Bạn đang đọc:[18+] Mau xuyên: Nuông Chiều Nhục DụcChương 30

Sở Kiều biết, nhiệm vụ công lược này căn bản đã chẳng dễ dàng gì ngay từ đầu.

 

Bởi vì hai người có quan hệ huyết thống.

 

Cũng bởi vì hai người là chú cháu.

 

Càng bởi vì Sở Mân Thâm là một người đàn ông có nguyên tắc rõ ràng.

 

Hắn có thể đem tình ý mà bản thân cất giữ ẩn nhẫn nhiều năm dành cho Sở Kiều ở trong lòng không lộ một chút, có thể là sau này hắn cũng sẽ như thế, khắc chế chính bản thân mình, nói không chừng giống như hắn của mười năm trước đây, đem cái đêm nay giống như một giấc mơ mà quên đi, lại khôi phục bản thân trở thành một người chú tốt bụng chuẩn mực.

 

Không thể không nói.

 

Sở Kiều đoán cũng không có sai.

 

Sở Mân Thâm thật sự muốn đem đêm nay trở thành một giấc mộng hoàng lương, sáng sớm hôm sau liền mang những chuyện của đêm đó khóa chặt trong chiếc hộp pandora, cũng sẽ không bao giờ mở nó ra nữa.

 

Bởi vì Sở Mân Thâm hiểu rõ chuyện này hơn bất cứ ai khác.

 

Cô tuổi vẫn còn nhỏ, mà ngược lại hắn đã đứng tuổi rồi.

 

Cô là đứa cháu gái hắn yêu thương nhất, mà hắn lại là chú của cô.

 

Hai người bọn họ, mãi mãi không có tương lai.

 

Sở Mân Thâm nghe được tiếng Sở Kiều cãi cọ, cười khổ nói: "Bảo bảo, hai chúng ta là không thể nào kết hôn được."

 

"Cháu đã mười lăm tuổi rồi, cũng đã thành thiếu nữ."

 

"Cháu hẳn phải biết, chú là chú của cháu, hai chúng ta, là không có khả năng ở bên nhau đâu."

 

"Nhưng chúng ta đã ở cạnh nhau mười năm nay, vì sao lại không có khả năng chứ!" Sở Kiều xuyên tạc.

 

"Chúng ta về sau cứ giữ nguyên bộ dáng này, cháu chỉ có chú, mà chú cũng chỉ có cháu, không thể hay sao?"

 

"Không kết hôn, không kết hôn cũng được! Chỉ cần có thể ở cạnh chú mà thôi! Cháu mới không muốn cùng người đàn ông khác kết hôn đâu!"

 

Trong hốc mắt của cô đã dần chảy ra từng giọt nước mắt, lã chã ướt át.

 

"Dì La cách vách chúng ta cũng nói, cháu không nên độc chiếm chú, cháu nên để chú tìm thím cho mình…"

 

"Hu hu hu, vậy nhưng cháu lại không nghĩ như thế… Cháu biết… Cháu là một đứa trẻ hư…"

 

"Chính là cháu không muốn… Cháu không muốn những người khác… Cháu chỉ muốn độc chiếm chú làm của riêng cho mình…"

 

"Cháu chỉ nghĩ… Chỉ nghĩ được cùng chú ở cạnh nhau mà thôi… Hu hu…"

 

Trong đại viên ở quân khu có rất nhiều bà dì thích làm mai mối, mà dì La chính là một trong những nhân tài kiệt xuất đó. Cả ngày nhọc lòng việc hôn sự của chú cô, thu xếp những người thân cận của bà ta cho hắn. Vì ngại về bối phận mà Sở Kiều chẳng thể nói gì được hơn, nhưng trong lòng lại liên tục lo lắng chú hai nhà mình trong lúc không có cô ở đó lại bị những đối tượng kia cướp đi trinh tiết.

 

Nhìn bộ dáng ủy khuất của thiếu nữ, Sở Mân Thâm vừa cảm thấy sợ hãi vừa phần lại đau lòng.

