Bạn đang đọc:[18+] Mau xuyên: Nuông Chiều Nhục DụcChương 359

Đêm khuya thanh vắng, yên lặng như tờ. Một thân ảnh mặc trang phục thái giám lặng lẽ đẩy nhẹ một cánh cửa ra, ánh nến nhảy nhót trên tay, chiếu sáng khuôn mặt tiểu xảo khó phân biệt giới tính của "y".

 

Giày vải giẫm lên mặt thảm, tiếng vang đều bị hút lấy, “y” chậm rãi đi tới trước giường, xốc mành lên, nhìn người đang ngủ say trên giường.

 

Người nọ tuy đang nằm, lại không che giấu được dáng người thon dài, bất quá chỉ là thiếu niên mười lăm sáu tuổi, một thân tiết y huyền sắc bao lấy dáng người nhìn qua thon gầy nhưng lại ẩn chứa sức mạnh, như một con hắc báo ngủ say. Nửa khuôn mặt lộ ra dưới ánh nến của hắn trông rất tinh xảo, bên dưới đôi mắt đang nhắm là hàng mi dày đậm, môi mỏng khẽ mím, đầu mày khẽ chau, không giận tự uy.

 

Thái giám trẻ tuổi kia hơi khom lưng xuống, dán vào bên tai thiếu niên, miệng thơm khẽ mở

 

"Lục hoàng tử, đến giờ Dần rồi, nên rời giường thôi."

 

Thiếu niên nhíu nhíu mày, nghiêng người, muốn che tai lại để không nghe thấy âm thanh phiền phức ấy nữa, mà một nửa khuôn mặt kia của hắn giấu trong bóng tối cũng bởi vậy lộ ra dưới ánh nến.

 

Nếp nhăn chằng chịt, tựa như Tu La.

 

Thái giám kia thế nhưng không bị nửa mặt này dọa sợ, lại thúc giục như không có chuyện gì: "Chủ tử, hôm nay Giang lão thái phó đi du lịch ở bên ngoài nhiều năm sắp về triều, hôm qua ngài còn dặn nô tài nhắc ngài dậy sớm mà..."

 

Nghe xong lời này, thiếu niên nọ mới chậm rãi mở mắt ra, tròng mắt đo đỏ bên trong con ngươi đen có chút mê ly, trong cổ họng hắn" ngô ưm " hai tiếng, cánh tay dài nhấc lên, ôm thái giám trước mặt đè xuống, thái giám kia không đứng vững, liền nhoài lên người hắn.

 

"Tiểu Sủi Cảo, sao cậu ngày càng giống nữ nhân thế này, hử?" Thiếu niên ghé vào cổ thái giám trẻ tuổi thở một hơi, "Suốt ngày nhắc mãi."

 

Sở Kiều đưa tay đẩy thiếu niên ra xa một chút, cố gắng không để bộ ngực bị đai lưng bó chặt dán lên thân thể hắn, "Chủ tử còn nói, chưa từng thấy hoàng tử nào ngủ nướng trên giường như ngài đấy!"

 

Nhưng trong lòng lại chửi thầm: Lão nương còn không phải là nữ nhân sao!? Không phải vì huynh, ai muốn cả ngày giả làm bộ dáng bất nam bất nữ này! Sắp bó đến nghẹt thở rồi đây!

 

Cảnh Sâm buông tay, nhìn tiểu thái giám vội vàng trốn xa hắn, ánh mắt trầm xuống.

 

Bất quá hắn không biểu lộ ra, cười cười đứng lên, không so đo với lời nói vượt khuôn phép của tiểu thái giám, tiếp nhận khăn lau mặt, mang mặt nạ vào.

 

"Ai bảo ta thân thể không tốt chứ, thái y đã dặn dò phải ngủ nhiều nghỉ ngơi nhiều." Cảnh Sâm giả vờ che ngực ho vài tiếng, Sở Kiều sợ tới mức tiến lên đỡ lấy hắn, thấy ý cười trong mắt hắn mới dừng lại.

 

"Chủ tử! Ngài lại dọa nô tài như vậy nữa, về sau để Tiểu Viên Tử hầu hạ ngài buổi sáng đi!"

 

Sở Kiều vừa mặc y phục cho Cảnh Sâm, vừa tức giận nói.

 

Nàng dễ dàng lắm sao! Mỗi ngày không đến tam điểm đã phải rời giường, còn phải chịu thương chịu khó mà hầu hạ vị chủ tử này rời giường rửa mặt chải đầu, bồi hắn đi học ở thượng thư phòng, từ chuyện lớn đến chuyện nhỏ, như một bảo mẫu, quả thực chính là công nhân gương mẫu điển hình của thời cổ đại. 

 

Nàng đau lòng tiểu tử này khi còn nhỏ chịu nhiều khổ sở như vậy, cho nên sau khi hắn được Dung phi dùng chính sách dụ dỗ chăm sóc tốt một chút mà có quyền lên tiếng, đòi nàng đến bên cạnh, nàng liền hạ quyết tâm đối xử tốt với hắn.

 

Nào biết tiểu tử này càng lớn càng thích trêu chọc nàng, hơn nữa quả thực giống như đang thăm dò tính tình của nàng, mỗi lần đều làm cho nàng xù lông.

 

"Ta sai rồi."

 

Thiếu niên hiện giờ nhổ giò, vóc dáng đã sắp cao hơn Sở Kiều cả một cái đầu. Hắn cúi đầu, trán sắp chạm vào gáy Sở Kiều, trên khuôn mặt tuấn tú đầy vẻ thành khẩn, "Tiểu Sủi Cảo, chỉ có cậu tốt với ta nhất, cậu nỡ nhìn thấy ta bị người khác khi dễ sao?"

 

"Hiện tại ai còn dám khi dễ ngài?" Sở Kiều nhướng mày, đối với thiếu niên làm nũng đã miễn dịch, "Được rồi, chủ tử, đi mau lên, nếu không đi ngay thì đến trễ mất, cần thận thái phó phạt ngài chép sách đấy!"

 

Nghe tiếng lải nhải của tiểu thái giám, trong ánh nắng ban mai thiếu niên bước ra khỏi điện, hai người một trước một sau đi trên cung đạo vắng vẻ, tuy rằng bốn phía không có ai, nhưng không mảy may cảm thấy cô độc.

Bạn đang đọc:[18+] Mau xuyên: Nuông Chiều Nhục DụcChương 359
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.