Bạn đang đọc:[18+] Vị Hôn Phu Giúp Tôi Làm Bài TậpChương 9

Thời điểm Cố Ngôn Phong đẩy cửa bước ra ngoài liền nhìn thấy Khương Mịch đang ngồi ngoan ngoãn trên ghế, bước chân anh hơi ngừng lại.

 

Cô gái này mới chỉ mười tám tuổi, giống như nụ hoa vừa mới chớm nở, vừa duyên dáng yêu kiều lại đang tỏa sắc hương thơm, kiều diễm nhưng không dung tục, cũng không hề có tính công kích. Cô chỉ ngồi yên đó thôi đã đem lại cho người ta cảm giác yên bình đến lạ.

 

Thậm chí nơi cô ngồi giống như tỏa ra hương thơm nhàn nhạt.

 

Vẻ mặt Cố Ngôn Phong thoáng hiện lên chút khó xử, cô gái này vượt xa ngoài kế hoạch của anh... giờ nên xử lý như thế nào?

 

Khương Mịch giống như cảm nhận được động tĩnh liền ngẩng đầu lên, vừa vặn chạm phải tầm mắt của Cố Ngôn Phong.

 

Đáy mắt anh nhanh chóng tràn ngập bởi ý cười ấm áp, đi tới ngồi xuống cạnh cô.

 

"Sao không bật tivi? Ngồi yên không chán à?" Anh ôn hoà hỏi.

 

Khương Mịch còn chưa kịp trả lời, cửa thư phòng đã một lần nữa mở ra, thân hình Viên Tắc hoảng loạn bước ra bên ngoài, trên mặt anh ta còn hiện rõ vẻ hoảng hốt.

 

Anh ta liếc mắt nhìn sang bên này một cái giống như muốn nói gì đó, song môi mấp máy một lúc lâu vẫn chưa thấy thốt ra, xoay người đi thẳng ra cửa.

 

"Để chìa khoá ở lại." Cố Ngôn Phong không quên nhắc nhở.

 

Cả người Viên Tắc kịch liệt run rẩy, lấy từ trong túi ra một chùm chìa khoá, chần chờ trong chớp mắt như đang muốn đấu tranh điều gì đó, cuối cùng vẫn là đem chìa khoá đặt ở huyền quan*, bước đi không thèm quay đầu lại.

 

(*Huyền quan là một thuật ngữ trong phong thủy chỉ khoảng không gian giữa cửa chính và phòng khách. Khu vực này có tác dụng giảm trừ những xung đột từ bên ngoài vào nhà và bảo vệ nguồn sinh khí trong nhà.)

 

Chờ đến khi anh ta khuất bóng, Cố Ngôn Phong mới nói với Khương Mịch: "Xin lỗi, để em chê cười rồi."

 

"Không có đâu." Kỳ thật cô cũng thấy hơi bất an, dò hỏi: "Anh ta..."

 

Thật ra cô muốn hỏi rất nhiều thứ nhưng lại ngượng ngùng nghĩ đến quan hệ hiện tại của hai người bây giờ, vẫn là khó lòng mở miệng. Cũng may Cố Ngôn Phong tinh ý nhận ra suy nghĩ của cô, chủ động nói thẳng: "Cậu ta là người đại diện của tôi, không, là người đại diện lúc trước, vừa rồi đã bị tôi sa thải."

 

Sự việc diễn biến thế này vốn Khương Mịch cũng đoán trước được, cô nhẹ nhàng thở phào một hơi.

 

Cũng là bởi vì cô vừa mới đắc tội với Viên Tắc, nếu như anh ta cứ tiếp tục làm việc bên cạnh Cố Ngôn Phong, như vậy cô sẽ rất xấu hổ.

 

"Viên Tắc... cũng coi như là tai mắt mà người khác sắp xếp ở bên cạnh tôi." Anh tiếp tục giải thích: "Lòng dạ thực sự cậu ta thế nào tôi cũng không xác định được. Lần này đoàn phim đang gấp rút đuổi kịp tiến độ khiến tôi không có thời gian, đành phải nhờ cậu ta tìm giúp đối tượng, một phần cũng là muốn thử xem cậu ta thế nào. Đáng tiếc, cậu ta lại giấu diếm tôi làm rất nhiều việc."

 

Câu nói này ẩn chứa rất nhiều ý tứ, Khương Mịch chẳng dám suy đoán xem ẩn ý bên trong là gì, chỉ an ủi: "Anh đừng quá đau lòng."

 

Cố Ngôn Phong không nhịn được bật cười: "Tôi không đau lòng, chỉ là muốn xin lỗi vì đã khiến em dây vào mớ rắc rối này, hiện tại tôi muốn cùng em nói chuyện nghiêm túc."

 

"Nói đi." Khương Mịch bị hai chữ "nghiêm túc" của anh làm cho căng thẳng, nỗ lực làm cho dáng vẻ của mình trông thành thục trưởng thành một tí: "Anh không cần nói xin lỗi với tôi đâu. Gặp được anh chính điều tôi thấy bất ngờ nhất, đương nhiên, tôi nghĩ bản thân mình không phải mẫu người lí tưởng của anh. Hôn ước này anh có thể huỷ bỏ, chỉ là ba mẹ tôi là người không biết nói đạo lí, anh muốn huỷ bỏ hôn ước có thể sẽ không lấy được tiền về... Ừm, e là phải dùng đến thủ đoạn cùng vũ lực."

 

Tính tình trẻ con trên mặt vẫn còn đó, quần áo đang mặc cũng là hình hoạt hình thỏ con, lúc này đây cô lại cố tình bày ra dáng vẻ của con người hiểu chuyện khiến tâm tình Cố Ngôn Phong tốt lên không ít.

 

"Nếu em trở về, ba mẹ em sẽ đối xử với em..."

 

"Anh yên tâm đi, bọn họ cũng chẳng giết tôi được." Khương Mịch bấu hai đầu ngón tay, lấy lùi làm tiến: "Dù sao cũng là bán tôi lấy tiền, nào dám làm gì nữa."

 

Nghe vậy, ấn đường Cố Ngôn Phong hơi nhíu lại: "Tôi đồng ý với em sẽ tách sổ hộ khẩu ra."

 

"Hả?" Cô không khỏi giật mình: "Không phải huỷ bỏ hôn ước sao?"

 

Anh dường như cần suy tư thêm một lát, sau mới bình thản nói: "Quan hệ của tôi với người trong nhà không được tốt, bọn họ muốn tôi kết hôn chính trị, cho nên tôi phải đi tìm một vị hôn thê thay thế."

Bạn đang đọc:[18+] Vị Hôn Phu Giúp Tôi Làm Bài TậpChương 9
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.