Bạn đang đọc:Anh Đến Cùng Rạng Đông!Chương 116

Chu Đồng ở bên ngoài gõ cửa: “Chị Tần Đường, còn 10’ nữa chúng ta phải đến studio rồi.”

 

Tần Đường đáp lại, “Chị biết rồi.”

 

Cô cất tấm giấy chứng nhận kia vào trong túi, bưng tách cafe trên bàn lên nhấp một ngụm, nhìn chằm chằm vào di động.

 

Một lát sau, cô mở một trang web lên, đặt một vé máy bay.

 

Mười phút sau, cô đeo túi lên, cầm lấy máy ảnh ra khỏi văn phòng.

 

Người đại diện của cô đi tới, trưng ra khuôn mặt tươi cười: “Đường Đường, vừa rồi tôi mới nhận điện thoại…”

 

Tần Đường cắt ngang lời của cô ấy, nói: “Sau khi chụp xong buổi chụp gần nhất, tạm thời không nhận thêm lịch chụp cho em nữa.”

 

Người đại diện: “... Vì sao?”

 

Tần Đường: “Vì em có chuyện muốn ra ngoài một chuyến.”

 

Người đại diện khó có thể tiếp nhận được chuyện này, hoảng hốt nói: “Em vừa mới về hồi tháng 6, bây giờ lại muốn đi sao?”

 

“Ừ, chuyện rất quan trọng.”

 

Đã ba hôm kể từ khi Tần Đường nhận được văn kiện, nhưng Tưởng Xuyên vẫn không nhận được cuộc điện thoại nào của cô như cũ. Anh đã bắt đầu đoán không ra suy nghĩ của cô rồi, hay là cô muốn hoàn toàn cắt đứt mọi chuyện?

 

Tưởng Xuyên không muốn phân tâm vào thời điểm này nên cũng không gọi điện thoại cho cô. Đám người kia không tìm thấy đồ mình muốn trong phòng anh, nghĩa trạm có thể được an bình một khoảng thời gian nữa. Nhưng loại an bình này lại giống như sự an tĩnh trước cơn bão lớn vậy.

 

Mấy hôm nay Lộ Toa thường không ở nghĩa trạm, đôi khi đêm cũng không về ngủ. Nhưng dù sao cô ta cũng là người trưởng thành rồi, không ai ép buộc được tự do của cô ta cả, cho nên dù có không trở về cũng không có gì kì lạ. Nhưng cô ta vẫn nói với A Khởi một câu, sau đó A Khởi sẽ báo lại cho Tưởng Xuyên.

 

Tưởng Xuyên nói: “Không cần nói với anh.”

 

Tự nhiên có người luôn nhìn cô ta chằm chằm rồi.

 

Lần này Lộ Toa đến đây là được công ty cử đến. Ngày 9/8 ở Tây An có một buổi đấu giá tư nhân, Lộ Toa tham gia với tư cách là đấu giá viên, mấy hôm nay vẫn luôn vì chuyện này mà bận bịu.

 

Buổi tối, lúc Tưởng Xuyên trở về từ công ty vận chuyển liền thấy Tào Nham đang ở trong sân bê bát mỳ đứng ăn.

 

Tào Nham gõ chiếc đũa vào bát: “Tới đây ăn chực bữa cơm.”

 

Tưởng Xuyên đi tới: “Là tới ăn chực một bữa, hay là ăn chực nhiều bữa thế?”

 

Tào Nham cười một cái: “Khoảng thời gian này tôi sẽ đến đây ở vài hôm. Nơi này vắng vẻ, lại an tĩnh, nửa đêm có trộm cũng không biết.”

 

“Tùy anh.”

 

Tưởng Xuyên chỉ nói một câu, sau đó cũng đi vào nhà ăn cơm.

 

 

Chiều hôm sau, Lộ Toa đã trở lại.

 

Tưởng Xuyên rất ít khi ở nhà vào ban ngày, cô ta vừa thấy liền ngây người ra một lúc, bước nhanh đến trước mặt anh.

 

Tưởng Xuyên nhìn cô ta, cười nhạt: “Cô thực sự coi nơi này là nhà mình à? Khách sạn xa hoa không ở lại chạy tới tận đây, cô rảnh quá nhỉ.”

 

Lộ Toa cười nhẹ: “Không được sao?”

 

Cô ta nhìn về phía người đàn ông mới tới trong nghĩa trạm: “Bạn của anh à?”

 

Tưởng Xuyên không nói chuyện.

 

Tào Nham đi tới, nhìn cô ta cười: “Tào Nham, đến đây để trải nghiệm cuộc sống một chút.”

 

Lộ Toa nhìn anh ta chăm chú khoảng vài giây, hơi mỉm cười: “Thì ra là như vậy. Tôi là Lộ Toa.”

 

Tưởng Xuyên dựa vào gốc cây cổ thụ trong sân, rút một điếu thuốc ra, Tào Nham nói: “Lộ tiểu thư hiện đang công tác ở đâu vậy? Hay cũng tới đây để trải nghiệm cuộc sống?”

 

Lộ Toa: “Tôi là đấu gia viên.”

 

Cô ta liếc nhìn Tưởng Xuyên, nói: “Vì một người đàn ông.”

 

Tào Nham nhướng mày, bày ra dáng vẻ hiểu rõ.

 

Sau khi Lộ Toa lên lầu, Tưởng Xuyên liếc nhìn anh ta một cái: “Anh cmn giả bộ thật là đủ chuyên nghiệp.”

 

Tào Nham cười: “Vị kia thì không à? Xem diễn xuất của chúng ta thế này, Oscar cũng thiếu chúng ta mấy cái cúp đó.”

 

Một lát sau, Lộ Toa thay quần áo xong bước xuống nhà, là một chiếc váy dài cổ chữ V màu đỏ rực, nhìn vô cùng phong tình vạn chủng.

 

Tưởng Xuyên liếc mắt nhìn một cái, lại nhớ tới Tần Đường. Cô cũng rất thích mặc đồ màu đỏ, nhưng lại không giống Lộ Toa, khí chất lạnh lùng của cô khiến cô có thêm vài phần cảm giác là người sống chớ lại gần.

 

Tào Nham giả bộ ra ngoài mua thuốc lá, đi cùng Lộ Toa: “Trang điểm xinh đẹp đến như vậy, cô chuẩn bị đi hẹn hò à?”

 

Lộ Toa cười: “Do công việc thôi.”

Bạn đang đọc:Anh Đến Cùng Rạng Đông!Chương 116
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.