Bạn đang đọc:[18+] Mau xuyên: Nuông Chiều Nhục DụcChương 330

Bích La căn bản không biết mình lộ ra sơ hở ở đâu, rõ ràng nàng ta ăn mặc giống hệt công chúa, ngay cả tư thế đi đường cũng đều bắt chước nhuần nhuyễn. Nghĩ đến Khả Hãn hẳn là cho tới bây giờ chưa từng gặp qua công chúa, nàng ta bấu lấy bàn tay to của nam nhân, dồn dập hô hấp hai cái, rặn ra một nụ cười, mở miệng, "Khả Hãn bệ hạ, có phải ngài đã hiểu lầm rồi không? Bổn cung ở đây nha."

 

Nàng ta nhìn dung mạo tuấn tú của nam nhân gần trong gang tấc, trong lòng tự nhủ, mình không thể sợ hãi, nhất định phải bắt lấy cơ hội này.

 

"Ta chính là công chúa, thật sự," Bích La chém đinh chặt sắt, còn quay đầu để Hồng Tụ chứng minh, "Đây là tỳ nữ của ta, tất cả mọi người đều có thể chứng minh, Hồng Tụ, ngươi nói có phải không?"

 

Hồng Tụ sớm đã bị ánh mắt tàn nhẫn của nam nhân dọa đến quỳ trên mặt đất, không dám mở miệng. Nghe được Bích La hỏi, chỉ đành nơm nớp lo sợ gật đầu, "... Đúng, đúng vậy."

 

Bây giờ bọn họ đều là châu chấu trên cùng một chiếc thuyền, nàng ấy không dám phủ nhận.

 

"Hiểu lầm?" Hô La Duyên cười lạnh một tiếng, "Vương hậu của bổn vương quốc sắc thiên hương, hoa dung nguyệt mạo, há là loại tiện tỳ như ngươi có thể giả mạo!?"

 

Hàng giả trước mắt này tuy rằng dáng người tư thái đều tương tự như tiểu nha đầu, nhưng hắn chính là có thể liếc mắt một cái liền nhìn ra sự khác biệt.

 

Cánh tay của Hô La Duyên dùng sức, không chút lưu tình ném Bích La sang một bên, mà Hồng Tụ cũng bị hắn một cước đá vào trước ngực.

 

Bích La quỳ rạp trên mặt đất, mạng che trên mặt cũng theo đó rơi xuống.

 

"Đây, đây không phải là tỳ nữ bên người công chúa điện hạ sao?" Triết Thiết kinh ngạc nói, mà ở một bên vây xem toàn bộ quá trình Thác Bạt Huy trợn tròn mắt, quả thực cảm thấy vở diễn này còn đặc sắc hơn cả gánh hát diễn ở Vương đình.

 

Mắt thấy sự tình bị bại lộ, Bích La sắc mặt trắng bệch, trong lòng thầm nghĩ, xong rồi, hết thảy đều xong rồi.

 

"Hừ," Hô La Duyên lúc này đang nóng lòng muốn tìm người, hắn rút trường đao ra chỉ về phía Hồng Tụ ánh mắt hoảng loạn, "Còn không nói? Công chúa của các ngươi ở đâu?"

 

Chẳng lẽ nha đầu kia bởi vì chuyện tối hôm qua, luẩn quẩn trong lòng?

 

Hô La Duyên lo sợ trong lòng, rốt cuộc ý thức được trước đó mình không nói rõ thân phận với Sở Kiều là một chuyện ngu xuẩn cỡ nào.

 

"Nô tỳ, nô tỳ cũng không biết a!" Hồng Tụ ngồi liệt dưới đất khóc lóc sướt mướt , "Công chúa người, người đi ra ngoài một mình."

 

Tốt, tốt lắm. Nha đầu không để người ta bớt lo này.

