Bạn đang đọc:[18+] Mau xuyên: Nuông Chiều Nhục DụcChương 96

"Chỉ giáo thì chưa nói tới," Tô Nhụy Chi từ trên xuống dưới đánh giá Sở Kiều một lượt, ánh mắt kia tràn ngập soi mói cùng khinh thường, "Chỉ là có chút nghi hoặc, thật không biết năm đó Lăng sư thúc là mắt mù hay như thế nào lại đi coi trọng cái loại phế vật như ngươi."

 

Nàng ta vừa nói, vừa phóng xuất ra uy áp Trúc Cơ kỳ, xem ra là muốn ra oai phủ đầu Sở Kiều.

 

Thế nhưng nàng ta đã quên, Sở Kiều người chân thật leo lên đỉnh Đăng Thiên Thang, trường kỳ thực chiến rèn luyện càng làm phong phú thêm kinh nghiệm của nàng, đối với chiến đấu vượt cấp đều có thể liều mạng vài phần, há có thể sợ một người vừa mới Trúc Cơ như nàng ta.

 

"Phế vật?"

 

Sở Kiều không hề bị ảnh hưởng, ngược lại tiến lên một bước, giơ thanh kiếm đang cầm trong tay lên, chặn đứng thanh trường kiếm trước người của Tô Nhụy Chi, nhếch môi cười lạnh.

"Ha ha, Tô sư tỷ không sợ gió lớn thổi bay lưỡi sao."

 

Nếu không có buổi nói chuyện trước đó của sư phụ khai đạo cho mình, có lẽ lúc này nàng sẽ bị ảnh hưởng bởi lời trào phúng của Tô Nhụy Chi, tâm tình bất ổn. Nhưng bây giờ nàng đã biết, trong lòng sư tôn chưa bao giờ thất vọng về nàng, vẫn luôn âm thầm ở phía sau cổ vũ cho nàng, ủng hộ nàng, nàng còn gì phải lo lắng?

 

Cho dù chỉ là một Luyện Khí đại viên mãn, nàng cũng muốn để cho mọi người biết, đệ tử của Cửu Tiêu chân quân Lăng Việt, tuyệt không phải phế vật!

 

"Nếu Tô sư tỷ muốn chỉ giáo sư muội một phen, sư muội không lời nào để nói." Sở Kiều nhìn thẳng vào Tô Nhụy Chi bằng cặp mắt đen lạnh lùng, nói tiếp, "Nhưng nếu Tô sư tỷ muốn chửi bới sư tôn ta," Tay nàng dùng sức, thân kiếm chống lại chuôi kiếm của Tô Nhụy Chi, đẩy nàng ta lùi về phía sau hai bước.

"Ta cùng thanh kiếm trong tay ta, đều không đáp ứng!"

 

"Ngươi!"

 

Tô Nhụy Chi bị kích động bởi thái độ ngạo khí kia của Sở Kiều, trong cơn giận dữ không màng mấy tỷ muội xung quanh khuyên giải cùng ngăn cản, giơ kiếm chỉ vào Sở Kiều.

 

"Được, được, được! Vậy hôm nay ta liền chỉ giáo ngươi một lượt, để ngươi biết cái gì gọi là kính trọng người trên! Cái gì gọi là nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên!"

 

Dứt lời, nàng ta kéo xuống ngọc bài bên hông, ném về phía Sở Kiều, khiêu khích nhìn nàng.

 

Sở Kiều vững vàng tiếp được, cũng kéo xuống ngọc bài có hoa văn tương tự bên hông mình, vứt trở lại.

 

Đây là quy củ của Hạo Khí Tông.

 

Chúng đệ tử Hạo Khí Tông không được nội đấu, không được giết hại lẫn nhau, nếu muốn tỷ thí luận bàn, cần trao đổi ngọc bài thân phận, cùng đặt trên đài Càn Khôn, để tỏ rõ thái độ quyết tâm.

 

Khi đã lên Càn Khôn Đài, việc bị thương trong lúc so đấu là điều không thể tránh khỏi, nhưng cuộc tỷ thí chỉ kết thúc khi có một người nhận thua, người chiến thắng không được cố ý giết đối thủ, cũng như không được dùng ám tiễn lén đả thương người. Thắng thua toàn dựa vào bản lĩnh, ân oán trên đài cũng chấm dứt, dưới đài không được lại dây dưa truy cứu.

 

Tô Nhụy Chi cùng Sở Kiều đều biết quy định này, hai người trao đổi ngọc bài, được coi là đã không tiếng động tuyên chiến đồng ý lên Càn Khôn Đài.

 

"Này, nhanh lên nhanh lên, nghe nói Sở sư muội cùng Tô sư muội lên Càn Khôn Đài đó!"

 

"Cái gì? Sao hai người đó lại đánh nhau?"

 

"Sở sư muội? Có phải người Trúc Cơ thất bại ba lần kia không?"

 

"Đúng đúng đúng, chính là nàng ấy! Còn là đệ tử duy nhất của Cửu Tiêu chân quân đó!"

 

"Vậy người còn lại thì sao?"

 

"Người kia là Tô Nhụy Chi, đệ tử đắc ý của Xích Hà chân quân, mới vừa thăng cấp Trúc Cơ!"

 

"Sở sư muội này không phải là tìm chết sao? Một người ở Luyện Khí làm sao đánh thắng Trúc Cơ..."

 

"Chán phèo, nói không chừng chỉ là một trận cãi vả nhỏ giữa hai tiểu cô nương."

 

"Ta nghe nói, hai vị này đều là mỹ nhân a..."

 

"Ai da, vậy còn chờ gì nữa, đi đi đi, cùng đi xem đi!"

 

Phía Bắc Côn Luân chủ phong, có một ngọn núi do đá tích lũy mà thành, tên Thương Hoàn. Núi Thương Hoàn không có ngọn, đỉnh núi là tứ giác, hình lòng chảo, hẹp ở phần dưới và rộng ở phần trên, chính giữa lòng chảo là Càn Khôn Đài.

 

Càn Khôn Đài rộng hơn trăm dặm, được phân cách thành nhiều khối nhỏ, Sở Kiều cùng Tô Nhụy Chi giờ phút này đang tay cầm kiếm đối mặt với nhau, đứng trên đài tỷ thí tại một trong những khối nhỏ đó.

 

"Sở sư muội, đao kiếm không có mắt, nếu lúc này ngươi nhận thua, mở miệng xin lỗi thì trận tỷ thí này sẽ không còn nữa."

 

Nhìn dưới đài ngày càng tụ tập nhiều người, Tô Nhụy Chi vuốt vuốt tóc mai, cố tỏ ra bao dung độ lượng, ra vẻ ôn nhu.

 

"Ồ, xin lỗi?"

 

Sở Kiều một bộ hồng y, giờ phút này thần sắc lạnh lùng tựa băng sương cực kỳ giống sư tôn của nàng. Không nhìn được bộ dạng giả vờ giả vịt kia của Tô Nhụy Chi, nàng cất cao giọng nói.

Bạn đang đọc:[18+] Mau xuyên: Nuông Chiều Nhục DụcChương 96
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.