Bạn đang đọc:[18+] Mau xuyên: Nuông Chiều Nhục DụcChương 363

"Phân rõ trắng đen?" Từ trước đến nay giao hảo cùng Tứ hoàng tử, Tam hoàng tử chậm rãi đi ngang qua, "Người ở đây đều nhìn thấy, là tên thái giám này của ngươi làm đổ nước lên người Vân cô nương, làm ướt bản thảo của nàng, chẳng lẽ mắt mọi người đều mù sao?" Nhưng không đề cập đến chuyện là ai đụng ngã Sở Kiều, mới khiến nước đổ ra ngoài.

 

"Đúng vậy! Cái thứ không có mắt!" Đầu sỏ gây tội Ngũ công chúa Cảnh Nhã hoàn toàn không cảm thấy mình sai, ngược lại một bộ dáng bất bình thay bạn, vừa lấy khăn gấm lau cho Vân Uyển, vừa phân phó, "Người đâu, kéo xuống, đánh năm mươi đại bản!"

 

"Ta xem ai dám!?"

 

Hai mắt Cảnh Sâm híp lại, đôi mắt đỏ bị mặt nạ che khuất cuồn cuộn huyết sắc, trong đồng tử đen như mực lưu chuyển sự giận dữ, thẳng đến trừng lui Cảnh Nhã.

 

"Thế nào, lão Lục, ngươi vì tên tiểu thái giám này mà muốn khi dễ tiểu Ngũ?" Tam hoàng tử lấy ra bộ dáng huynh trưởng.

 

Sở Kiều ở trong hoàng cung này sớm đã quen với việc chỉ hươu bảo ngựa thế này, nàng biết, thân phận lúc này của nàng không cho phép nàng làm càn, mà hiện tại, cũng không phải là lúc nam chính chưa đủ lông đủ cánh có thể làm càn. Chính vì thế nàng ngẩng đầu, lắc đầu dùng ánh mắt ngăn cản Cảnh Sâm đang muốn thốt ra lời xung đột với huynh trưởng.

 

"Thôi bỏ đi," Vân Uyển thấy trường hợp giương cung bạt kiếm như thế, lập tức mở miệng hoà giải, "Y cũng không phải cố ý, bản thảo hỏng rồi thì ta viết lại cái khác là được."

 

Nói là nói như thế, nhưng ngẫm lại mình lại phải tốn rất nhiều thời gian viết cái thứ này, Vân Uyển liền sinh lòng bực bội.

 

Thật ra nàng ta nhìn thấy là Cảnh Nhã đυ.ng phải, thái giám kia bất quá là kẻ gánh thay mà thôi, nhưng chỉ có thể coi như không biết, ai bảo hiện giờ nàng ta là thư đồng của Cảnh Nhã, sao có thể nói không tốt về nàng ấy.

 

"A Uyển muội chính là quá thiện lương!" Tứ hoàng tử muốn ở trước mặt người mình ngưỡng mộ thể hiện một phen, liền nghiêng đầu bễ nghễ nhìn Sở Kiều, ánh mắt nhìn nàng giống như nhìn một con kiến không đáng kể vậy, "Thế này đi, nếu Vân cô nương đã thay ngươi cầu tình, liền không đánh năm mươi đại bản nữa..."

 

Sở Kiều còn chưa kịp thở phào nhẹ nhõm, liền lại nghe thấy y biến chuyển: "Như vậy đi, cũng chỉ đánh hai mươi đại bản, cho ngươi một bài học!"

 

Chỉ!? Sở Kiều trong lòng thầm ai điếu cho cái mông của mình một phen, nhưng nàng biết, đây đã là kết quả tốt nhất.

 

Trước khi chủ tử nhà mình còn chưa kịp mở miệng, nàng đã hướng về phía Tứ hoàng tử cùng Vân Uyển nặng nề dập đầu, tạ ơn: "Đa tạ Vân cô nương, đa tạ Tứ hoàng tử!"

 

Ngẩng đầu lên, khi bị hai tên thái giám kéo ra ngoài hành hình, nàng lại một lần nữa hướng về phía Cảnh Sâm hơi không thể thấy mà nói ba chữ, "Không sao đâu".

 

Chuyện này đối với các hoàng tử cao cao tại thượng mà nói, chẳng qua chỉ là một chuyện vặt vãnh không đáng kể, Cảnh Nhã cùng Vân Uyển được mấy hoàng tử vây quanh đến thiên điện dùng cơm. Vân Uyển vốn còn muốn thỉnh giáo Giang Thái phó, lại bị mấy người nói buổi chiều lại thỉnh giáo cũng không muộn, nàng ta đành phải từ bỏ.

 

Rất nhanh, trong thượng thư phòng chỉ còn lại hai người.

 

Cảnh Sâm cúi đầu không nói một câu, cùng với Giang Thái phó đã thu dọn đồ dùng dạy học xong trước án thư.

 

Cách tường cung, loáng thoáng có thể nghe thấy tiếng trầm đυ.c của trượng gỗ đập vào da thịt, cùng với tiếng rên rỉ đè nén thống khổ.

 

"Cảm thấy thế nào khi chứng kiến người mình coi trọng bị khi dễ ngay trước mắt mình?"

 

Giang Thái phó kể từ khi xảy ra sự việc vẫn luôn không nói chuyện, như người ngoài cuộc chứng kiến toàn bộ quá trình, ông nhạy bén quan sát, đã sớm chú ý tới thái độ Cảnh Sâm đối đãi với thái giám kia.

 

Giờ phút này, nhìn thiếu niên bên cạnh siết chặt nắm tay, ông dửng dưng đổ thêm dầu vào lửa.

 

"Chẳng qua chỉ là một tiểu thái giám mà thôi," Cảnh Sâm buông lỏng tay ra, giấu bàn tay vào trong ống tay áo rộng, che đi lòng bàn tay bị bấm ra máu, "Có gì để bổn hoàng tử phải coi trọng chứ."

 

"Ha ha, người trẻ tuổi nha," Giang Thái phó không vạch trần lời nói dối của Cảnh Sâm, chẳng qua tiếp tục tự nói: "Nếu muốn bảo hộ người mình để ý, thì phải có được thực lực khiến người ta không dám chọc vào."

 

Cảnh Sâm nghe vào trong tai, ánh mắt khẽ nhúc nhích.

 

Làm sao hắn lại không biết đạo lý này? Mấy năm nay hắn liều mạng nỗ lực, nỗ lực đọc sách, nỗ lực xu nịnh, còn không phải là vì muốn leo lên vị trí cao hơn, làm người khác không dám động vào người hắn muốn bảo hộ sao?

 

Thế nhưng, kết quả lại, vẫn giống như cá nằm trên thớt —— mặc người xâu xé.

 

Người quan trọng nhất của hắn bị kéo đi xử trí ngay trước mắt hắn, ngay cả mở miệng cầu tình cho nàng, hắn cũng không làm được.

 

Trong mắt những huynh đệ này, hắn vẫn chỉ là một kẻ có thể tùy ý bị ức hϊếp!

 

Giang Thái phó thấy thiếu niên vẫn là một bộ dáng rúc vào sừng trâu, trong lòng nhịn không được lắc đầu, đứa nhỏ này, tính nết kia cũng không biết giống ai nữa.

 

"Ngày xưa Hàn Sơn hỏi nhặt được..." Ông muốn dùng Phật pháp để khai sáng cho hắn, không ngờ thiếu niên lại nói tiếp lời ông còn chưa nói hết ——

Bạn đang đọc:[18+] Mau xuyên: Nuông Chiều Nhục DụcChương 363
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.