Bạn đang đọc:[18+] Nữ Phụ Trèo Cao Chiếm Được Nam ChínhChương 33

Phương Hoa Dung mỉm cười, khóe miệng cong lên thành một nụ cười nhưng ánh mắt sáng ngời sắc bén lại cẩn thận đánh giá cô gái nhỏ đang căng thẳng lo lắng nhưng vẫn duy trì sự đoan trang trước mặt.

 

Mộc Trạch Tây có thể cảm nhận được ánh mắt dò xét, cô căng thẳng đến mức tim sắp nhảy ra ngoài, nhưng cô luôn nhớ giữ dáng vẻ đoan trang.

 

Lúc trước cô thường theo bà nội đến tặng quà, chỉ có bà nội Nghiêm dịu dàng và ông nội Nghiêm uy nghiêm dẫn theo Nghiêm Kỷ ra tiếp đón bọn họ.

 

Mãi đến năm nay cô mới nghe mẹ nói, cha mẹ Nghiêm Kỷ dọn về nhà tổ của Nghiêm gia. Khi cô thay bà đến đưa những đặc sản tự làm cho bà nội Nghiêm thì mới nghe nói ông bà nội Nghiêm đã ra ngoài du lịch.

 

Mộc Trạch Tây chạm mặt mẹ Nghiêm Kỷ.

 

Phương Hoa Dung càng nhìn Mộc Trạch Tây càng cảm thấy cô rất giống Vạn Dung. Cô gái nhỏ có khuôn mặt xinh đẹp dịu dàng của Vạn Dung kết hợp với đường nét tình cảm của cha mình. Khi lớn thật sự rất xinh đẹp, vô cùng quyến rũ.

 

Nhìn thấy món đặc sản Mộc Trạch Tây tự mang đến, sữa hạnh nhân tự làm nặng trĩu mà thấy đau lòng thay cho cánh tay cô bé.

 

Phương Hoa Dung cũng biết tâm tư Vạn Dung từ trước đến giờ, bà cũng thấy Mộc Trạch Tây không thể tránh cho mình bị lây nhiễm khỏi loại tính kế và tâm cơ nhỏ nào đó.

 

Phương Hoa Dung thầm nghĩ, "Có tâm và vốn để gả vào nhà quyền thế. Chỉ là hơi nhát gan giống như Vạn Dung năm xưa."

 

Tiếc là con trai bà không thích, tự nhiên bà cũng không muốn tốn nhiều thời gian tán gẫu với cô gái nhỏ.

 

Phương Hoa Dung nhấp một ngụm trà đen, khi bà đặt tách trà xuống, tiếng đồ sứ va chạm khiến cho Mộc Trạch Tây hoảng sợ.

 

Phương Hoa Dung rót một tách trà đưa cho cô, an ủi. "Cháu ngồi uống trà đi. Cháu đừng căng thẳng. Cô và cha mẹ cháu coi như cũng quen biết."

 

Năm đó, Vạn Dung và Phương Hoa Dung được nhà máy ca ngợi là "Cặp đôi người đẹp Dung Dung". Hai cô gái đều có dung mạo xuất chúng, lại là những sinh viên hiếm hoi có học thức và bằng cấp cao thời bấy giờ.

 

Mặc dù xuất thân của hai người rất khác nhau nhưng năm đó Vạn Dung lại rất được lòng mọi người dựa vào ngoại hình dễ thương quyến rũ và tính cách ngọt ngào.

 

Tuy nhiên, Vạn Dung năm đó đã tốn nhiều mưu kế để gả vào nhà giàu cuối cùng lại chọn kết hôn với Mộc Quán Kỳ, một người quen im lặng và gia cảnh bình thường nhất nhà máy.

 

Năm đó Vạn Dung bị mọi người cười nhạo. Thoáng cái đã nhiều năm trôi qua, Vạn Dung vẫn là người phụ nữ hạnh phúc và nổi bật nhất.

 

"Cháu cảm ơn cô." Mộc Trạch Tây nhìn Phương Hoa Dung một lần nữa khi cô cung kính nhận tách trà.

 

Không khỏi tán thưởng, cô Phương thật sự rất xinh đẹp, là vẻ đẹp mang lại cảm giác khí khái hào hùng sắc bén đầy công kích. Bản thân Nghiêm Kỷ được di truyền một nửa tướng mạo của người cô này.

 

Mộc Trạch Tây thật sự lặng lẽ ngồi uống trà.

 

"Có thể Nghiêm Kỷ sẽ về nhà, Trạch Tây ở lại cùng nhau ăn bữa cơm?"

 

Mộc Trạch Tây đã quyết định quay đầu để làm con người mới nên đương nhiên sẽ không bám theo Nghiêm Kỷ.

 

Cô nở nụ cười ngọt ngào, "Cháu cảm ơn cô Phương đã giữ Trạch Tây ở lại ăn cơm, chỉ là nhà cháu nấu cơm rồi. Cháu đã hoàn thành xong nhiệm vụ tặng quà, cháu còn bài tập, cháu xin về trước. Cháu chào cô."

 

Mộc Trạch Tây vội nói lời tạm biệt, cô vừa xoay người đã thấy Nghiêm Kỷ đang đứng ở cổng lớn.

 

Nghiêm Kỷ vừa mới đua xe về, toàn thân anh tràn ngập hơi thở lạnh lùng nghiêm nghị. Anh vốn định về nhà tổ một chuyến, sau đó chuẩn bị đến phòng tập nhảy để chặn Mộc Trạch Tây. 

 

Kết quả khi anh về nhà thì đã thấy thỏ trắng nhỏ không nghe lời tự đưa mình tới cửa.

Còn muốn chạy? Không có cửa đâu.

 

Sau khi Nghiêm Kỷ tiến lên chào mẹ, anh quay sang Mộc Trạch Tây, ánh mắt xa xăm, "Bạn học Mộc Trạch Tây, cậu đi một chuyến xa như vậy mà sao về nhanh thế? Nhất định phải ở lại chơi lâu hơn, không phải lúc nhỏ luôn như vậy hay sao?"

 

Nghiêm Kỷ nghĩ về Mộc Trạch Tây khi còn nhỏ, tuy còn nhỏ nhưng đã biết chủ nghĩa thực dụng và biết nịnh bợ anh, nhưng người thì xinh đẹp giống như búp bê Barbie, đôi mắt như hồ ly nhấp nháy nhấp nháy, toàn thân tỏa ra mùi sữa hạnh nhân.

 

Lá gan nhỏ nhất nhưng lại có tấm lòng khoan dung nhất, mặc dù bị Nghiêm Kỷ dọa sợ tới mức co rút lại giống như con chim cút, nhưng cô vẫn không dám mách lẻo, khóc lóc kể lể chứ đừng nói phản kháng. Lần sau cô vẫn đến tìm anh.

 

Khi đó, mỗi năm Nghiêm Kỷ luôn chờ Mộc Trạch Tây đến, bởi vì đôi khi cô nói chuyện rất thú vị, mà dọa cô cũng thú vị không kém.

 

Mỗi lần bà nội hỏi bé Mộc Trạch Tây, "Bé Tây chơi với anh Nghiêm có vui không?"

 

Anh chỉ hơi liếc cô một cái, cô lập tức biết điều gật đầu, "Có! Có! Có ạ!"

 

Theo động tác gật đầu của cô, tóc cô đã không còn xinh đẹp, búi tóc tròn nhỏ lộn xộn đang rung lắc.

Bạn đang đọc:[18+] Nữ Phụ Trèo Cao Chiếm Được Nam ChínhChương 33
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.