 

Hắn không biết, cô bé nhỏ của hắn thế nhưng vẫn luôn lo lắng về điều này.

 

Có phải hay không, trong thời điểm mà hắn không chú ý thì cô đã bất an từ sớm hay sao?

 

Cho rằng hắn sẽ ném cô đi, cho rằng hắn sẽ chỉ quan tâm đến gia đình mới của mình, cho rằng hắn sẽ chẳng cần đến cô nữa?

 

"Thật sự xin lỗi, Kiều Kiều…" Sở Mân Thâm đưa bàn tay lớn lên lau đi những giọt nước mắt cho cô, liên tục xin lỗi.

 

"Không có thím, không có người khác nào cả, cháu biết đó, chú chỉ có mỗi cháu mà thôi."

 

Quá khứ là vậy, hiện tại là vậy mà tương lai cũng là như vậy.

 

"Thật sự sao?"

 

"Chú sẽ không có gạt cháu chứ?"

 

Sở Kiều đưa đôi tay như cũ lên vòng qua cổ hắn, cô chậm rãi tiến lên, chóp mũi của hai người chạm vào nhau, đôi mắt cô đỏ ửng từ bao giờ, hướng đến cần từ hắn một lời hứa đảm bảo.

 

"Cả đời này của chú, đều sẽ không có lừa Kiều Kiều."

 

Sở Mân Thâm ôm lấy sau đó âu yếm cô bé nhỏ đang tựa vào người hắn, đôi môi hôn qua đôi mắt đang đỏ ửng kia của cô, đầu lưỡi liếm đi những vết tích nước mắt còn đọng lại trên hàng mi ấy, trịnh trọng mà nhẹ nhàng hứa hẹn.

 

Đây là đóa hoa nhỏ mà hắn đã nhọc công nuôi dưỡng mười năm nay.

 

Hắn nhìn cô lớn lên từng chút một, nhìn cô đón nhận ánh mặt trời, nở rộ ra từng cánh hoa của mình.

 

Nhìn khuôn mặt cô đã dần hoàn hảo, dáng người ngày càng lớn lên, nhìn cô ngày qua ngày càng trở nên xinh đẹp động lòng người.

 

Hắn sợ, sợ phải để cô chịu dù chỉ là một chút tổn thương.

 

Hắn sợ cô phải rơi dù chỉ là một giọt nước mắt.

 

Cho dù có là bởi vì hắn đi chăng nữa, hắn vẫn rất sợ.

 

Nếu như Kiều Kiều đã nguyện ý như vậy, nếu khi mà da thịt bọn họ đã sát cạnh với nhau rồi mà vẫn có thể cho Kiều Kiều cảm giác an toàn, có thể làm cô vui vẻ.

 

Chỉ cần cô vui vẻ, chỉ cần vừa ý của cô.

 

Chỉ cần cô còn nguyện ý muốn ở cạnh hắn một ngày, hắn chắc chắn sẽ ở cạnh cô, nơi nào cũng không đi.

 

Nếu…

 

Nếu như có một ngày… Kiều Kiều hiểu rõ được mối quan hệ của họ…

 

Hiểu rõ được mối quan hệ của họ có liên quan đến đạo đức lớn tới đâu, trời không dung đến mức nào…

 

Như vậy hắn sẽ để cô rời đi.

 

Hắn sẽ đích thân mang cô giao cho cái người mà có thể mang đến cho cô sự hạnh phúc.

 

Sở Mân Thâm rũ mắt xuống, trong đáy mắt lúc này tràn đầy sự phức tạp.

 

------

Vở kịch nhỏ:

 

Sở Kiều: Chú à, bổ não nhiều quá rồi, đây là bệnh đó, cần phải trị.

 

Sở Mân Thâm: Vậy Kiều Kiều đến đây giúp chú trị bệnh đi.

Bạn đang đọc:[18+] Mau xuyên: Nuông Chiều Nhục DụcChương 30
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.