 

Hô La Duyên nghiến răng nghiến lợi, ra lệnh cho Triết Thiết, "Trói hai đứa cẩu nô tài lơ là nhiệm vụ lừa gạt bổn vương này lại! Còn dám bỏ qua sự an nguy của công chúa, giả làm công chúa để lừa dối bổn vương, quả thực tội đáng chết vạn lần! "

 

"Vâng!"

 

Triết Thiết phất tay để hai gã binh lính tiến lên, trói Bích La cùng Hồng Tụ lại. Giờ phút này, Bích La mới cảm nhận được nỗi sợ, nàng ta kinh hoàng xin tha, "Khả Hãn tha mạng, Khả Hãn tha mạng a!"

 

"Là công chúa bảo nô tỳ cải trang, nàng ta muốn đào hôn, nàng, nàng ta không muốn gả cho ngài! Nô tỳ chẳng qua là bị ép buộc! Cầu Khả Hãn làm chủ a!"

 

Vào lúc này, Hô La Duyên chỉ cảm thấy ả thị nữ xưa nay nói năng cẩn thận nhu thuận kia mặt mũi sao lại đáng ghét như thế, còn dám châm ngòi ly gián. "Xảo ngôn lệnh sắc, tâm tư ác độc. Bịt miệng ả ta lại, vả miệng năm mươi, trượng hình ba mươi cái, nhốt lại! Đợi công chúa trở về lại tự mình xử trí!"

 

"Vâng!" Triết Thiết nhặt chiếc khăn trải bàn bẩn thỉu hôi thối ở một bên, vo thành một cục nhét vào trong miệng Bích La.

 

"Ngô! Ngô ngô ngô!" Bích La không tránh thoát được, bị giẻ lau chặn miệng, chỉ có thể kêu ngô ngô, đổi lấy lại chỉ có thể nghênh đón cực hình càng khủng bố hơn.

 

***

Mà được mọi người nhớ thương Sở • công chúa thật • Kiều, lúc này đang cho ngựa ăn ở hậu viện của dịch quán.

 

Nàng rất thích chú ngựa cái mà Hô La Duyên đã chuẩn bị cho nàng lần trước, thế nhưng sau lần đó vẫn luôn không có cơ hội cưỡi nó, giờ phút này được rảnh rỗi, nàng liền lấy chút cỏ khô đến cho nó ăn.

 

Toàn thân chú ngựa non đen tuyền, chỉ có tứ chi và móng ngựa là màu trắng, Sở Kiều dứt khoát đặt tên cho nó là " Đạp Tuyết ". Đạp Tuyết rất ngoan ngoãn, sau một thời gian dài gặp lại Sở Kiều, nó thân mật dùng đầu cọ cọ vào tay nàng.

 

"Hì hì," Sở Kiều bị cọ đến ngứa ngáy, "Được rồi được rồi, Đạp Tuyết ngoan, vài ngày nữa ta liền mang em đi hóng gió a ~"

 

Chờ nam nhân trở lại, nàng lười lại bồi hắn diễn kịch. Làm công chúa đã đủ bị đè nén rồi, nếu làm Vương hậu của hắn cũng bị đè nén thế này, nàng thà rằng không làm!

 

Sở Kiều không nhận ra rằng, hiện tại nàng căn bản đã quên sự tồn tại của nhiệm vụ, càng ngày càng hành sự theo tính tình của chính mình, dường như chắc chắn nam chính một chút cũng sẽ không bởi vậy mà rời xa nàng.

 

Mà bên kia, Hô La Duyên mang theo tâm phúc bắt đầu tìm người khắp nơi, Thác Bạt Huy thì an bài binh sĩ đón dâu hạ trại tại chỗ.

 

Là một người dân Tiên Bi đúng chuẩn, Thác Bạt Huy rất yêu thích ngựa, bởi vì thức ăn gia súc trong dịch quán tốt hơn nhiều so với cỏ dại bên ngoài, Thác Bạt Huy liền dắt hai con ngựa của mình và Vương huynh đi đến chuồng ngựa.

Bạn đang đọc:[18+] Mau xuyên: Nuông Chiều Nhục DụcChương 330
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.