Bạn đang đọc:[18+] Mau xuyên: Nuông Chiều Nhục DụcChương 352

Vì quan hệ với Trương Thuận, tuy Sở Kiều tuổi không lớn, nhưng đã trở thành thái giám chưởng thiện của Thượng Thiện Giám, ngày thường chính là làm trợ thủ cho tư thiện thái giám, đưa đồ ăn đến cho các chủ tử ở lục cung, công việc không nhiều lắm, có thể nói là vô cùng nhẹ nhàng.

 

Hơn nữa điều khiến nàng hài lòng nhất, chính là thức ăn mỗi ngày. Thường thì sau khi chuẩn bị bữa ăn cho Hoàng thượng và các vị cung chủ trong hậu cung, sẽ có một ít nguyên liệu thừa lại.

 

Theo quy củ, các vật liệu thừa sẽ cùng bị vứt đi chung với cơm thừa canh cặn, nhưng thái giám cung nữ lại không ngại những vật liệu thừa này, ăn ngon là được. Cho nên mấy người vào ca trực sẽ vụиɠ ŧяộʍ chia nhau, đây cũng coi như lệ thường trong cung, trong lòng mọi người đều biết rõ, nhưng không ai quản.

 

Trong nhà nguyên chủ trước kia bán đồ ăn sáng, bánh bao màn thầu sủi cảo hoành thánh vân vân, nguyên chủ quanh năm phụ giúp cha mẹ làm trợ thủ, làm những món điểm tâm nhỏ này cũng coi như thuận buồm xuôi gió, ngẫu nhiên có tiểu chủ thèm ăn muốn ăn một chút, nàng cũng có thể phát huy tác dụng, hơn nữa người ngoan miệng ngọt, lăn lộn ở Thượng Thiện Giám cũng coi như cá gặp nước.

 

Lại một ngày bữa tối làm xong, đợi sau khi trù dịch thu thức ăn thừa về Thượng Thiện Giám, Sở Kiều chủ động tiếp nhận công việc thu thập rửa sạch của một tiểu thái giám khác, rúc vào một góc cọ rửa bát đĩa sạch sẽ, được tiểu thái giám kia cảm tạ một phen.

 

Nàng tùy tiện ăn chút cơm, rồi đợi đến khi trăng treo giữa trời, các thái giám còn lại đã nghỉ ngơi, mới lén lút đứng dậy, ôm bọc giấy dầu trong ngực, thừa dịp dạ hắc phong cao chạy tới Thu Tịch cung.

 

Vừa rồi trong lúc dọn dẹp bát đĩa thừa, nàng trộm để lại mấy cái bánh bao nhỏ cùng một cái chân vịt ướp tương, nghĩ đến lần trước tiểu hài tử kia thích dâu tây như vậy, nàng lại nhặt lên hai quả mềm bị sàng lọc vứt đi vì hơi nát, cùng nhau bao lại.

 

Từ ngày ấy qua đi, Sở Kiều ôm lấy công việc đi Thu Tịch Cung đưa thức ăn, gặp qua Lục hoàng tử rất nhiều lần, hai người cũng dần dần hiểu biết nhau.

 

Từ trong miệng cậu bé, nàng biết được, thì ra hắn đã gần mười hai tuổi. Nhưng lại trông như tám chín tuổi vậy, gầy trơ cả xương, mỗi ngày ăn đều là cơm thừa canh cặn, phần lớn lại còn là thức ăn thừa đám thái giám để lại. Sở Kiều tức giận xắn tay áo lên muốn tìm đám nô tài mắt chó nhìn người thấp kia lý luận, nhưng lại bị tiểu hài tử giữ chặt lại.

 

Tiểu hài tử dùng hồng mâu nhìn nàng, lắc đầu.

 

Cảnh Sâm đã sống trong thâm cung này hơn mười năm, biết bên dưới vẻ sáng sủa của cung điện này là sự thối nát u ám. Hắn đã quen với cuộc sống trong bóng tối thế này, lại không nghĩ tới đột nhiên có một chùm ánh sáng rọi vào.

 

Chùm ánh sáng này rất nhỏ, rất mỏng manh, nhưng Cảnh Sâm vẫn là luyến tiếc nó lụi tắt.

 

Sở Kiều cũng biết, mình tức giận thì tức giận, nhưng nếu thật sự lấy thân phận hiện giờ của nàng đi giúp tiểu hài tử lý luận, hậu quả có thể rất thảm thiết.

 

Aiz. Dẫu biết về sau nam chính có thể đại sát tứ phương, nhưng những gian nan cùng thống khổ hiện tại cũng không có cách nào bỏ qua a.

 

Sở Kiều đè nén đau lòng trong lòng, chỉ có thể tìm cơ hội tận lực trợ giúp tiểu hài tử.

 

Cửa chính Thu Tịch Cung có người trông giữ, Sở Kiều từ một bên lẻn qua, tránh thái giám ở lối vào cửa chính, lặng lẽ mò tới bên ngoài tường cung phía tây Thu Tịch Cung. Nàng nhìn trái nhìn phải, nơi này là ranh giới phía tây gần với lục cung nhất, tới gần bên ngoài tường cung, hoang tàn vắng vẻ, ngoại trừ tuần tra cố định mỗi ngày, hầu như sẽ không có ai đi tới đây.

 

Sở Kiều trước đó đã quan sát rõ ràng thời gian tuần tra của các thị vệ, lúc này bọn họ tuần tra xong phía tây đang đi về phía đông, nơi này trong thời gian ngắn sẽ không có ai đến.

 

Nàng thập phần thuần thục lui về phía sau hai bước, ước lượng bao giấy dầu trong tay, rồi ném về phía tường bên kia.

 

Thấy bao giấy dầu đã vượt qua tường, nghe được tiếng rơi xuống đất, Sở Kiều hai tay che miệng, giả tiếng chim kêu, "cúc cu" hai tiếng.

 

Đây là ám hiệu mà nàng cùng tiểu hài tử đã ước định, để thông báo với hắn có thêm cơm tới rồi.

 

Sở Kiều ngồi xổm dưới góc tường đợi một lúc lâu, cho đến khi chân đã tê rần, cũng không nghe thấy âm thanh mau chóng hồi đáp của tiểu hài tử như mấy lần trước nàng ném xong.

 

Nàng có chút lo lắng, không biết tiểu hài tử đang ngủ hay xảy ra chuyện gì, có lòng muốn gọi tiểu hài tử một tiếng, nhưng nghe thấy tiếng bước chân từ xa đến gần, nàng chỉ có thể nhanh chân chạy về Thượng Thiện Giám trước.

 

Trở lại trong ổ chăn nằm xuống, trước khi nhắm mắt lại, Sở Kiều thầm cầu nguyện trong lòng, hy vọng tiểu hài tử chỉ là ngủ rồi, không xảy ra chuyện gì.

 

Tuy nhiên, thế sự không như con người mong muốn.

Bạn đang đọc:[18+] Mau xuyên: Nuông Chiều Nhục DụcChương 352
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.