Cự căn theo động tác của Sở Mân Thâm, xoay tròn đâm loạn trong tiểu huyệt Sở Kiều, không biết đâm trúng chỗ nào, Sở Kiều chỉ cảm thấy cơ thể tê rần, sướng như muốn bay lên trời, cơ thể như được vùi trong đám mây.
Sở Mân Thâm thấy thế, hắn cũng không phải thanh niên mới lớn không biết gì, như nghĩ tới điều gì đó, trong mắt hiện lên ý cười sung sướng, "Ồ, xem ra chú tìm được điểm mẫn cảm của Kiều Kiều rồi..." Hắn nhớ lại vị trí đâm vừa rồi, thử thăm dò cảm thụ hình dáng lối đi đang bao bọc lấy hắn, chậm rãi sờ soạng, quy đầu lại lần nữa lướt qua một chỗ lồi lên bên trong lối đi.
"A a a!!..." Sở Kiều tức khắc toàn thân run lên, sau đó sảng khoái hét ra tiếng.
"Thì ra là chỗ này..." Sở Mân Thâm tìm được đúng chỗ, cong môi, ôm chặt eo Sở Kiều, từng chút từng chút va chạm vào chỗ nhô lên kia, không nhanh không chậm, lại nhiều lần hữu lực.
"A! A ách... A a a..." Sở Kiều lúc này đã có chút hoảng hốt, cảm giác tê dại ở dưới thân ngày càng dâng trào mãnh liệt, khiến cô giống như một chiếc thuyền nhỏ trôi dạt giữa đại dương, không thể khống chế thân thể, chỉ có thể chìm nổi theo tình dục.
"Đừng mà... Đừng mà... A... Chú ơi... Không thể đâm chỗ đó được đâu, dừng lại đi mà..."
Bị Sở Mân Thâm không ngừng đâm vào nơi đó, Sở Kiều bỗng nhiên cảm giác cơ thể của mình lại nhịn không được muốn đi tiểu. Cô vừa chấp nhận việc hắn va chạm, vừa muốn ngăn cản Sở Mân Thâm tiếp tục, nhưng Sở Mân Thâm nào chịu nghe theo cô, vẫn mạnh mẽ thọc vào rút ra không biết mệt mỏi.
"Hức... Không được... A a... Chú mau đứng lên... A a a a!!!"
Cuộc yêu giữa hai người vừa mãnh liệt vừa đột ngột, trước khi Sở Kiều kịp đẩy Sở Mân Thâm, liền cảm giác nước từ trong tiểu huyệt mình trào ra, xối hết lên cự căn đang chôn trong cơ thể cô.
"Hức... Chú là đồ xấu xa! Tránh ra... Tránh ra... Huhu..." Sở Kiều cảm thấy quá đỗi xấu hổ, cô cho rằng mình bị Sở Mân Thâm thao đến tè ra, cả người sắp hỏng mất.
Sở Mân Thâm cảm giác được trong hoa tâm Sở Kiều bỗng phun ra chất lỏng xối lên quy đầu hắn, khiến hắn cũng bị kích thích đến hạ thể tê dại, Kiều Kiều... Kiều Kiều đây là... Triều xuy? Bị hắn thao đến... Cao trào?
(*) Triều xuy: Có thể hiểu sướng đến tiểu cả ra, chắc là lên đỉnh =))
Sở Mân Thâm chưa kịp hoàn hồn, liền nghe thấy tiếng nức nở xấu hổ của Sở Kiều, vội vàng an ủi, "Kiều Kiều ngốc... Thẹn thùng cái gì..."
"Hức... Bảo chú đừng đâm chỗ đó mà chú không nghe... Huhu... Người ta tè rồi..." Sở Kiều còn đang đắm chìm trong sự hiểu lầm của mình, cảm thấy vô cùng xấu hổ.
"Ha ha... Kiều Kiều ngốc..." Trong hoa dịch Sở Kiều vừa phun ra, Sở Mân Thâm tiếp tục không nhẹ không nặng đâm thọc vào lối đi ẩm ướt, "Sao lại là tè... là thể dịch của em... cũng giống như chú, lúc em động tình, mới có thể phun ra thứ này..." Sở Mân Thâm vui vẻ phổ cập kiến thức cơ bản cho cô. Thân là đàn ông, làm tình với người người con gái của mình đến cao trào, đây là sự khẳng định năng lực của hắn.
"Cháu yêu chú... Mới có thể bị chú thao đến triều xuy… Có gì phải xấu hổ... Huh?"
A, không phải bị thao đến... Mất khống chế?
Sở Kiều mặt dần đỏ lên, vì mình hiểu sai mà ngượng ngùng.
Dù biết là triều xuy, nhưng dẫu sao vẫn là một cô gái còn trẻ chưa có kinh nghiệm, những con chữ và phim ảnh cô xem trước kia đều không bằng chính bản thân mình chân chân thật thật cảm thụ, hại cô còn nghĩ rằng mình… Cái đó.