếu muốn học bơi, tôi có thể dạy em.” Trước kia hắn cũng từng có một khoảng thời gian làm việc trong Hải quân Bắc Dương, bơi lội đương nhiên không thành vấn đề.

Bạn đang đọc:[18+] Mau xuyên: Nuông Chiều Nhục DụcChương 265
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.