Bạn đang đọc:[18+] Mau xuyên: Nuông Chiều Nhục DụcChương 328

Đầu lĩnh tâm phúc mà Hô La Duyên lưu lại tên Triết Thiết, khi bình minh ló dạng, liền một lần nữa chỉnh đốn lại các binh sĩ đã giải độc, lại huấn luyện một trận, mới đi nghênh đón công chúa.

 

Khả Hãn đã dặn dò, phải hảo hảo chăm sóc Khả Đôn, nếu có sai lầm gì, liền hỏi tội mình y.

 

Thực ra, lúc đầu Triết Thiết cũng không xem trọng vị Khả Đôn nương nương tương lai này cho lắm, nhưng từ sau khi Sở Kiều ra tay vài lần dọc trên đường đi, Triết Thiết liền thu hồi khinh thị, phục tùng mệnh lệnh của Khả Hãn, coi Sở Kiều là chủ tử thứ hai chỉ sau Hô La Duyên.

 

Lúc này Sở Kiều đang được Hồng Tụ hầu hạ mặc xong y sam, khó khăn lắm mới che được vết đỏ trên cổ, còn Bích La thì quỳ ở một bên, cúi đầu không biết đang suy nghĩ gì.

 

"Chuyện gì?" Sở Kiều hỏi.

 

"Công chúa, hôm nay tạm thời không khởi hành, còn thỉnh ngài nghỉ ngơi ở dịch quán thêm một chút." Triết Thiết không bước vào, chỉ kính cẩn đứng trước cửa bẩm báo.

 

Sở Kiều nghe vậy, nhướng mày: "Ồ? Vì sao không khởi hành?"

 

"Này..." Triết Thiết nghĩ đến Khả Hãn dặn dò, ấp a ấp úng, "Công chúa bôn ba lâu như vậy, nghỉ ngơi nhiều hơn cũng là chuyện tốt."

 

"Huống chi đêm qua có tặc nhân lẻn vào dịch quán, còn cần bố trí phòng bị một phen, công chúa thỉnh kiên nhẫn chờ."

 

Sở Kiều gật gật đầu, xem như tiếp nhận cách nói này, nghĩ nghĩ lại hỏi, "Râu Xồm kia... À, Thác Bạt tướng quân của các ngươi đâu?"

 

Nam nhân kia thật đúng là có bản lĩnh, làm xong liền không thấy bóng dáng?

 

Ha ha.

 

"Tướng quân của chúng ta đang truy tìm tung tích tặc nhân," Triết Thiết dựa theo Khả Hãn phân phó nói, "Công chúa xin yên tâm, sau này thuộc hạ sẽ một tấc không rời bảo hộ ngài, nhất định sẽ không để ngài rơi vào nguy hiểm lần nữa!"

 

"Hừ, truy tìm tặc nhân..." Sở Kiều lặp lại một lần nữa, âm thầm đấm đấm vào thắt lưng vẫn còn nhức mỏi của mình, cười lạnh một tiếng, "Hừ. Bổn cung ngược lại muốn xem xem, đến lúc đó hắn mang về cho bổn cung người nào."

 

Tối qua xảy ra chuyện, Sở Kiều không tin nam nhân cứ như vậy ném nàng ở chỗ này. Nhưng tên nam nhân thối kia không biết có phải ở thế giới này quen thói độc đoán chuyên quyền hay không, căn bản không có thói quen thông báo với nàng, cái gì cũng phải dựa vào nàng suy đoán, thực đáng giận mà.

 

Lần này hắn rời đi vội vàng như vậy, lại lưu lại tâm phúc, liên tưởng đến các nàng hiện giờ đã ở trong Thái Hành Sơn mạch, vượt qua ngọn núi này chính là lãnh thổ Tiên Bi, Sở Kiều có một phỏng đoán ——

 

Có thể hay không, hắn chuẩn bị đổi lại thân phận?

 

Liếc mắt nhìn Bích La ở một bên, Sở Kiều híp híp mắt, nghĩ đến kế hoạch vừa rồi trong miệng Bích La, nàng chợt nở nụ cười.

 

A, nếu Khả Hãn đại nhân sau khi đổi về thân phận, phát hiện Vương hậu của mình đổi thành người khác, không biết sẽ phản ứng như thế nào đây?

 

Vừa rồi Sở Kiều chẳng qua trả lời một câu "Không muốn", Bích La liền tái mặt quỳ xuống đất xin tha, dường như cho rằng dựa theo tính tình của công chúa, chỉ cần hơi không như ý sẽ lập tức sai người gϊếŧ nàng ta vậy.

 

Sở Kiều đuổi đi Triết Thiết, duỗi tay đỡ Bích La dậy.

 

"Bích La ngốc," Sở Kiều lau nước mắt trên mặt nàng ta, " đau lòng " nói, "Bổn cung sao nỡ để ngươi lên núi đao xuống biển lửa đây?"

 

Bích La thở phào nhẹ nhõm trong lòng.

 

Hóa ra cái "không muốn" mà công chúa nói, chính là cái "không muốn" này!

