Bạn đang đọc:[18+] Mau xuyên: Nuông Chiều Nhục DụcChương 97

"Tô sư tỷ vừa mở miệng liền nói này nói nọ, nói người phế vật, mắng chửi người mắt mù! Sở Kiều tuy bất tài, nhưng không chấp nhận được có người vũ nhục sư tôn ta! Tô sư tỷ, người nên xin lỗi, là ngươi!"

 

Dăm ba câu đã nói rõ nguyên nhân của cuộc tỷ thí, "vụt" một tiếng nàng rút trường kiếm trong tay ra, mặt vô biểu tình chỉ vào Tô Nhụy Chi, "Mời!"

 

Tô Nhụy Chi thấy mọi người dưới đài đều vì câu nói của Sở Kiều mà chỉ chỉ trỏ trỏ mình, nghiến răng thầm hận Sở Kiều, nàng ta cũng không nhiều lời nữa, ném vỏ kiếm đi, giơ kiếm lên đâm về phía Sở Kiều.

 

"Keng!"

 

Hai thanh trường kiếm va vào nhau, vang lên tiếng kim thạch va chạm, trên đài hai thân ảnh một đỏ nhất trắng tức khắc giao nhau, rồi tách ra trong tích tắc, bay về phía sau.

 

"Đinh!"

 

"Keng!"

 

"Keng!"

 

Phiên quang phản chiếu, kiếm khí bay loạn, hai thiếu nữ nhìn như mảnh mai giờ phút này bừng bừng ý chí chiến đấu, trước mỗi lần xuất thủ đều là một lần thăm dò, trong mỗi lần thăm dò đều là âm thầm giao phong. Trong lúc nhất thời ngọn lửa bàng bạc sáng rực trên đài, sấm chớp gió giật.

 

Đệ tử vây xem phần lớn đều là cùng giai, nhìn trên đài hai người kiếm quang lập loè, ngươi tới ta lui, còn tưởng rằng chỉ là một bên đánh, lúc này xem ra lại là khó phân cao thấp!

 

Đang trong chiến cuộc, trong lòng Tô Nhụy Chi cũng rất chấn động, vốn muốn tốc chiến tốc thắng, giáo huấn Sở Kiều một phen, nào ngờ thúc giục công lực toàn thân khó khăn lắm mới tương đương, điều này sao có thể! Sở Kiều không phải Trúc Cơ thất bại sao! Sao có thể địch nổi người đã thuận lợi thành công qua cửa như mình! Hai người họ chính là kém cả một cảnh giới đó!

 

Nhưng tình thế lúc này không cho phép nàng ta có quá nhiều cân nhắc, Tô Nhụy Chi ra sức sử dụng bảo kiếm bản mạng của mình, đối kháng một lần lại một lần công kích liều mạng của Sở Kiều.

 

Ả Sở Kiều này! Sao lại khó chơi như thế! Chân khí hùng hậu thế này, có thể so được với Trúc Cơ!?

 

Tô Nhụy Chi không biết, đây là do Sở Kiều hết lần này đến lần khác trong rèn luyện mài giũa mà ra, nàng ta không biết Sở Kiều đã từng chịu bao nhiêu lần thương tích, cũng không biết Sở Kiều sau mỗi lần Trúc Cơ thất bại, đều là không muốn sống ngày đêm tu luyện, cắn răng kiên trì như thế nào.

 

Tô Nhụy Chi không biết, nếu không phải kém một cảnh giới, nàng ta lúc này đã sớm bị Sở Kiều treo lên đánh!

 

Nhưng dù kém một cảnh giới, giờ phút này nàng ta ứng phó vẫn cứ không thoải mái. Sở Kiều ngay từ đầu chỉ là thăm dò, nhưng trong mấy chục hiệp giao thủ, sớm đã thăm dò rõ ràng động tác của nàng ta, mỗi lần ra tay đều có thể ngăn cản đường lui của nàng ta.

 

"A!"

 

Rốt cuộc, sau một lần né tránh thất bại, Tô Nhụy Chi bị Sở Kiều dùng chuôi kiếm hung hăng đánh một kích, nặng nề ngã xuống mép đài, phun ra một ngụm máu.

 

Sở Kiều thở hổn hển, cố nuốt một ngụm máu sắp trào ra cổ họng, đi đến trước mặt Tô Nhụy Chi. Búi tóc sớm đã rối tung trong lúc đánh nhau, quần áo trên người cũng có chút rách nát, nhưng những điều này lại không chút ảnh hưởng nào tới khí thế của nàng. Sở Kiều từ trên cao nhìn xuống Tô Nhụy Chi, ánh mắt vô cùng sáng ngời, như một vì sao sáng trong màn đêm đen.

 

"Tô sư tỷ, xin lỗi đi!"

 

"Ngươi!" Tô Nhụy Chi che ngực đau đớn, trong mắt hiện lên tia oán độc.

 

"Xin lỗi!"

 

Mũi kiếm của Sở Kiều đang chỉ vào trước mặt nàng ta, dường như nàng ta có thể cảm nhận nhiệt ý nóng rực truyền đến từ thanh kiếm. Nàng ta cắn răng, lòng không cam, nhưng vẫn không thể không mở miệng.

 

"Xin lỗi... Ta thu hồi lời nói của ta!"

 

"Nói cái gì!"

 

Sở Kiều nhướng mày, không tiếp nhận lời xin lỗi mơ hồ không rõ như vậy.

 

"...Nói ngươi là phế vật," Tô Nhụy Chi siết chặt nắm tay, "... Nói sư tôn ngươi mắt mù!"

 

Nghe được câu trả lời thỏa đáng, Sở Kiều không muốn dây dưa với Tô Nhụy Chi thêm nữa. Nếu không phải hôm nay Tô Nhụy Chi chọc trúng điểm mấu chốt của nàng, nàng mới lười chọc phải phiền toái.

 

"Sự thật chứng minh..."

 

"Ánh mắt sư tôn ta từ trước đến nay rất tốt... Hơn nữa..."

 

Sở Kiều thu hồi kiếm trong tay, nhìn xuống Tô Nhụy Chi, thanh âm bình tĩnh không gợn sóng.

 

Cả người nàng duyên dáng yêu kiều, thẳng tắp như tùng, sắc mặt như thường mà mở miệng, không tự mãn kiêu ngạo vì đã vượt cấp thắng địch, chỉ như đang trình bày một sự thật mà thôi.

 

"Phế vật cũng không phải ta..." Mà là một người khác.

 

Nhận được lời xin lỗi mà nàng mong muốn, Sở Kiều xoay người chuẩn bị rời đi.

 

Đúng lúc này, dị biến nổi lên.

 

Sở Kiều cảm thấy sau lưng có một luồng gió bất ngờ ập đến, mà nàng đã không kịp tránh!

Bạn đang đọc:[18+] Mau xuyên: Nuông Chiều Nhục DụcChương 97
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.