Bạn đang đọc:[18+] Mau xuyên: Nuông Chiều Nhục DụcChương 364

"Thế gian có người báng ta, khinh ta, nhục ta, cười ta, khi ta, tiện ta, ác ta, gạt ta, thì làm thế nào?"

 

Cảnh Sâm nhớ tới năm đó khi hắn vừa mới nhập học, trong thức ăn bị Tứ hoàng tử đùa giỡn bỏ bã đậu, sau khi trở về thượng thổ hạ tả nằm liệt trên giường cả một ngày, tiểu thái giám an ủi bên tai hắn.

 

"Chỉ cần nhẫn y, nhượng y, theo y, tránh y, chịu y, kính y, mặc kệ y, qua mấy năm nữa, huynh lại nhìn y xem."

 

...

 

"Lục hoàng tử, chúng ta đừng so đo với tên quỷ đáng ghét như Tứ hoàng tử, ngài cứ nhìn xem, qua mấy năm nữa, tính tình này của y, sớm muộn gì cũng chết trong tay mình!"

 

"Ngươi một tên thái giám, cũng dám rủa Tứ ca, không muốn mạng nữa sao!"

 

"Hì hì, chỉ cần Lục hoàng tử khỏe mạnh, mạng của nô tài mới gọi là mạng!"

 

...

 

"Không phải đúng rồi sao?" Giang Thái phó sờ sờ chòm râu, trẻ nhỏ dễ dạy, "Có một số việc, hiện tại không cần so đo."

 

Cảnh Sâm hiểu được ý tốt của thái phó, nhưng lại không tán đồng. Không so đo, hậu quả chính là người khác càng thêm trắng trợn ức hϊếp!

 

"Nếu thật sự vì bo bo giữ mình mặc cho kẻ khác trèo lên đầu," Hắn quay đầu lại nhìn lão giả, "Vậy thì ngày ta chân chính có được thực lực, người ta muốn bảo hộ có lẽ đã không còn nữa. Vậy tất cả những gì ta nỗ lực, còn ý nghĩa gì nữa chứ?"

 

Chẳng qua chỉ là một thiếu niên mười mấy tuổi, trong lời trong miệng lại âm vang hữu lực, Giang Thiện nghe xong trong mắt hiện lên một tia phức tạp, dường như lâm vào hồi ức, môi rung rung, cách một hồi lâu mới thở dài một hơi, đi lên phía trước nghiêm túc đối mặt với thiếu niên, mở miệng nói: "Lão phu bình sinh chỉ thu hai đồ đệ, không biết Lục điện hạ, có nguyện ý làm đệ tử quan môn của lão phu hay không?"

 

Trên đời ai mà không biết Giang Thái phó bác học uyên thâm, vô số học sinh muốn trở thành đồ đệ của ông, ông lại chỉ từng thu hai người. Cảnh Sâm kinh ngạc trong lòng, nhưng vẫn chưa lập tức đáp ứng.

 

"Thái phó hẳn đã nghe qua tình huống của Cảnh Sâm," Hắn giơ tay tháo mặt nạ xuống, để lộ nửa khuôn mặt xấu xí của mình, "Cảnh Sâm sinh mẫu hèn mọn, khuôn mặt có tổn hại, cũng không phải là lương tài." Ngụ ý, hắn cùng đại vị kia vô vọng, nếu Giang Thái phó muốn dựa vào quan hệ sư đồ với hắn chờ mong sau này có hồi báo, vậy thì quá không đáng giá.

 

Lão giả nhìn thấy dung mạo của hắn, nhưng cũng không để ý, ngược lại níu lấy câu nói thuận miệng của Cảnh Sâm mà bất mãn: "Thế nào, Lục điện hạ xem thường sinh mẫu của mình?"