 

"Ngươi một lòng vì bổn cung, bổn cung thực cảm động. Nhưng một đường này gian nan nguy hiểm trùng điệp, cũng đã tới nơi này rồi, bổn cung quyết định sẽ không trở về."

 

Nhìn thấy vẻ thất vọng trong mắt Bích La, Sở Kiều chuyển lời nói, "Bất quá, biện pháp theo như lời ngươi nói kia, cũng vẫn có thể xem là một biện pháp hay..."

 

Sở Kiều làm bộ có chút sợ hãi ôm ôm vai, giống như không muốn nhớ lại chuyện xảy ra tối qua. "Đám tặc tử kia quá mức càn rỡ! Chưa biết chừng bọn chúng sẽ lại tới nữa, ngươi liền trước thay thế bổn cung làm công chúa giả mấy ngày, chờ đến Tiên Bi, chúng ta lại đổi trở lại!"

 

Thoạt nghe, Sở Kiều nói như vậy khó tránh khỏi có chút ích kỷ, nếu những tặc nhân kia thật sự trở lại, người bị hại nhất định là Bích La thay thế nàng. Nhưng Bích La lại cảm thấy lúc này mới phù hợp với tính tình bạc bẽo của công chúa, vội vàng gật đầu đồng ý.

 

"Tuân lệnh! Công chúa, xin ngài yên tâm, Bích La nhất định sẽ bảo vệ tốt ngài!"

 

Trong lòng nàng ta vui mừng khôn xiết. Chỉ cần nàng ta sắm vai công chúa, thì Sở Kiều cũng đừng hòng đổi trở lại. Nàng ta chỉ cần nghĩ cách trừ bỏ Hồng Tụ cùng với mấy kẻ hầu hạ khác, đến lúc đó, hết thảy còn không phải do nàng ta định đoạt sao!

 

***

Ở nơi quan ải núi Cư Dung, một đoàn kỵ binh gần ba ngàn người đã sẵn sàng xuất phát, độc một con ngựa đang lao tới trước mặt.

 

"Hu ——"

 

Ngay khi sắp đâm vào đội ngũ, con ngựa khéo léo dừng lại bốn vó, nam nhân cường tráng trên lưng ngựa cởi giáp đầu xuống, lộ ra khuôn mặt.

 

Ba ngàn tướng sĩ trước mặt ngay khi nhìn thấy khuôn mặt của hắn, tất cả cùng xuống ngựa, đều nhịp quỳ một gối xuống đất, tay phải đặt lên ngực trái, cung kính cúi đầu gọi ——

 

"Tham kiến Khả Hãn!"

 

"Tham kiến Khả Hãn!"

 

"Tham kiến Khả Hãn!"

 

Nam nhân râu xồm đứng đầu đội ngũ cũng đồng thời nhảy xuống ngựa, sau khi hành lễ liền nhe

 

răng cười tiến lên, "Vương huynh!"

 

Hô La Duyên nhảy xuống ngựa, "Các huynh đệ xin đứng lên!"

 

Hắn cười cười đấm một quyền vào Thác Bạt Huy trước mặt, "Tiểu tử ngươi, động tác còn rất nhanh!"

 

"Hắc hắc," Thác Bạt Huy làm mặt quỷ, "Đây không phải là nóng lòng muốn xem Vương tẩu bộ dáng trông như thế nào, mới có thể mê muội Vương huynh anh minh thần võ của ta dùng bảo bối đại điêu truyền tin thúc giục ta sao?"

 

"Cút đi," Hô La Duyên cười mắng, "Cái tính mồm miệng không cân nhắc này của ngươi, đến lúc đó thu liễm một chút, đừng dọa đến Vương tẩu ngươi!"

 

"Chậc chậc chậc, còn chưa cưới vào cửa, mà đã bắt đầu bảo vệ rồi!" Thác Bạt Huy sờ sờ cánh tay nổi đầy da gà.

 

Vị Vương huynh này của y, hơn ba mươi năm đều không gần nữ sắc, y còn tưởng rằng huynh ấy định làm hòa thượng xây chùa trong cung tu hành luôn ấy chứ, kết quả lúc này gặp được người mình thích, quả thực chính là cây khô gặp mùa xuân, đốm lửa cháy lan đồng cỏ nha.

 

Nhưng cũng chỉ là nghĩ thầm trong lòng, nếu thật nói ra khỏi miệng, Thác Bạt Huy sợ mình sẽ bị đánh đến một tháng cũng không xuống giường được mất.

 

"Nhanh lên, xuất phát thôi!" Hô La Duyên trong lòng nhớ thương Sở Kiều, muốn mau chóng trở về, liền xua ngựa Thác Bạt Huy chạy đi, mình dẫn theo ba ngàn binh sĩ khởi hành lần nữa.

 

Hắn muốn trước chính ngọ, nghênh đón Vương hậu của hắn!

Bạn đang đọc:[18+] Mau xuyên: Nuông Chiều Nhục DụcChương 328
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.