 

"Không phải như thế," Cảnh Sâm lắc đầu, "Mẫu thân cho Cảnh Sâm sinh mệnh, Cảnh Sâm chỉ có lòng ngưỡng mộ và cảm kích đối với bà, chẳng qua trong hoàng cung này, những điều ấy... không ai để ý." Mọi người để ý, chỉ có thân phận, quyền lợi và địa vị.

 

"A, hoàng cung này..." Giang Thiện lắc đầu, mặt lộ vẻ châm chọc, nhưng không nói ra lời bất mãn, ngược lại chuyển ngôn: "Về dung mạo ngươi không cần lo lắng, thân phận cũng không cần để ý, ta chỉ hỏi ngươi, ngươi có nguyện ý hay không?"

 

Cảnh Sâm nhìn ra lão nhân trước mắt nghiêm túc, hắn cũng nghiêm mặt, sửa sang lại y quan, vén áo bào lên quỳ xuống, "Sư phụ ở trên, xin nhận của đồ nhi của một lạy!"

 

Giang Thiện nhìn chằm chằm xoáy tóc trên đầu thiếu niên, trong mắt lóe lên vẻ kích động, "Tốt, tốt, đứng lên đi."

 

"Đối với sư phụ, không cần phải nói dối đi," Giang Thiện sờ sờ râu, từ trong tay áo móc ra một cái bình sứ nhỏ đưa cho Cảnh Sâm, "Ngươi hiện giờ bộc lộ mũi nhọn, không phải chuyện tốt." Ông chỉ chính là hiện giờ thiếu niên ưu tú như thế, đã chướng mắt một số người.

 

"Cầu sư phụ chỉ giáo!" Cảnh Sâm vội vàng hỏi.

 

"Trước khi chưa có thực lực tuyệt đối... Có đôi khi, lui cũng là tiến." Giang Thiện bày ra vẻ lão thần tại thượng vỗ vỗ vai hắn, nói xong liền ra khỏi cửa.

 

Lưu lại một mình Cảnh Sâm đứng tại chỗ, cúi đầu, ánh mắt lộ vẻ suy tư.

 

Cả hai đều không lưu ý tới, ở phía bên kia của căn phòng, có một góc váy màu nguyệt bạch.

 

 

Cảnh Sâm cố nén sự lo lắng trong lòng, nhịn đến khi tan học, giống như bình thường quay về Thu Tịch Cung. Nhưng nếu ai đó để ý đến bước đi của hắn, sẽ phát hiện, có chút hỗn độn cùng hoảng loạn.

 

Sở Kiều sau khi chịu hai mươi đại bản, sớm đã bị hai thái giám nhị đẳng Thu Tịch cung nâng trở về, ném vào trong phòng.

 

Cảnh Sâm ngày thường chỉ cho nàng hầu hạ, thế nên Sở Kiều không giống các thái giám khác cần chen chúc trong cùng một gian phòng, mà là ngủ ở bên cạnh tẩm điện của Lục hoàng tử.

 

"Lục hoàng tử, Sở công trở về liền đuổi chúng nô tài ra ngoài, không cho nô tài đến gần." Hai tên thái giám thấy Cảnh Sâm trở về, vội vàng giải thích.

 

Bọn họ ngày thường đều ở chỗ Lục hoàng tử hầu hạ, tuy chỉ làm chút việc vặt vãnh, nhưng cũng có thể nhìn ra Lục hoàng tử đối với Sở Kiều có bao nhiêu thân cận. Hiện giờ Sở Kiều bị tội, Lục hoàng tử khẳng định lo lắng trong lòng, bọn họ cũng sợ mình bị giận chó đánh mèo.

 

"Được rồi, các ngươi lấy chút nước ấm đặt ở gian ngoài đi, không có ta phân phó không được phép tới đây!"

 

Cảnh Sâm lo lắng tiểu thái giám của hắn da mặt mỏng, vội vàng phất tay bảo hai người rời đi, còn mình thì vén mành lên, đi vào trong.

Bạn đang đọc:[18+] Mau xuyên: Nuông Chiều Nhục DụcChương 364
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.